Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 377: Không mặt mũi không da
Cập nhật lúc: 2025-12-19 17:22:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngọc Khê đối với ấn tượng sâu sắc, giống như gọi Liễu Như. Ngọc Khê vóc tính là cao, kiễng chân thấy tình hình trong phòng ngủ.
Liễu Như đang ôm đầu gối xổm mặt đất , bên cạnh vây quanh mấy đang an ủi.
Ngọc Khê tìm Lôi Tiếu. Lôi Tiếu tức giận , bên cạnh một cô nương, cô nương cũng một khuôn mặt tức giận, giận dữ Liễu Như.
Ngọc Khê đẩy , nghĩ nghĩ thu hồi tay. Lôi Tiếu cũng nhỏ , thể chuyện gì cô cũng mặt. Cả một đời ở cánh chim của cô, sẽ hủy Lôi Tiếu mất.
Triệu Tư Âm nhặt đồng hồ mặt đất, "Liễu Như, cô thông qua Lôi Tiếu cho phép mà đeo đồng hồ, bắt quả tang. Không lời xin , còn đem đồng hồ rơi, cô mặt mũi ? Đừng giả vờ giống như ai bắt nạt cô dường như. Mọi đều đến phân xử lý lẽ , báo mà lấy là trộm ."
Liễu Như sợ hãi, cũng giả đáng thương nữa, ngẩng đầu, "Chúng đều là bạn cùng phòng, chúng là bạn bè. chỉ mượn đeo một chút, ý tứ lấy, chính là một cái đồng hồ. Lôi Tiếu, tưởng, chúng là bạn bè . Nguyên lai, khắp nơi đề phòng ."
Lôi Tiếu tức , " sớm rõ ràng với cô , chúng bạn bè. luôn mãi rõ, đồ của , cô đụng. tưởng, cô lấy đồ của tặng khác, mặt mũi đủ dầy . Hiện tại mới phát hiện, cô là mặt mũi da."
Liễu Như c.ắ.n môi, vẻ mặt tổn thương, " khắp nơi vì suy nghĩ, nghĩ như ."
Lôi Tiếu thật sự tức giận tới , "Đừng vì suy nghĩ. Cô vì suy nghĩ, chính là lấy kem chống nắng của tặng khác? Chính là thông qua cho phép mà mặc quần áo của ? Chính là lấy kẻ khờ lợi dụng mời ăn cơm?"
Người vây xem, nhịn . Nhìn Liễu Như đầy khinh bỉ. Ai cũng ngốc tử. Sau lưng, đều Lôi Tiếu ngốc, xem , ngốc, rõ ràng đấy!
Liễu Như mặt đỏ bừng, "Chúng là bạn bè."
Triệu Tư Âm nhạo một tiếng, lấy đồng hồ trong tay Lôi Tiếu, "Không ? cho cô, cái đồng hồ là Omega, hơn hai vạn tệ một cái, trong nước bán. Kiểu mới nhất mua ở nước ngoài. Cô cũng thật ý tứ, bắt quả tang, cho cô đeo, cô liền rơi mặt đất. Nhà cô thật sự tiền, đồng hồ hai vạn rơi liền rơi."
Ngọc Khê sửng sốt, đó giãn mày. Người thể nước ngoài chỉ Lôi Âm . Đồng hồ là Lôi Âm mua. Cô chút đỡ trán, Lôi Tiếu , còn chiều chuộng em gái hơn cả cô.
Lại dáng vẻ ngốc nghếch của Lôi Tiếu, xem , đứa nhỏ cũng . Lôi Tiếu lấy đồng hồ, t.ử tế kiểm tra, rơi hỏng, mới thở phào một .
Đồng học vây xem sửng sốt. Liễu Như thật sự choáng váng. Mỹ phẩm và quần áo, cô giá cả, nhưng đồng hồ thật sự , thật sự sợ.
Bạn cùng phòng và đồng học mới an ủi Liễu Như lặng lẽ lui về phía một bước, dính líu quan hệ. Hơn hai vạn tệ đấy, học phí một học kỳ mới bao nhiêu.
Lôi Tiếu sờ đồng hồ đau lòng , mặt đen sầm, "Đồng học Liễu Như, đây là cuối cùng."
Triệu Tư Âm tiếp lời, "Lại một , báo cảnh sát."
Liễu Như mặt thành màu tím bầm, dám lên tiếng nữa. Cô sợ bồi thường tiền, may mắn rơi hỏng.
Đồng học xem kịch đều tản . Lôi Tiếu liếc mắt một cái thấy chị gái, "Chị, chị đến khi nào?"
Ngọc Khê khá hài lòng Lôi Tiếu, tuy rằng nhiều chỗ đủ, nhưng tệ , "Đã đến từ sớm."
Người trong phòng ngủ hiểu , chị gái cái gì cũng . Liễu Như càng sợ hãi.
Lôi Tiếu xử lý lắm, Ngọc Khê thấy thích nữa. Đây là chuyện của Lôi Tiếu, cô cũng can thiệp quá nhiều. Từ trong túi lấy vé xem phim, "Hôm nay thứ Bảy, chị nghĩ tìm em xem phim."
Lôi Tiếu lấy vé xem phim, "Còn nghĩ một hồi xem đây, xem cần mua vé ."
Triệu Tư Âm kéo Lôi Tiếu một cái, Lôi Tiếu mới phản ứng , "Chị, đây là bạn của em, Triệu Tư Âm."
Ngọc Khê đối với ấn tượng của Triệu Tư Âm . Đứa nhỏ bảo vệ Lôi Tiếu, vươn tay, "Chào cô. Vừa mới cảm ơn."
Mắt Triệu Tư Âm sáng trông suốt, “Chúng là bạn bè, giúp chứ, chị Lôi, đây là bộ phim chị , em cũng cùng xem ?”
Ngọc Khê , “Đương nhiên , chị mang theo ít vé xem phim, với , chị họ Lữ, họ Lôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-377-khong-mat-mui-khong-da.html.]
Triệu Tư Âm sửng sốt, “À?”
Ngọc Khê cảm thấy gì che giấu, sớm muộn gì cũng , để tránh đoán mò, bằng hào phóng , “Chúng là chị em cùng khác cha.”
Triệu Tư Âm “” một tiếng, tự động tưởng tượng nhiều, Ngọc Khê cũng giải thích, đưa vé xem phim mang tới cho Lôi Tiếu, “Em tặng cho một đồng học khá thiết , chị ở lầu đợi em.”
Lôi Tiếu nhận lấy, “Vâng.”
Lôi Tiếu cũng là ghi thù, trong ký túc xá chỉ riêng Liễu Như là đưa, đó đưa mấy tấm cho đồng học ở phòng và lớp học khác, mới xuống lầu.
Tới rạp chiếu phim, thật ít , thứ Bảy đang trong tình trạng kín chỗ, Ngọc Khê là kịch bản, còn xem qua bản chỉnh, cảm xúc giảm nhiều so với xem đầu.
Đợi đến khi chiếu xong, mũi Lôi Tiếu đỏ hoe, cô nương thật sự cảm tính.
Ngọc Khê , “Lúc phim, em ở ngay tại hiện trường, chị cũng thấy em .”
Lôi Tiếu hít hít mũi, “Em xem đều là từng đoạn từng đoạn, là giả, tự nhiên nữa, câu chuyện liền mạch , xem thấy trong lòng khó chịu, , em nhất định hảo hảo học tập pháp luật, tuyên truyền pháp luật.”
Ngọc Khê xoa đầu Lôi Tiếu, “Buổi trưa , chị mời các em ăn cơm, ăn gì?”
Triệu Tư Âm là một mê ăn uống, “Thời tiết se lạnh , ăn lẩu , em mời.”
Lôi Tiếu hỏi, “Anh rể ở nhà ?”
“Anh thật sự bận, chỉ buổi tối mới thể gặp, thôi, gần đây một quán lẩu tệ.”
Ba tới quán lẩu, Ngọc Khê hứng thú với Triệu Tư Âm, đáng tiếc, đứa nhỏ miệng thật sự kín, cô tò mò c.h.ế.t , một tính cách hướng ngoại, trở thành bạn bè với một tính cách hướng nội.
Đợi lẩu mang lên, Lôi Tiếu vui vẻ, “Lượt kín chỗ, chị, bộ phim ý nghĩa giáo dục, thể kiếm tiền, em xin dùng Coca rượu chúc mừng chị.”
Ngọc Khê , “Cảm ơn em.”
Triệu Tư Âm thật sự tò mò về các chị gái của Lôi Tiếu, cùng một cha, hòa hợp đến , Lôi Tiếu, cô quyết định trở về hỏi cho rõ.
Thời tiết se lạnh, khẩu vị đều lắm, là bữa trưa chính, nên gọi khá nhiều món.
Quán lẩu lớn, các cô ăn cơm ở lầu hai, thể thấy tình hình lầu.
Ngọc Khê thích ăn rau xanh và nấm khi ăn lẩu, ít ăn thịt, đối với lẩu, cô thích lẩu hải sản hơn, cô đặt đũa xuống , hỏi Lôi Tiếu, “Việc học ở trường như thế nào? Có theo kịp ?”
Lôi Tiếu, “Có thể ạ, chương trình học năm nhất quá căng thẳng, em chọn học thêm tiếng Anh, đúng , chị, khoa của chúng em ít , phần lớn lớp đều là nam sinh.”
Triệu Tư Âm chen lời, “Trai cũng nhiều, vài trông thể so kém với minh tinh điện ảnh !”
Ngọc Khê Lôi Tiếu, “Người nhất định nhân phẩm , chủ yếu xem nhân phẩm, đôi khi cũng vô dụng.”
Chị gái gì, Lôi Tiếu đều theo.
“Nói như thì đau lòng .”
Ngọc Khê tiếng truyền tới từ phía , sợ đến nhảy dựng lên.
--------------------