Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 382: Tay run rẩy

Cập nhật lúc: 2025-12-19 17:22:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vương lão gia t.ử liếc mắt một cái Uông Hàm, hỏi con trai, “Con cũng ?”

 

Niên Phong cũng , tra nhiều chuyện, xử lý , dám dẫn Uông Hàm đến gần , nên từ chối, “Nơi ở hiện tại tiện lợi hơn cho việc .”

 

Uông Hàm tức đến , trượng phu dọn đến, nhất định là giữ cho Niên Quân Mân, thích cô nhúng tay , cô chen lời, “Tuổi của cha nhỏ, chúng con dậy sớm một chút cũng .”

 

Vương lão gia t.ử thấu tâm tư của Uông Hàm, “Ta ở tại bên , ở tại nhà của lão bằng hữu.”

 

Uông Hàm sửng sốt, cô thật sự dọn ở, chỉ cần dọn , nó sẽ là của cô .

 

Hiện tại ở tại đây, cô lấy hiếu đạo chuyện, ngược phá hỏng con đường của .

 

Ăn cơm xong, Uông Hàm cam lòng rời .

 

Vương lão gia t.ử đợi , tức giận uống vài chén , “Cô sẽ thấy chột ? Vẫn ăn vẫn uống như thường.”

 

Ngọc Khê giúp lão gia t.ử xoa dịu cơn giận, “Nếu cô chột , năm đó cũng sẽ bày mưu tính kế Tôn Thiên Thiên, mất Quân Mân.”

 

“Lòng đàn bà độc ác nhất, đồ độc phụ, lúc đó cô mới bao tuổi , thế nào dám .”

 

Nhắc đến tuổi tác, Ngọc Khê giật giật khóe miệng, tuổi của Uông Hàm bao nhiêu tuổi , sống lâu cả một đời, chừng một trăm tuổi , lớn hơn Niên Phong nhiều.

 

Ngọc Khê hiểu , cảm thấy ghê tởm.

 

Niên Quân Mân quan tâm hỏi, “Em thoải mái ở ?”

 

Ngọc Khê cảm thấy ghê tởm trong lòng, lắc lắc đầu, “Không .”

 

Trong xe của Niên Phong, Uông Hàm đứa con trai đang thất thần, cú sốc hôm nay nhỏ, cô vỗ vỗ con trai, với trượng phu đang lái xe: “ xem Quân Mân hiểu lầm , cha nhất định thấy điều gì đó, thể là do Tôn Thiên Thiên lưng, đứa trẻ ghi nhớ, cho nên mới hiểu lầm , sớm rằng, lúc đó tức giận nhất thời lanh mồm lanh miệng.”

 

Niên Phong siết chặt vô lăng, “Thật ?”

 

Uông Hàm gật đầu, “ , lúc đứa nhỏ bỏ , cũng là trông nom, nó nhất định là ghi hận , ai, đều là của .”

 

Niên Phong kiểm soát cảm xúc, “Có thể!”

 

Uông Hàm thở phào nhẹ nhõm trong lòng, chỉ cần thu phục trượng phu, cô sẽ sợ, trượng phu là con trai, cháu ruột thể hơn con trai ? Lão già sớm muộn gì cũng thu phục , “Cũng Quân Mân công tác gì.”

 

Niên Phong sửng sốt, cũng quên hỏi, đang suy nghĩ, ngày mai sẽ hỏi.

 

Một bên khác, hai Ngọc Khê đưa ông nội trở về, lão gia t.ử vạch trần Uông Hàm, trong lòng thuận khí, về Lao thao một chút, tới đại viện, cũng giữ hai Ngọc Khê .

 

Ngọc Khê lái xe hỏi, “Hôm nay bận rộn ?”

 

Niên Quân Mân nghiêng , vợ thế nào cũng đủ, “Không vội, dẫn bà chủ kiểm tra địa bàn nhà .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-382-tay-run-ray.html.]

Bà chủ, Ngọc Khê thấy thoải mái, nhướng mày, “Đi thôi.”

 

Hai đến cổng công ty, ngoài dự đoán của Ngọc Khê, dừng xe xong, Ngọc Khê : “Em tưởng rằng nó sẽ cao cấp.”

 

Niên Quân Mân mở cửa xe : “Anh thấy khá , nhà lầu nhỏ ba tầng, đừng thấy bên ngoài cũ kỹ, bên trong tệ, đợi tiền , dự định thuê một chỗ , hoặc là mua đất tự xây.”

 

Ngọc Khê hỏi, “Tiền thuê nhà ở đây bao nhiêu?”

 

“Hai vạn một tháng, chúng chịu trách nhiệm trang trí, tiền thuê nhà đến kỳ hạn, phần trang trí sẽ giao cho chủ nhà, mới cái giá .”

 

Ngọc Khê hỏi, “Ký bao nhiêu năm?”

 

“Năm năm, vốn dĩ ký mười năm, đáng tiếc chủ nhà , thật đáng tiếc.”

 

“Được tiện nghi còn bộ tịch, năm năm tệ , hiện tại đều là một năm một ký.”

 

Niên Quân Mân , “Đi, xem.”

 

Ngọc Khê , từ bảo an đến nhân viên bên trong, thẳng tắp, tinh thần đặc biệt , liếc mắt một cái chính là từng nhập ngũ.

 

Đừng thấy đều lớn hơn Ngọc Khê, nhưng cũng gọi Ngọc Khê một tiếng chị dâu.

 

Ngọc Khê dạo một vòng, sân bãi huấn luyện, chỗ đặt thiết , nhân viên thật ít, đợi rời , em trộm hỏi, “Đều là xuất ngũ ?”

 

Niên Quân Mân gật đầu, “Đại bộ phận là , những khác là tuyển dụng, phụ trách công tác văn phòng, thế nào, tệ chứ!”

 

“Anh khiêm tốn , chỉ tệ, cố lên, em mong chờ một ngày kiếm nhiều hơn em.”

 

Niên Quân Mân, “.......”

 

Vợ đang khoe khoang đúng , thật đau lòng, kiếm thật sự nhiều bằng vợ.

 

Ngày hôm , mộ địa, ông nội chuẩn xong xuôi hết thứ, hai Ngọc Khê mua hoa, tập hợp tại mộ địa.

 

Ba Niên Phong tới , Vương lão gia t.ử cũng nhiều lời gì, mỗi thê tử, trong lòng đều khó chịu vô cùng, từng bước một bước lên bậc thang.

 

Chờ tới mộ bia, mắt Vương lão gia t.ử đỏ hoe, "Nhã Hinh, con trai tìm , nó tới thăm em đây, em thể nhắm mắt ."

 

Ngọc Khê đầu tiên tới mộ địa, tấm ảnh là do ông nội cất giữ, chút năm tháng , bà nội mặc sườn xám, .

 

Niên Phong trực tiếp quỳ xuống, cần thúc giục gọi , "Mẹ."

 

Ngọc Khê chú ý Uông Hàm, tay Uông Hàm đang run rẩy?

 

--------------------

 

 

Loading...