Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 371: Lý Do

Cập nhật lúc: 2025-12-19 17:22:11
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vương lão gia t.ử sống đến tuổi , trải qua đại biến cố, chuyện gì và nào cũng từng thấy qua, tin lời hai đứa nhỏ. Hai đứa nhỏ nhân phẩm , chuyện sẽ dối.

 

Ít nhất thể thở phào nhẹ nhõm, phẩm tính của con trai coi như tệ. Mâu thuẫn giữa cháu trai và con trai, hóa giải, mấu chốt ở Uông Hàm.

 

Con trai tổn thương cháu trai, vết rạn nứt hình thành, hàn gắn thì khó.

 

Vương lão gia t.ử thở dài, cháu trai, "Đến lúc , rốt cuộc cháu lạc như thế nào, cùng cho ông !"

 

Niên Quân Mân cũng giấu ông nữa, "Cháu nhớ một ít, xe lửa dừng , Uông Hàm dẫn cháu xuống xe, cho sự tồn tại của cháu, nhắc nhở những chuyện cháu , còn cha cháu nữa. Cha lâu với cháu mấy câu, cháu ở lưng Uông Hàm nhiều lắm, nho nhỏ tuổi tin, xe lửa chạy , cháu cứ thế lang thang, tới thôn."

 

Vương lão gia t.ử tức giận đập thẳng ghế, "Cái nữ nhân độc ác , cô là chê cháu vướng bận!"

 

Ngọc Khê vội vàng dậy vỗ lưng ông, "Ông đừng tức giận, chuyện qua , ông nghĩ theo hướng . Nếu gặp Quân Mân, đời ông sẽ con trai đ.á.n.h tráo, cũng thể nuôi Quân Mân nhiều năm như , cơ hội ông cháu gặp mặt cũng ."

 

Niên lão gia t.ử khuyên, "Tiểu Khê đúng, đây là duyên phận, cần gặp sớm muộn gì cũng sẽ gặp, ông nghĩ theo hướng ."

 

Ngọc Khê lên tiếng, đây đều là nguyên nhân của em, em trùng sinh, cho nên mới đổi những bên cạnh.

 

Vương lão gia t.ử xuôi cơn giận, tức giận nữa, " gặp ."

 

Ngọc Khê sửng sốt, "Không gặp?"

 

Vương lão gia t.ử hừ hừ, "Các cháu tệ, ông cũng tin, các cháu đều là hảo hài tử, sẽ thêm mắm thêm muối, nhưng hợp theo loại, vật hợp theo nhóm, ông đối với nắm chắc, khi nắm chắc, ông sẽ chính diện gặp."

 

Ngọc Khê hiểu, hóa là lén lút gặp mặt.

 

Vương lão gia t.ử sờ cằm, " gặp mặt thử dò xét."

 

Sau đó Vương lão gia t.ử tức giận, "Đồ hồ đồ, một nữ nhân lừa gạt."

 

Ngọc Khê trầm mặc, Uông Hàm đơn giản, chuyện thật thể trách Niên Phong tin Uông Hàm. Em cơ bản khẳng định, vấn đề của Uông Hàm lớn, tám mươi phần trăm là trùng sinh.

 

Hơn nữa từ hành động của Uông Hàm, nữ nhân nhiều hơn em nhiều lắm.

 

Em đôi khi vì mở mang tư duy, cũng sẽ xem một sách gian, luận về thời gian, nhất là khi phát hiện Uông Hàm phù hợp.

 

Em cũng suy nghĩ, Uông Hàm trùng sinh sớm hơn em, theo thời gian mà , em sống là gian khi Uông Hàm trùng sinh. Cho dù em trùng sinh, vẫn là khi Uông Hàm trùng sinh. Em thật , đời Uông Hàm thấy là cái gì.

 

Có đôi khi, tĩnh tâm suy nghĩ, cảm thấy thật ý tứ. Nếu em trùng sinh, Uông Hàm tuyệt đối là đại thắng gia.

 

Niên Quân Mân đợi ông lên nghỉ ngơi , mới vỗ vai vợ, "Em đang suy nghĩ gì ? Anh hô mấy tiếng em đều thấy."

 

Ngọc Khê, "Không gì, em đang suy nghĩ, Niên Phong đối với Uông Hàm nhất định hoài nghi , cũng thể tra Uông Hàm."

 

Niên Quân Mân mím môi, "Tra thì như thế nào, bọn họ là vợ chồng, thật sự thể vì ly hôn? Vì mà bỏ một đứa con trai khác."

 

Ngọc Khê nắm tay Quân Mân, đau lòng, bởi vì Niên Quân Mân là lời thật. Liên lụy Đông Phương tập đoàn, một tập đoàn khổng lồ, ích lợi phức tạp. Uông Hàm khống chế d.ụ.c vọng mạnh như , một khi ly hôn, sự tình liên quan sẽ nhiều lắm. Niên Phong sẽ vì một đứa con mất hai mươi mấy năm, mà buông xuống ích lợi ?

 

Em thật lòng tin, chẳng sợ Tôn Thiên Thiên chứng minh trong sạch, chứng minh thế Quân Mân thì như thế nào, áy náy thật sự thể Niên Phong ly hôn? Em cơ sở!

 

Niên Quân Mân kéo vợ dậy, "Được , đừng suy nghĩ, thoáng. Từ khi Tôn Thiên Thiên c.h.ế.t, ông cũng con trai , lòng thoáng , bản sống hơn bất cứ điều gì, ai cũng thể thế sinh hoạt."

 

Ngọc Khê rạng rỡ, hổ là nam nhân em trúng, đủ rộng rãi.

 

Ở một bên khác, Niên Phong phát hiện những vấn đề xung quanh . Hắn vẫn luôn trong sự kiểm soát của Uông Hàm, nhưng cũng ngốc. Chuyện lén lút điều tra Quân Mân, Uông Hàm đều .

 

Những lời Uông Hàm , đều ghi nhớ, cô vẫn luôn dẫn dắt câu chuyện về thế của Quân Mân, còn tra tài liệu, còn gì mà rõ nữa chứ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-371-ly-do.html.]

 

Niên Phong dùng sức quăng mạnh khung ảnh . Người chung gối suốt hai mươi mấy năm, sự tin tưởng nhiều năm, nữa lừa dối, vẫn là chơi đùa trong lòng bàn tay.

 

Hai Ngọc Khê khỏi đại viện. Niên Quân Mân việc, cô đưa bản thảo cho Liên Bác, đồng thời gọi điện cho Ôn Vinh. Anh đang gấp rút, phim cắt dựng sai biệt lắm , phần còn cũng sẽ thành sớm nhất thể, cố gắng chiếu sớm.

 

Ngọc Khê yên tâm về Ôn Vinh, Ôn Vinh tinh ranh lắm.

 

tìm chị họ. Các sản phẩm phụ trợ của công ty càng ngày càng phát triển, mặt tiền cửa hàng cũng nhiều, lưu lượng khách lớn, thể dùng mặt tiền cửa hàng để tuyên truyền.

 

Chu Linh Linh thấy em họ xong , vội vàng gọi: “Đừng vội, em Trần Trì đang ? Sao chị cứ cảm thấy chuyện giấu chị.”

 

Ngọc Khê: “... Chuyện của rể, em .”

 

“Cũng .”

 

Ngọc Khê thấy thần sắc của Chu Linh Linh: “Chị là đang hoài nghi rể ngoại tình đấy chứ!”

 

Chu Linh Linh ngượng ngùng: “Chị công tác khắp nơi, gặp mặt ít , nhưng khi trở về, gọi điện thoại đôi khi ai nhấc máy, chị thể nghĩ nhiều .”

 

Ngọc Khê cảm thấy: “Chị nghi ngờ thì cứ hỏi trực tiếp. Hai đều là trưởng thành , vấn đề thì đặt ngoài sáng, miễn cho sự nghi kỵ tổn thương tình cảm.”

 

Chu Linh Linh : “Chị , , đừng lo lắng cho chị nữa. Chân Quân Mân thế nào ?”

 

Ngọc Khê đáp: “Cơ bản là vấn đề gì nữa, nhưng vẫn cần tĩnh dưỡng.”

 

Chu Linh Linh hỏi: “Thật sự chuyển ngành ?”

 

Ngọc Khê tôn trọng ý của Quân Mân: “Anh gì em cũng ủng hộ. Cho dù tiếp tục ở , chân cũng , thể vận động kịch liệt nữa. Bác sĩ , thể hồi phục như thế , là kết quả nhất .”

 

Chu Linh Linh thở dài, thật đáng tiếc, bất quá cũng mừng cho em họ. Kết hôn sống qua ngày, hai cùng một chỗ cũng tệ.

 

Ngọc Khê : “Em ở nhà bác cả, bà bảo em giục chị kết hôn đấy. Bà đợi thêm một năm nữa, chúng cùng kết hôn, bà ở nhà thấy chán, tìm cháu ngoại để bế!”

 

“Đừng nhắc nữa, chị dám về nhà , chị chỉ sợ bà giục chị. Lần chuyện với Trần Trì, tính .”

 

Ngọc Khê ừ một tiếng, nghĩ đến vấn đề nhà chồng: “ , chị gặp nhà họ Trần ?”

 

Chu Linh Linh : “Gặp lâu . Bố , em trai đều gặp , cũng gặp một . Mẹ điển hình là coi trọng gia đình, càng cưng chiều con trai út hơn. Đối với chị thì gì soi mói, dù cũng sống cùng một chỗ.”

 

Ngọc Khê yên tâm, thì vấn đề chồng nàng dâu: “Vậy thì , em về đây.”

 

“Chị đưa em .”

 

“Không cần, em lái xe tới, ngay lầu.”

 

“Vậy .”

 

Ngọc Khê lái xe về công ty. Cô tính ngày, khai giảng một thời gian , Lôi Tiếu sắp kết thúc huấn luyện quân sự, thời gian trôi qua thật sự quá nhanh.

 

Tới công ty, Trợ lý Nhiễm đến. Xe của đang đậu, đang uống , thấy Ngọc Khê bước .

 

Trợ lý Nhiễm : “Làm việc trong các tòa nhà cao tầng, mỗi tới đây, đều cảm thấy khá .”

 

Ngọc Khê: “Vô sự bất đăng tam bảo điện ( việc gì thì đến), chuyện gì ?”

 

--------------------

 

 

Loading...