Trong lòng Từ Nguyệt vô cùng rối bời, mắt , cô bạn cùng phòng nhắc tới, thậm chí còn cố ý tìm ảnh xem, vị “kim quy tế” mới , ngờ gặp .
Người thể giúp cô thoát khỏi khốn cảnh, ký hợp đồng với nhà họ Uông cũng .
thích đang ở ngay mắt, cô Lý Tiếu cho là cô nhẹ cả tin.
Nhiếp Ngọc Khê cũng tò mò, trong lòng Từ Nguyệt, thích quan trọng hơn, là bản cô .
Từ Nguyệt im lặng mười giây, “Cảm ơn , xem thử.”
Niên Canh Tâm trong lòng vui vẻ, “Được, thôi.”
Nhiếp Ngọc Khê trầm giọng , cô cũng đang đếm thời gian, mười giây , Từ Nguyệt đưa phán đoán, thể thấy trong tâm lý Từ Nguyệt, chỉ bản cô là quan trọng nhất, hơn nữa còn lạnh tĩnh, thể nhanh chóng đưa quyết định.
Người nếu hắc hóa, nhất định sẽ lợi dụng hết thảy những gì thể lợi dụng, Lôi Tiếu thể tiếp xúc với Từ Nguyệt nữa.
Nhiếp Ngọc Khê và rời , cô hỏi Lý Tiếu, “Anh quen Từ Nguyệt ?”
Lý Tiếu, “Không quen, thế?”
“Không gì.”
Từ Nguyệt thật cô thất vọng, cô cố ý chú ý Từ Nguyệt, chỉ mới mấy ngày, Từ Nguyệt ký hợp đồng, chỉ thế, Từ Nguyệt còn dọn .
Vào thứ Bảy, Nhiếp Ngọc Khê ngoài tập thể d.ụ.c buổi sáng thì thấy, sáng sớm dọn , Từ Nguyệt chăm sóc bên cạnh, tuy cô ở xa nhưng vẫn thể thấy nụ mặt Từ Nguyệt.
Điều thú vị nhất là, Từ Nguyệt , Từ Huệ Xung dọn .
Niên Quân Văn , “Ý là ?”
Nhiếp Ngọc Khê cũng khá cạn lời, “Mặc kệ , liên quan gì đến chúng .”
Niên Quân Văn thật sự thích Từ Huệ Xung, nhất là năm nay còn tặng quà Tết, khiến cảm thấy như lãnh địa của xâm lược .
Nhiếp Ngọc Khê đưa mẫu hoa văn cho Niên Quân Văn xem, “Đây là hoa văn của lễ phục, chọn giúp em một cái, em bảo các sư phụ thêu theo.”
Niên Quân Văn lật xem, “Sao thấy cái nào cũng thế nhỉ?”
Nhiếp Ngọc Khê , “ vẫn chọn một cái.”
Niên Quân Văn chỉ kiểu đơn giản, “Kiểu khá , trông vẻ trang nhã hơn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-421-ke-lua-dao-a.html.]
Nhiếp Ngọc Khê thích kiểu cầu kỳ, “Thêu thể cất giữ.”
Niên Quân Văn, “.......”
Nói là để giúp chọn, nhưng thực trong lòng cô quyết định , “Em thích là .”
Nhiếp Ngọc Khê , “Vậy thì chọn kiểu cầu kỳ.”
Ngày hôm , Niên Quân Văn lái xe , Nhiếp Ngọc Khê xe buýt đến công ty, cô ghen tị cô chị họ vẫn đang ngủ nướng ở nhà bên cạnh, nghĩ đến kỳ nghỉ của chị họ, càng thêm ghen tị.
Vừa xuống lầu đụng Từ Huệ Xung, Từ Huệ Xung đang về phía chỗ đỗ xe, thấy Nhiếp Ngọc Khê về phía cửa lớn, “ đưa cô .”
“Không cần.”
“ hỏi một chuyện, Từ Nguyệt ký hợp đồng bằng cách nào?”
“Anh ?”
Từ Huệ Xung cạn lời, “ rảnh rỗi mà ngày nào cũng theo dõi cô .”
“Sao ?”
“Cô vẫn luôn bám theo cô ? Chắc chắn cô .”
Nhiếp Ngọc Khê, “Biết, nhưng cũng cho , bản lĩnh như , tự điều tra !”
“Được, tự điều tra, nhưng mà, Từ Nguyệt đúng là ngu ngốc, tự cho là thông minh.”
Nhiếp Ngọc Khê cảm thấy lời của Từ Huệ Xung ẩn ý, nhưng chuyện nhà họ Từ, cô cũng lười hỏi, đến trạm xe buýt.
Làm việc Tết một thời gian, cô cũng tuyển , cô đăng thông báo tuyển dụng báo, tiếc là thông tin phát triển, chỉ thể dùng cách .
Liên tục tuyển dụng hai ngày, khá nhiều đến ứng tuyển, nhưng ai là Nhiếp Ngọc Khê .
Chu Linh Linh buổi tối ghé qua, “Cậu đừng vội, tớ thấy, vẫn nên đến trường học xem , nếu thật sự tìm thích hợp, thì tự bồi dưỡng.”
“Mới hai ngày thôi, tớ vội, đợi thêm một tuần nữa.”
Ngày hôm , Nhiếp Ngọc Khê đang chuẩn phỏng vấn, trợ lý ghé sát tai cô : “Có một là em trai cô đến ứng tuyển.”
Nhiếp Ngọc Khê nhíu mày, “Em trai mà cô cũng ? Kẻ lừa đảo chứ gì!”
Trợ lý : “Trông giống, nên mời đó , để cô xem thử?”