Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 358: Bắt gọn
Cập nhật lúc: 2025-12-19 16:55:42
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Hối Xung siết chặt chiếc vòng tay trong túi. Anh dò hỏi kỹ, bánh bao đó là do Lữ Ngọc Khê . Sau khi Cát Lãng đưa năm xưa, từng thành phố tìm kiếm hương vị bánh bao , thử qua nhiều nơi nhưng mùi vị đều đúng.
Ngọc Khê liếc Từ Hối Xung, thầm nghĩ lên cơn gì.
Thấy hai định , Từ Hối Xung mím môi. Đợi họ xa một chút, mới nới lỏng tay đang nắm chiếc vòng. Ban đầu định báo chuyện chiếc vòng cho Cát Lãng, nhưng giờ thì suy tính .
Trời tạnh ráo, Ôn Vinh để kịp tiến độ đặc biệt cử giữ chỗ phim, nhưng lạ , bên thèm tranh giành. Hai ngày liên tiếp, Ôn Vinh ban ngày thì bên ban đêm.
Ôn Vinh thở phào: "Sớm thế ."
Ngọc Khê hỏi: "Còn bao nhiêu ngày nữa thì xong?"
"Tối đa nửa tháng nữa."
Ngọc Khê nhẩm tính, chỉ vài ngày nữa là kết quả điểm thi .
Ôn Vinh rời , Ngọc Khê đang kịch bản thì Từ Hối Xung bước đến chắn mất ánh sáng. Ngọc Khê cảnh giác: "Từ tổng."
Từ Hối Xung tùy tiện xuống bên cạnh, xòe tay : "Của cô ."
Ngọc Khê chằm chằm chiếc vòng tay mất, trong lòng càng thêm cảnh giác với . cô chợt nhớ đến việc Trịnh Mậu Nhiên từng đấu giá chiếc bình, cô thả lỏng đôi chút. Có hành động của Trịnh Mậu Nhiên "bia đỡ", chiếc vòng ở chỗ cô cũng sẽ nghi ngờ quá mức: " là của , ông Trịnh Mậu Nhiên tặng đấy. Không ngờ Từ tổng nhặt ."
Từ Hối Xung ngước mắt Lữ Ngọc Khê đột nhiên nở nụ .
Ngọc Khê: "........." Mấy ngày nay cứ kỳ kỳ quặc quặc, chẳng đang mưu tính chuyện gì.
Từ Hối Xung trả vòng mà nhét nó túi áo.
Ngọc Khê: "...... Truyền thống của Trung Hoa là nhặt của rơi trả cho mất."
Từ Hối Xung "ồ" một tiếng: "Cô lấy cũng , trả lời vài câu hỏi."
Ngọc Khê giật khóe miệng: "Nếu trả lời thì ?"
"Thì nó là của ."
"Vô liêm sỉ."
"Cảm ơn."
Ngọc Khê dọa: " thể báo cảnh sát."
"Cô lấy gì chứng minh nó là của cô?"
"Người nhà đều thấy qua."
Từ Hối Xung "ồ" thêm một tiếng, lấy từ túi khác bảy viên ngọc trai: "Hình như chúng thuộc về bộ vòng . thể chứng minh thứ là của ."
Ngọc Khê: "........."
Niên Quân Mân lên tiếng: "Chúng cần nữa."
Thực tế Ngọc Khê cũng quá nặng lòng với chiếc vòng đó, thêm "nước thần sầu" của Trịnh Mậu Nhiên nên cô cũng chẳng sợ nghi ngờ gì. Điều duy nhất khiến cô tiếc nuối là chiếc vòng đáng tiền: "Không cần nữa, chúng thôi."
Nói , Ngọc Khê cầm kịch bản, nắm tay Niên Quân Mân rời . Từ Hối Xung cụp mắt, thu đống ngọc trai. Không nhận thì thôi, nó là của .
Mọi rada trong Niên Quân Mân đều báo động. Bản năng của đàn ông cho thấy thái độ của Từ Hối Xung đối với vợ đổi. Sự đổi khiến cảnh giác hơn bao giờ hết.
Hai bờ biển, lúc thủy triều rút, trời sập tối. Từ xa vẫn thấy ánh đèn pin của dân làng đang lượm hải sản.
Ngọc Khê hóng gió biển, : "Từ Hối Xung thật kỳ lạ. Mấy ngày hận thể dùng ánh mắt đ.â.m c.h.ế.t chúng , mấy ngày nay gây sự nữa, quá bất thường."
Niên Quân Mân mím môi. Đàn ông hiểu đàn ông nhất: "Ai đang nghĩ gì."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-358-bat-gon.html.]
"Em nhất định cẩn thận với , loại chỉ cần liếc mắt một cái là một bụng mưu kế."
Niên Quân Mân mỉm tán thành: " thế, tâm cơ quá sâu, ."
Ngọc Khê đồng ý. Đang định về, Ngọc Khê chợt chỉ phía biển: "Anh xem, thuyền đang tới ?"
Niên Quân Mân quan sát kỹ: " thật. Giờ , ở đây ai ngoài cả. Anh ở đây canh chừng, em báo cho Tiểu Lý."
"Được, cẩn thận đấy."
Ngọc Khê chạy nhanh về tìm Tiểu Lý cả hai cùng . Chiếc thuyền biển đợi dân làng bãi cát hết mới áp bờ. Đó là một chiếc thuyền đ.á.n.h cá quá lớn. Qua ống nhòm của Tiểu Lý, Niên Quân Mân thấy bước xuống: "Em gái của Từ Hối Xung."
Ngọc Khê ngẩn : "Cho em xem với."
là Từ Nguyệt thật. Cô phía , lưng còn một đứa trẻ, bên cạnh là ba đàn ông và một đàn bà. Từ Nguyệt và đứa trẻ trông như đang trong trạng thái mê man, để mặc dắt .
Tim Ngọc Khê thắt : "Đám là bọn buôn , chắc chắn luôn!"
Tiểu Lý dậy: " phát tín hiệu thông báo."
Niên Quân Mân : "Cánh cổng phá , sợ đám thấy động sẽ rời ngay. phá thuyền của chúng."
Họ chia hành động. Ngọc Khê đề nghị: "Hay để em báo cho Từ Hối Xung một tiếng?"
Tiểu Lý ngăn : "Đừng vội, tránh bẽ cỏ động rừng."
Ngọc Khê nghĩ cũng , đành ở chờ đợi. Niên Quân Mân chặt đứt dây thừng buộc thuyền . Những kẻ lên bờ cũng phát hiện cổng hỏng, đồ đạc bên trong lục lọi nên hoảng hốt chạy ngược xuống. Tiếc là thuyền trôi xa, mấy tên đó bờ c.h.ử.i đổng nhưng vẫn sợ kinh động đến dân làng.
Ngọc Khê đếm : "Tổng cộng bốn tên. Ba chúng võ công cũng khá, hạ gục chúng ?"
Niên Quân Mân: "Đợi Tiểu Lý đây bàn."
Tiểu Lý nhanh. Mấy kẻ bãi biển đang cuống cuồng tìm cách, định nhắm những chiếc thuyền đ.á.n.h cá khác. Không thể đợi thêm nữa.
Ngọc Khê và Niên Quân Mân giả vờ dạo phía bãi cát. Đám thấy thì lập tức cảnh giác. Ngọc Khê thản nhiên với Niên Quân Mân: "Không khí ở đây thích thật nhỉ."
Hai diễn cảnh dạo đạt, chẳng thèm để ý đến mấy kẻ , từ từ lướt qua mặt chúng. Bọn chúng thở phào vì gây thêm rắc rối.
ngay giây , Ngọc Khê và Niên Quân Mân liếc một cái, nhanh như cắt xoay , từ phía khống chế hai gã đàn ông. Biến cố xảy quá nhanh, hai tên đ.á.n.h ngất ngay lập tức. Ba gã đàn ông thì hai gã gục.
Tiểu Lý lao : "Không động đậy!"
Gã đàn ông còn và mụ đàn bà đờ . Thừa lúc chúng còn đang ngơ ngác, Ngọc Khê và Niên Quân Mân bồi thêm hai cú đòn, khiến cả hai cũng ngất lịm.
Lúc Ngọc Khê mới thở phào nhẹ nhõm. Tiểu Lý sẵn một chiếc còng tay, Niên Quân Mân cởi áo khoác xé để trói nghiến những kẻ còn .
Ngọc Khê đỡ Từ Nguyệt dậy. Cả hai đều đang mê man, chắc là trúng t.h.u.ố.c mê. Cô lấy ít nước vẩy lên mặt khiến Từ Nguyệt tỉnh .
Từ Nguyệt tỉnh, ban đầu sợ hãi nhưng thấy Ngọc Khê thì sững sờ. Cô quanh, thấy bọn tóm mới dám thở phào.
Ngọc Khê vỗ nhẹ vai cô: "Không , . Sao cô bắt thế ?"
Cậu bé bên cạnh cũng tỉnh , hiểu chuyện gì váng lên. Từ Nguyệt lau nước mắt, nức nở: "Bọn em... bọn em đang du lịch nghiệp thì..."
Ngọc Khê kịp hết câu, đầu óc nổ vang một tiếng: "Còn Tiếu Tiếu ?!"