Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 361 Tính toán

Cập nhật lúc: 2025-12-19 17:22:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Uông Hàm trong lòng yên, hận trượng phu lén lút điều tra lưng nàng, bất bình, trượng phu tín nhiệm nàng. Đứng ở cửa thư phòng, nàng hít sâu một , nàng thể loạn.

 

Niên Phong thấy Uông Hàm , nhíu mày, "Sao gõ cửa?"

 

Uông Hàm trong lòng nghẹn , "Trước cũng gõ, ?"

 

Niên Phong rũ mí mắt, "Không gì, còn công tác."

 

Uông Hàm một việc thể kéo dài nữa, nếu cứ kéo dài thêm, chờ trượng phu tìm , nàng liền xong , "Được, em ngoài."

 

Niên Phong trong lòng cảm thấy dễ chịu chút nào, Uông Hàm rời bỏ theo lúc khó khăn nhất, nhưng nghĩ đến đứa nhỏ nho nhỏ , đó là đứa con đầu tiên, đứa nhỏ mà dốc bộ tâm huyết.

 

Đứa nhỏ cơ bản là do chăm sóc, thuộc về của . Anh lấy ảnh từ trong ngăn kéo , Uông Hàm, đừng để thất vọng.

 

Ngoài cửa, Uông Hàm mặt mày âm u, khóe miệng cong lên, lén lút điều tra lưng nàng, , thì nàng sẽ cho.

 

Một bên khác, Ngọc Khê chuẩn lên đảo, ở bến tàu thấy Từ Nguyệt. Từ Nguyệt đeo ba lô, cô linh linh xổm, thấy Ngọc Khê và những khác, mắt sáng rực lên.

 

Ngọc Khê, "Em lên đảo?"

 

Từ Nguyệt nắm chặt quai cặp sách, "Có thể ạ? Em chỗ nào để ."

 

Ngọc Khê nhíu mày, "Nhà em ở bên ?"

 

Từ Nguyệt cúi đầu, bóng dáng, "Em nhà nữa , em cũng nhà ở nữa."

 

Ngọc Khê cũng sợ Từ Nguyệt gặp chuyện may, nhưng nghĩ đến thái độ của Từ Hối Xung, "Anh trai em... thôi, lên đây ."

 

Từ Nguyệt khom lưng, "Cảm ơn, cảm ơn."

 

Ánh mắt Niên Quân Mân đảo một vòng Từ Nguyệt, nhíu mày, thể là quá mẫn cảm , tiểu cô nương gặp chuyện, ai mà chẳng đổi.

 

Ngồi ở thuyền, Lôi Tiếu vẫn luôn cùng một chỗ với Từ Nguyệt. Lôi Tiếu đáy lòng thiện lương, đặc biệt là cảnh của Từ Nguyệt, càng khiến cô quan tâm Từ Nguyệt hơn.

 

Ngọc Khê liếc mắt một cái thu hồi ánh mắt.

 

Từ Hối Xung thấy Từ Nguyệt, một khuôn mặt hề chào đón, "Cô đến gì?"

 

Từ Nguyệt nắm chặt quần áo, "Em chỗ nào để , em cũng sợ hãi."

 

Từ Hối Xung nhíu mày, thấy xem , "Qua đó giúp việc ."

 

Từ Nguyệt ngẩng đầu lên, sợ hãi, "Ồ, ."

 

Từ Hối Xung chằm chằm bóng lưng Từ Nguyệt, nha đầu sợ , nhưng lộ mặt khác, thật sự dọa ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-361-tinh-toan.html.]

 

Lôi Tiếu vẫn luôn chú ý Từ Nguyệt. Buổi tối ăn cơm, đảo chỉ hai tiểu cô nương, là đồng học, Lôi Tiếu liền tìm Từ Nguyệt.

 

Ngọc Khê đang xem kịch bản, Từ Nguyệt tức giận đùng đùng chạy trở về, "Chị, Từ Hối Xung trai ruột của Từ Nguyệt ? Trước quan tâm ? Sao mặc kệ Từ Nguyệt."

 

Ngọc Khê đặt kịch bản xuống, "Có ẩn tình thôi."

 

Niên Quân Mân bưng trái cây , "Từ Nguyệt nhà, phụ mẫu nàng rõ ràng vẫn còn, nhưng nhà, đây chính là vấn đề. Có thể thấy, lúc còn nhỏ, Từ Hối Xung ở Từ gia sống cũng , thảm."

 

Lôi Tiếu, "Thiệt giả?"

 

Ngọc Khê đặt kịch bản xuống, nhận lấy quả đào, "Thiệt. Từ khi phát hiện Từ Nguyệt vấn đề, chúng đoán qua , lời của Từ Nguyệt hôm nay chứng thực, chỉ là chúng xem nhẹ thôi. Nếu của Từ Nguyệt là thiện nam tín nữ, của Từ Hối Xung năm đó sẽ dễ dàng c.h.ế.t ."

 

Lôi Tiếu "A" một tiếng, "Vậy bây giờ?"

 

Ngọc Khê cầm kịch bản đ.á.n.h đầu Lôi Tiếu một cái, "Em phát hiện chị đặc biệt quan tâm Từ Nguyệt đấy."

 

Lôi Tiếu cúi đầu, tự trách, "Lúc đó cãi , nếu em liều mạng ngăn cản giúp đỡ, Từ Nguyệt cũng sẽ chạy ."

 

Ngọc Khê thở dài, "Đây của em, em ngăn cản , tròn trách nhiệm ."

 

Lôi Tiếu gật đầu, "Em ngoài ở cùng cô một lát, cô đang đấy!"

 

Niên Quân Mân ở một bên, "Vẫn là nên ít để Lôi Tiếu và Từ Nguyệt ở cùng một chỗ thì hơn, Lôi Tiếu thật sự tâm cơ gì."

 

Ngọc Khê, "Anh cũng phát hiện ?"

 

"Xem , em cũng phát hiện ."

 

Ngọc Khê , " , lúc đầu kịp phản ứng, vội vàng, đó mới ngẫm , lời của Từ Nguyệt đều cũng thâm ý, hy vọng khiến cho đồng tình. Từ Nguyệt vốn dĩ ngu ngốc, quả thật thích hợp với Lôi Tiếu."

 

Niên Quân Mân thở dài, "Nuôi đứa nhỏ thật là tốn tâm sức!"

 

Ngọc Khê phốc một tiếng , "Sao , cảm giác cha sớm ?"

 

"Rất sâu sắc."

 

Chủ yếu là Lôi Tiếu thật sự đơn thuần, cô và Quân Mân vẫn luôn xem Lôi Tiếu như một tiểu hài tử.

 

Thời gian trôi nhanh, thoáng cái nửa tháng trôi qua. Bên Ngọc Khê xong, đổi địa điểm, lấy cảnh ở gần quê hương Ngọc Khê.

 

Ngọc Khê về đến nhà, vốn định tạo bất ngờ cho gia đình. Cửa lớn đang mở, cách xa là thể thấy giọng của Trịnh Cầm, đang chuyện với khác. Giọng của một vị khác thì quá quen thuộc...

 

--------------------

 

 

Loading...