Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 375: Giáo Dục
Cập nhật lúc: 2025-12-19 17:22:14
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Đương nhiên , tính cách là thể thấy, đứa nhỏ trọng tình nghĩa. Đi, về nhà thôi."
Ngọc Khê bẻ ngón tay tính thời gian, mỗi ngày chiếu hai tập, tổng cộng hai mươi tập, mười ngày là xong xuôi. Cô nghĩ: "Vạn nhất xem TV thì bây giờ?"
Vương lão gia t.ử : "Báo chí, TV và thông báo tìm cùng lúc tung , song quản tề hạ, cũng tin là tìm ."
Ngọc Khê giơ ngón tay cái lên: "Cao kiến."
Ngọc Khê đỡ ông cụ , hề chú ý rằng Niên Canh Tâm bước khỏi tòa nhà lớn, đang chuẩn lên xe thì đuổi theo: "Đứng !"
Vương lão gia t.ử đầu , nhíu mày, ông thích những gào to khoe khoang.
Niên Canh Tâm thấy đúng là Lữ Ngọc Khê, lập tức : "Sao hả, bán nhà ? cho cô , muộn đấy!"
Ngọc Khê liếc ông nội, Niên Canh Tâm. Vừa là , tâm tư điều tra của ông nội đều dồn hết lên Niên Phong, vì thành kiến với Uông Hàm nên ông từng điều tra Niên Canh Tâm.
Niên Canh Tâm mang một khuôn mặt cao cao tại thượng. Ngọc Khê thầm mặc niệm cho . Còn nhận mà quẹt điểm âm mặt ông nội .
Niên Canh Tâm giận dữ cô: " đang chuyện với cô đấy, cô điếc ?"
Ngọc Khê tính tình , cô vung vung nắm đấm: "Muốn ăn đòn ?"
Niên Canh Tâm lùi một bước, đó mới phản ứng kịp. Hắn lớn như , sợ Lữ Ngọc Khê? Mặt đen : "Dã man! Giống hệt cái tên vị hôn phu què của cô! cho cô , ôi chao!"
Niên lão gia t.ử tức giận chịu nổi. Cháu trai ông chịu tội lớn, còn khác mắng chửi. Ông vung gậy ba toong đ.á.n.h tới: "Cha ngươi dạy dỗ ngươi , sẽ dạy! Nhớ kỹ, miệng tích đức!"
Niên Canh Tâm đ.á.n.h thứ hai, tức đến nổ tung: "Cái lão bất t.ử nhà ngươi, tưởng là ai mà còn dạy dỗ ? Đừng tưởng đ.á.n.h già mà ông phép kiêu căng! Ông sống chẳng còn mấy ngày nữa , còn bày đặt dạy dỗ khác, cút ngay!"
Niên lão gia t.ử mặt mày tái mét. Sau khi sửa án oan, gần hai mươi năm qua từng ai dám mắng c.h.ử.i ông. Tuổi cao , một tiểu hài t.ử mắng giữa phố, cây gậy ba toong của ông gõ thẳng xuống mặt đất.
Ngọc Khê cuống quýt lấy t.h.u.ố.c từ trong túi áo ông nội đút cho ông uống, giúp ông bình tĩnh . Hôm nay, cô Niên Phong dạy dỗ đứa con trai một trận mới .
Niên Canh Tâm ăn một quyền, ngây . Lần là đ.á.n.h thẳng mặt .
Ngọc Khê : " cho phép mắng ? Hôm nay sẽ cha dạy dỗ một trận thật , để thế nào là tôn trọng già, yêu thương trẻ nhỏ!"
Lần cô xuống tay hề nương nhẹ, tát từng cái, từng cái một, mặt Niên Canh Tâm sưng vù.
Nhân viên bảo an thấy, vội vàng chạy tới kéo . May mắn là buổi chiều, đại bộ phận đều đang việc lầu, nếu , Niên Canh Tâm sẽ càng mất mặt hơn nữa.
Ngọc Khê lùi , vỗ vỗ bụi tay, khuôn mặt sưng đỏ của Niên Canh Tâm, cô hài lòng: "Nếu , sẽ đ.á.n.h đến mức ruột cũng nhận !"
Niên Canh Tâm tức đến c.h.ế.t , chỉ Lữ Ngọc Khê: " nhất định sẽ tha cho cô!"
Ngọc Khê đáp: " chờ đấy."
Tài xế của Vương lão gia t.ử tới, đỡ ông cụ lên xe. Ngọc Khê bước lên, vẫn thể thấy bộ dạng Niên Canh Tâm đang nhảy dựng lên vì tức giận.
Vương lão gia t.ử hết giận: "Đánh lắm."
Ngọc Khê nghĩ nghĩ một chút, mở lời: "Hắn tên là Niên Canh Tâm, là con trai thứ hai của Niên Phong, cũng là cháu trai của ông đấy."
Vương lão gia t.ử hai tay nắm chặt cây gậy ba toong: "Nhất định là giống Uông Hàm, nhất định là như !"
Ngọc Khê: "..."
Lão gia t.ử xác nhận nhân phẩm của con trai , giờ thì đang đổ trách nhiệm đây mà!
Trở công ty lâu , công an tìm đến: "Hành vi đ.á.n.h giữa công chúng, mời cô theo chúng về bản tường trình."
Ngọc Khê sửng sốt hai giây, Niên Canh Tâm cũng việc đấy. Cô : " cần gọi một cuộc điện thoại, nhân chứng. , còn gọi luật sư tới nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-375-giao-duc.html.]
Công an thấy Ngọc Khê, trong lòng thầm mắng ôi. Một đàn ông đ.á.n.h một phụ nữ, hơn nữa cô gái chẳng chút thương tích nào. Họ nhịn mà nghĩ lệch , là do tình cảm dây dưa ? Bất quá, đ.á.n.h thì quả thật là sai. Lại Ngọc Khê gọi điện thoại đấy, còn dẫn theo luật sư, thôi , dạng dễ chọc.
Bởi vì là báo án ở gần đó, nên đến cục công an gần Đông Phương Tập đoàn. Lúc Ngọc Khê tới nơi, Vương lão gia t.ử cũng mặt.
Vương lão gia t.ử : " tìm những xem, họ thể chứng cho cháu."
Ngọc Khê thật sự coi chuyện là gì. Cô thầm thắp nến chia buồn cho Niên Canh Tâm. Hắn càng gây chuyện, lão gia t.ử càng thích. Đợi đến lúc nhận , càng lớn chuyện thì càng đặc sắc.
Niên Canh Tâm nghiệm thương, vết thương nhẹ, đang ở bên trong, ngẩng đầu kiêu ngạo.
Ngọc Khê nhạo, " thấy, nên gọi điện cho bố hoặc là , thật đấy."
Niên Canh Tâm nhíu mày, "Thế nào, cầu xin tha thứ?"
Ngọc Khê lạnh, "Một hồi là đấy, tưởng chỉ báo án, cũng thể. Công nhiên dùng lời lẽ vũ nhục lớn tuổi, gây tổn thương tâm lý. xuất phát từ việc bảo vệ ông, phản kích động, ý thức chủ quan, chúng chuyện để rõ đấy."
Niên Canh Tâm đen mặt, đầu luật sư, luật sư cứng ngắc gật đầu.
Ngọc Khê tâm tình thật sự , " và thù oán, lớn chuyện . đây trí nhớ đặc biệt , sẽ kể đầu đuôi ngọn nguồn sự việc một . Anh mở miệng tổn thương khác đây, vũ nhục trưởng bối của , xuất phát từ tức tối, cũng chịu trách nhiệm chính. Anh hiểu luật, thể xem thêm."
Thật sự tưởng cô từng xem luật pháp ?
Niên Canh Tâm càng đen mặt hơn, ghét c.h.ế.t Lữ Ngọc Khê, hôm nay, mất mặt lớn .
Ông Vương với công an: " là đương sự, vũ nhục đáng c.h.ế.t. Một bó to tuổi , chỉ nghĩ sống lâu thêm vài năm, suýt nữa tức đến phát bệnh. Bệnh án của một hồi sẽ mang tới, t.h.u.ố.c uống mỗi ngày đều liều lượng. May mắn mang theo t.h.u.ố.c bên , nếu thể sống đến bệnh viện . Nhân chứng tới , đồng chí công an, nhất định chủ cho chúng ."
Công an ngẩn ngơ, kìa, nhân chứng vật chứng đầy đủ, một hồi còn chứng cứ tới, thương đang ngơ ngác, nhịn xuống.
Ngọc Khê chỉ đầu, "Thật sự tưởng đ.á.n.h tùy tiện , luật pháp, hiểu hơn đấy."
Niên Canh Tâm cả ý hộc máu, đ.á.n.h oan, còn kiện, hóa dạy dỗ khác, dạy dỗ chính .
Ngọc Khê ghi khẩu cung, lời khai đều , chứng, tiền phạt còn nộp, khỏi cần đến giam giữ .
Công an cũng giáo dục: "Lần báo cảnh sát trực tiếp, cũng đừng tự động thủ, đ.á.n.h rốt cuộc là bất đúng."
Ngọc Khê khiêm tốn thụ giáo, " nhớ , nhất định báo cảnh sát, nhất thời xúc động."
Công an co giật khóe miệng, quỷ mới tin, chuẩn , mạch lạc rõ ràng, cố ý đ.á.n.h .
Ngọc Khê , cong mắt, "Vậy chúng thể báo cảnh sát , vũ nhục đây, suýt nữa hại ông phát bệnh."
Công an, "....... Có thể."
Ngọc Khê tới đại sảnh, Ông Vương quan tâm, "Không chứ!"
Ngọc Khê, "Không , ông, cháu báo án ."
Ông Vương sửng sốt, ban đầu tưởng Ngọc Khê dọa thôi, suy nghĩ một chút, "Được."
Ngọc Khê nhỏ: "Cùng lắm là giáo d.ụ.c , phạt tiền, ông thật sự thương, dọa cháu, cháu cũng dọa ."
Công an phía , "......."
Anh thấy , thật sự thấy .
Ông Vương nén khóe miệng, , nhịn xuống, "Ông ủng hộ cháu."
Niên Canh Tâm tức tối Lữ Ngọc Khê chẳng chuyện gì, cả ý c.ắ.n c.h.ế.t cô , may mắn gọi điện thoại, thấy chiếc xe dừng ở trong sân, thở phào nhẹ nhõm.
--------------------