Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 416: Hà Giai Lệ
Cập nhật lúc: 2025-12-19 17:24:55
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nụ mặt Trịnh Cầm lập tức biến mất, giọng điệu nhàn nhạt: “Sao cô tới đây?”
Trịnh Mậu Nhiên dừng một chút khi thấy mặt Niên Phong, “Đang bàn chuyện hôn sự của nha đầu nhỏ, định ngày hai mươi ?”
Niên Phong cách hai đối xử với , lập tức cảm thấy cân bằng, ít nhất con trai bây giờ còn lạnh nhạt với nữa.
Ngọc Khê cố nhịn lắm, Trịnh Mậu Nhiên mang theo miếng ngọc trúc đến, miếng ngọc trúc trong cô cứ nhấp nháy, khiến cô vô cùng hoảng hốt.
Trịnh Cầm nhíu mày: “Anh về đây gì?”
Trịnh Mậu Nhiên tự xuống: “Hai cứ chuyện , lát nữa chuyện với cô .”
Niên Phong dậy: “Ngày định , đây là sính lễ cha chuẩn .”
Nói lấy tờ giấy đỏ trong lòng , đưa cho Trịnh Cầm.
Trịnh Cầm ngây một lúc lâu mới hồn, mở tờ giấy đỏ , kéo chồng , hai vợ chồng xúm xem, trong sính lễ cổ phần của tập đoàn Đông Phương, nhà cửa, xe cộ, và cả một trang sức, chỉ tên.
Niên Phong giải thích: “Trang sức là của , truyền qua nhiều đời nhà họ Vương.”
Ngọc Khê chớp mắt, trắng là cô chỉ là trung gian, con trai, vẫn truyền cho con dâu, cô chợt ngẩn , nếu sinh con gái thì ?
Trịnh Cầm so sánh với sính lễ của Linh Linh, hài lòng, : “Chúng cũng sẽ bạc đãi con bé .”
Niên Phong , để tâm. Công ty của Lữ Ngọc Khê tệ, nhưng chỉ là công ty nhỏ, còn nhà máy của nhà họ thì cũng tìm hiểu . Còn về Trịnh Mậu Nhiên, nghĩ ông sẽ tặng kèm gì cho đứa cháu ngoại huyết thống, cho dù tặng kèm nữa, sự xa cách giữa cha con nhà họ Trịnh, cũng sẽ chấp nhận.
Ngày cưới định, chuyện xong xuôi, ở thôn vài ngày, xem thử nơi cha sống.
Trịnh Cầm bảo Quân Văn dẫn Niên Phong xem xung quanh, còn ở với con gái để bàn chuyện.
Trịnh Mậu Nhiên đợi Quân Văn , nhanh hơn Trịnh Cầm mở lời: “ xem nơi cất giữ bảo vật của tổ tiên, qua đây hỏi cô .”
Trịnh Cầm cần suy nghĩ, trực tiếp từ chối: “ hứng thú với đồ của nhà họ Trịnh.”
Trịnh Mậu Nhiên: “Vậy đưa Ngọc Chi .”
Trịnh Cầm nghĩ đến đứa con trai út ngày càng trưởng thành: “Tùy .”
Ngọc Khê cứ như vô hình, hy vọng Trịnh Mậu Nhiên mau , nhưng Trịnh Mậu Nhiên cô, tim đập thình thịch đến tận cổ họng, may mà Trịnh Mậu Nhiên nhanh chóng dời ánh mắt .
Trịnh Mậu Nhiên nhíu mày hỏi: “Cô lừa , miếng ngọc trúc thật sự thấy nữa ?”
Trịnh Cầm trợn mắt: “ lý do gì để lừa chứ, chỉ là một món đồ vô dụng, đột nhiên thấy , nó .”
“Đột nhiên thấy?”
“ cũng , lâu xem cái hộp tiền, cũng nó mất lúc nào.”
Đợi Ngọc Khê và , cô mới thở phào nhẹ nhõm. Trịnh Cầm phát hiện : “Sao đột nhiên cô sợ ?”
“Mẹ ơi, , Trịnh Mậu Nhiên đổi nhiều lắm .”
Trịnh Cầm thật sự nhận : “Được , về nữa, về phòng tân hôn của con .”
“Chỗ đang ở bây giờ.”
Trịnh Cầm con gái: “Mẹ thích Lôi Tiếu, nhưng mà, hai đứa sắp kết hôn , nó ở chung với hai đứa sẽ bất tiện, đương nhiên, còn Ngọc Thanh nữa, ý gì khác, kết hôn thì cần gian riêng tư.”
Ngọc Khê thật sự từng nghĩ đến, nhưng Lôi Tiếu chắc chắn cũng nghĩ qua, ở thủ đô ăn Tết lên tất cả: “Mẹ, con .”
Trịnh Cầm : “Mẹ định mua một căn nhà ở thủ đô, chuẩn cho Ngọc Thanh, Ngọc Thanh sẽ về , đến lúc đó Lôi Tiếu dọn qua đó ở, con thấy ?”
Ngọc Khê nghĩ, Lôi Tiếu lẽ sẽ đồng ý, đừng thấy Lôi Tiếu tính tình mềm mỏng, nhưng trong lòng cô tính toán ít: “Cô sẽ dọn , con về hỏi ý kiến cô .”
Trịnh Cầm : “Mẹ ý đuổi ai cả.”
“Con mà, cô cũng sẽ nghĩ nhiều , chừng, con về thì cô chủ động đề xuất .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-416-ha-giai-le.html.]
Trịnh Cầm đột nhiên cầm tờ giấy đỏ lên, chỉ địa chỉ căn nhà: “Đây là sính lễ, cô ở đây cũng .”
Ngọc Khê: “Mẹ ơi, chỗ là đáng giá lắm , đừng lo nữa.”
“Được, sẽ lo nữa.”
Ngọc Khê và Niên Quân Văn ở đến mùng bảy, Niên Phong về , Ngọc Chi về từ mùng hai nữa, Ngọc Thanh ở thêm vài ngày, hai Ngọc Khê về .
Về đến nhà, chìa khóa đều để , gọi điện cho Lôi Tiếu , nha đầu nhất định ở nhà, gõ cửa đầy vài giây, Lôi Tiếu mở cửa.
Ngọc Khê : “Mang quà về cho em đây, tuy em về, nhưng lì xì vẫn phần của em, chị đều mang về cho em .”
Vừa dứt lời, mới chú ý thấy Lý Tiếu đang ghế sô pha, tay đang móc lì xì khựng : “Em về hôm mùng mấy?”
Lý Tiếu: “Năm nay về ăn Tết, ở đây đón Tết.”
Ngọc Khê: “……”
Anh đúng là dám thẳng thừng, cố ý đúng , lén lút Lôi Tiếu, thấy biểu cảm của Lôi Tiếu bình thường, cô vui vẻ, đường của Lý Tiếu còn dài lắm.
Niên Quân Văn cau mày, thấy vợ nháy mắt, mới phản ứng , ngạc nhiên, chuyện nảy sinh từ lúc nào ?
Lý Tiếu thì hào phóng, chẳng chút nào ngượng ngùng, ngược còn dậy giúp xách vali , cân nặng một chút: “Cái nặng quá, hai mang gì về thế?”
Ngọc Khê : “Hải sản, lát nữa mang cho một ít nhé?”
“Không cần , nấu cơm, ở một dám nhóm bếp, hối hận mua nhà , cứ như khách sạn , trang trí uổng phí, chi bằng cho thuê .”
Ngọc Khê khựng , nhịn sang Lôi Tiếu, ánh mắt Lôi Tiếu né tránh, nheo mắt: “Để trống thì cứ để trống, còn sớm nữa, bọn em lát nữa sẽ ngay, cũng mau về !”
Lý Tiếu: “…… Được.”
Ngọc Khê tiễn ngoài, trợn mắt, Lý Tiếu chắc chắn đoán tâm tư của Lôi Tiếu nên mới cố tình , khịt mũi, cô đời nào đẩy Lôi Tiếu miệng sói !
Niên Quân Văn chia hải sản, Ngọc Khê đưa lì xì cho Lôi Tiếu.
Lôi Tiếu ngây , đếm chín phong lì xì: “Chị ơi, nhiều lì xì thế?”
“Năm nay đều cho hai phần, nhà cô em đang nợ tiền nên chỉ cho một phần, đều là của em, em về, đều quan tâm đấy.”
Lôi Tiếu nắm chặt lì xì: “Cảm ơn chị.”
Ngọc Khê : “Muốn cảm ơn thì tự gọi điện hỏi nhé, đúng , đây là của Quân Văn và chị cho Lôi Lạc.”
Lôi Tiếu nhận lấy hai phong lì xì: “Em gửi cho Lôi Lạc .”
Ngọc Khê chia xong hải sản, nhà cô Đại Cô cần đưa nữa, ông bà nội cũng ăn nhiều, cô mang sang nhà Chu Đại Nữu, xách hải sản, dặn Lôi Tiếu trông nhà.
Lôi Tiếu đóng cửa , ghế sô pha mở lì xì, bốn phong lì xì đều là năm trăm, còn đều là hai trăm, thêm lì xì của Lôi Lạc, đều là năm trăm, trong lòng cô là ai cho, tiền , cô thể thuê nhà .
Ngọc Khê lái xe : “Lôi Tiếu ngoài ở riêng .”
“Em nhạy cảm, thật vẫn luôn cảm giác thuộc về nơi nào, cũng gánh nặng cho chị.”
“Để em tự ở riêng, chị cũng yên tâm, tiền thuê nhà công ty sắp đến hạn , Lôi Lạc cũng chỗ ở, hai đứa nó ở chung thì chị yên tâm hơn một chút, thôi, chị nghĩ .”
Hai mươi phút đến nhà Chu Đại Nữu, nhà Chu Đại Nữu đổi nhiều, Tứ Hợp Viện mua về trang hoàng , cửa lớn treo đèn lồng đỏ rực.
Ngọc Khê và Niên Quân Văn bước , trong nhà , Hà Lão Thái: “Khê đến .”
Sau đó chút tự nhiên, con gái hôm nay cũng đến.
Ngọc Khê cũng thấy Hà Giai Lệ.
--------------------