Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 397: Giống Bốn Phần

Cập nhật lúc: 2025-12-19 17:24:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đây là cái gọi là “ voi đòi tiên” ?

 

Lại một nữa cảm thán vận may, Uông Hàm lì ở trường bao nhiêu ngày tìm thấy, Trịnh Mậu Nhiên theo Uông Hàm bao nhiêu ngày cũng tiến triển, cô còn buồn nghĩ đến nữa, thế mà cô xuất hiện.

 

Ngọc Khê que thẻ ngọc ngừng lóe sáng, cứ xoay vòng quanh cô gái, Ngọc Khê sợ c.h.ế.t khiếp, may mà ăn mất, nếu , nửa đột nhiên biến mất, thể dọa c.h.ế.t .

 

Cô cũng sẽ bại lộ, đợi Trịnh Mậu Nhiên điều tra tới, nhất định sẽ khóa chặt cô.

 

Chủ nhà cũ nghi hoặc Ngọc Khê gì, cứ ở cửa, khá ngượng ngùng, vội lên tiếng: “Chúng trong chuyện nhé?”

 

Ngọc Khê đáp: “Được, mở cửa.”

 

Ngô Sương chớp mắt, cô hiểu tại cứ chằm chằm , may mà đó cô khôi phục bình thường.

 

Ngọc Khê trong nhà, tìm cái ghế dọn , hiệu cho xuống, trong lòng thầm gọi que thẻ ngọc, may mà que thẻ ngọc cam lòng, nhưng cũng ngoan ngoãn về .

 

Ngọc Khê suy tính, nửa của cô là cái lớn, cô hẳn là chủ đạo, cho nên thể nhận chủ, còn nửa thì , cho nên, Uông Hàm mượn que thẻ ngọc, nhưng nhận chủ.

 

Ngọc Khê cô gái đối diện, đồ vật ngay mắt, cô dám nghĩ tới, rối rắm.

 

Chủ nhà cũ là trung gian, giới thiệu: “Lữ lão bản, đây là chủ tiệm thuốc, Ngô Kiến Lập sức khỏe , vợ con ông tới đây. Đây là Ngô Sương, đang học ở Đại học Công nghiệp, đây là Ngô Hàn, vẫn đang học cấp ba, còn đây là vợ của Ngô Kiến Lập, Tôn Ni.”

 

Ngọc Khê : “Chào .”

 

Tôn Ni quyết định, đầu cô con gái lớn, Ngô Sương lên tiếng: “Chào cô, ý định mua tiệm, xin hỏi cô thể trả bao nhiêu tiền?”

 

Ngọc Khê Ngô Sương, kết hợp lời của lão bản, mua t.h.u.ố.c hẳn là cô gái , cô gặp ở phương Nam cũng là cô : “ ép giá, phúc hậu, còn gặp , giá thị trường là bao nhiêu, trả bấy nhiêu.”

 

Mấy nhà họ Ngô, quan hệ với kế, mối quan hệ , cô cũng sẽ ép giá.

 

Chỉ tiếc, rõ là nhà họ Ngô, cô cũng thể nhận, cô “thiết gian lận” nên mới , nhưng lý do gì để đường đột nhận .

 

Tôn Ni kích động nắm c.h.ặ.t t.a.y Ngọc Khê: “Người , cô đúng là , mấy ngày nay chúng thật sự còn cách nào khác, bọn họ chia quá nhiều .”

 

Ngọc Khê ngây , chủ nhà cũ ho khan một tiếng: “ cũng mới , cho hai lựa chọn, thứ nhất là bồi thường mười vạn, lựa chọn thứ hai là Ngô Sương gả , chuyện coi như xong. Mấy ngày nay cũng mua tiệm, đều đang ép giá, chỉ cô đưa giá thị trường.”

 

Ngọc Khê nhíu mày, Ngô Sương, cô gái luôn quấn khăn choàng cổ, nhưng mắt sáng ngời, đoán chừng cũng xinh : “Bán tiệm t.h.u.ố.c thì thiếu bao nhiêu tiền?”

 

Người nhà họ Ngô ngây , Tôn Ni đầu óc, lau nước mắt: “Mấy năm nay Kiến Lập cứ trị bệnh, tiền kiếm lo cho một học đại học, một học cấp ba, nên cũng tích góp bao nhiêu tiền.”

 

Ngọc Khê cần hết cũng đoán , cả nhà tiền, chi tiêu đều trông tiệm thuốc, mà tiệm t.h.u.ố.c cũng đáng giá bao nhiêu, nhà trệt thì quá ít, cô ép giá, nhiều lắm cũng chỉ năm vạn.

 

Người nhà họ Ngô cũng im lặng, rõ là đủ, nhưng cũng là một tia hy vọng.

 

Ngô Sương gả , nhưng tự trách , đều là do cô nên mới nắm lấy cơ hội, tống tiền. Cô liếc em trai, nhà còn tiền, cô cũng thể học đại học, em trai học hành như , nhất định .

 

Nhất thời, trong tiệm vô cùng yên tĩnh.

 

Ngọc Khê đúng là giúp đỡ, nhưng lý do gì cả, chỉ vì đồng cảm mà cô cho vay tiền ?

 

Cả nhà nhất định sẽ cho rằng cô ý đồ khác!

 

Ngồi trong tiệm một lúc, còn lạnh nữa, khăn choàng cổ cũng kéo xuống, Ngọc Khê Ngô Sương ngây .

 

Ngô Sương nhíu mày: “Cô cứ chằm chằm ? Mặt dính gì ?”

 

Ngọc Khê : “Không , cô trông giống bà ngoại , hình dáng khuôn mặt, mũi và miệng đều giống, giống bốn phần.”

 

Lần thì , cần nghĩ lý do nữa, thể nhận trực tiếp, thật sự quá bất ngờ.

 

Tôn Ni ngây , cô chồng nào cả. Nếu , cô lo lắng như . Chồng cô chỉ một , bố chồng cũng mất từ lâu. Chẳng lẽ là họ hàng của bố chồng? “Bà ngoại của cô tên gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-397-giong-bon-phan.html.]

 

Ngọc Khê ba vẻ mặt ngơ ngác, liền bọn họ chẳng gì cả, “Ngô Thục Hiền.”

 

Tôn Ni “” một tiếng, “Cũng họ Ngô . Cụ thể thì cũng , nhưng cô thể cùng hỏi chồng , chồng chắc chắn .”

 

Ngọc Khê hỏi, “Nhà họ Ngô, còn nào khác ?”

 

Tôn Ni lắc đầu, “Không còn ai nữa, chỉ còn chồng thôi.”

 

Chủ nhà cũ , “Nói chừng đúng là thật đấy. Chị dâu, nếu là thì Ngô Sương thể cứu .”

 

Vị đúng là tiền, kinh doanh nhiều năm, thật sự tiền giả tiền, ông thấu rõ ràng.

 

Tôn Ni cũng yên nữa, nếu đúng là thì con gái cô , “Chúng về nhà hỏi xem .”

 

Ngọc Khê thì vội, : “Chúng thủ tục sang tên , tránh chạy thứ hai.”

 

Rồi cô sang chủ nhà cũ : “Hôm nay phiền ông , sẽ cho ông một cái thẻ, đến cửa hàng mua đồ, nhất loạt giảm giá ba mươi phần trăm.”

 

Chủ nhà cũ nheo mắt, đừng thấy cô gái trẻ tuổi, nhưng hiểu ít. Biết ông địa phương, chút quan hệ, liên lạc nhiều hơn trong tương lai. Ông cũng vui vẻ, dù ông xoay xở ở địa phương giỏi đến mấy thì cũng chỉ là ở địa phương, thêm bạn bè là thêm một con đường. “Được, gặp mặt, cũng cho cô một cái. chuyên buôn bán đặc sản Đông Bắc, đều là đồ hoang dã, chất lượng bảo đảm.”

 

Ngọc Khê : “Đặc sản Đông Bắc nổi tiếng lắm, đều là đồ . Đợi về, nhất định sẽ đến cửa hàng xem thử. Nhà nhiều , sắp đến Tết , mang biếu là hợp lý nhất.”

 

Chủ nhà cũ : “Được, , nhất định sẽ cho cô một cái giá công đạo.”

 

Người nhà họ Ngô cũng theo thủ tục sang tên. Trong suốt quá trình, họ quan sát cách Ngọc Khê giao tiếp. Sau khi sang tên xong, hai đều vô cùng bội phục Ngọc Khê, cứ như .

 

Ngọc Khê tiễn chủ nhà cũ mới cùng nhà họ Ngô xe buýt về nhà. Trên đường về, Ngọc Khê cũng hỏi nhiều, trong lòng cô rõ như lòng bàn tay.

 

Ngược , nhà họ Ngô vô cùng lo lắng, hy vọng đúng là .

 

Đường về khá xa, Ngô Sương mấy chuyện mà mở lời thế nào.

 

Ngọc Khê thấy, : “Em học trường Công nghiệp, học chuyên ngành gì?”

 

Ngô Sương: “Em là tân sinh viên năm nhất, năm nay mới thi đỗ, học máy tính.”

 

“Cũng là máy tính !”

 

Ngô Sương: “Chị cũng học máy tính ạ?”

 

“Không , vị hôn phu của học ở khoa máy tính.”

 

Ngô Sương: “À, em , bạn học của em cũng đang bàn tán về chuyện đó!”

 

Đột nhiên trở nên ngượng ngùng, bởi vì chuyện bàn tán đều là để thu hút sự chú ý.

 

Ngọc Khê thu hết vẻ mất tự nhiên của Ngô Sương mắt, mỉm .

 

Trên đường đó chuyện nữa, Ngô Sương bực bội, chủ đề cô khơi mào dập tắt .

 

Nhà họ Ngô ở một khu chung cư cũ, lớn lắm. Ngô Sương giới thiệu: “Đây là nhà của xí nghiệp đóng hộp, tự mua .”

 

Ngọc Khê theo lên tầng ba, vì ban quản lý nên hành lang lộn xộn, chất đống nhiều đồ đạc. Đến nhà họ Ngô, căn hộ bốn mươi mét vuông, phòng chật hẹp.

 

Vào nhà còn thấy tiếng đàn ông ho khan. Ngô Ni hiệu cho Ngọc Khê xuống, “ đỡ chồng .”

 

Ngọc Khê gật đầu, “Được.”

 

--------------------

 

 

Loading...