Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 422: Thăm Dò

Cập nhật lúc: 2025-12-19 17:25:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngọc Khê một chút, là ai giả mạo em trai , "Được, đưa đến phòng việc, xem."

 

Trợ lý, "Tốt."

 

Trở phòng việc, trợ lý dẫn . Chưa kịp để Ngọc Khê mở lời, trai trẻ bước cất tiếng , "Chị."

 

Ngọc Khê suýt sặc nước trong miệng, "Cậu gọi ai là chị?"

 

Hoàng Tiểu Mạnh vẻ lấy lòng, " gọi chị đó, Lữ Ngọc Khê, chị chính là chị của mà!"

 

Ngọc Khê cạn lời, "Muốn giở trò ăn vạ thì đổi chỗ khác , nhà thích."

 

" là Hoàng Tiểu Mạnh đây, em trai của chị. Bố chị tái hôn , tuy chúng quan hệ huyết thống, nhưng đích xác là quan hệ chị em."

 

Ngọc Khê, "........"

 

Hoàng Tiểu Mạnh tiến lên một bước, "Chị, bố gặp chị ở nhà bà ngoại , chị cũng gặp ông , chị quên chứ!"

 

Ngọc Khê co rút khóe miệng, một chạm mặt cũng gọi là gặp . " và Hà Giai Lệ quan hệ gì hết, tìm nhầm chỗ để kéo quan hệ ."

 

Hoàng Tiểu Mạnh một chút cũng tức giận, " bố , đều hết. như cũng là gây nên sự chú ý của chị, chị xem qua sơ yếu lý lịch của ."

 

Ngọc Khê cầm lấy sơ yếu lý lịch Hoàng Tiểu Mạnh đưa tới. Chỉ qua vài câu , cô thể luồn lách. Cô lật xem sơ yếu lý lịch, sửng sốt một chút.

 

Sơ yếu lý lịch của nhưng thật phong phú, còn là sinh viên hệ cao đẳng. Niên đại , sinh viên đại học tuy còn hiếm khó tìm, nhưng cũng nhiều lắm, sinh viên hệ cao đẳng cũng giá trị.

 

Hoàng Tiểu Mạnh hai mươi mốt tuổi, nhưng thật nhỏ hơn Ngọc Khê một tuổi. Tốt nghiệp cao đẳng một năm, từ đại học bắt đầu một mực nhân viên bán hàng. Anh hơn ba năm, khi nghiệp đại học, cũng một năm, còn thành tổ trưởng.

 

"Chỗ cần nhân viên bán hàng. Trên sơ yếu lý lịch của , thành tích tệ, đến ngành nghề mà nên ."

 

Hoàng Tiểu Mạnh vẫn ha hả, "Chị là sợ , chị sợ sẽ mang đến phiền toái cho chị, đúng ?"

 

Ngọc Khê đặt sơ yếu lý lịch xuống, "Kích tướng pháp vô dụng. Đã uyển chuyển từ chối mà tiếp thụ, cũng thẳng. cùng Hà Giai Lệ bất luận cái gì quan hệ, chính xác mà , cùng liên quan đến Hà Giai Lệ dính dáng quan hệ. Nói như , hiểu ?"

 

Nụ mặt Hoàng Tiểu Mạnh hề đổi. Hôm nay đến cũng thật sự vì ứng tuyển, chính là đến thăm dò Lữ Ngọc Khê là như thế nào. Nếu cô là dễ ở chung, thể mượn cơ hội tìm tương lai mới.

 

Đáng tiếc dễ ở chung. Hắn cũng nhận rõ quan hệ giữa kế và con gái ruột, thật sự quá lạnh nhạt, chuyện tuyệt tình như . Cũng kế chuyện gì. Hắn thầm nghĩ đáng tiếc, cơ hội bao, âm thầm suy tính mấy ngày . " hiểu . Hôm nay cứ coi như từng đến, ngoài đây."

 

Ngọc Khê gật đầu với trợ lý, "Đưa ngoài."

 

Chờ cửa, cô bên cửa sổ Hoàng Tiểu Mạnh đang chuyện với trợ lý. Người khá ý tứ, đáng tiếc là con riêng của Hà Giai Lệ. Đổi khác, nhất định tuyển dụng .

 

Liên tục tuyển dụng ba ngày, cuối cùng mới tuyển thích hợp để đảm nhiệm chức vụ giám đốc, chia sẻ công tác. Chuyện trọng yếu tìm Ngọc Khê thỉnh thị là . Cuối cùng cần tự việc nữa.

 

Về đến nhà, mở cửa, cửa nhà Lý Nham cũng mở .

 

Lôi Âm chạy tới, "Tiểu Khê, nhớ ."

 

"Cậu từ Đông Bắc trở về ?"

 

Lôi Âm : "Đến giữa trưa hôm nay, giúp Lý Nham chuyển đồ đạc qua hết , sẽ chờ đó!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-422-tham-do.html.]

 

Ngọc Khê, "....... Thà chờ , cũng trở về công ty?"

 

Lôi Âm chột , cô sợ kéo việc. Cô đầu gọi Lý Nham trong phòng, "Mau đưa quà xách tới đây, Tiểu Khê trở về ."

 

"Đến ."

 

Ngọc Khê trở về phòng. Lý Nham xách hai túi đặc sản , "Một túi là lạp xưởng đỏ, còn một túi là đặc sản, mộc nhĩ rừng, nấm hương."

 

Ngọc Khê đ.á.n.h giá hai . Đây là hòa hảo , tình ý . Nhìn đôi mắt nhỏ của họ kìa, đều cảm thấy là quá mức dư thừa. Cô ghét bỏ : "Muốn ngọt ngào thì trở về mà ngọt ngào , đừng ở mặt khoe khoang."

 

Lôi Âm đỏ mặt, giơ hai tay lên, "Nhìn xem, đây là Lý Nham cho, một đôi vòng ngọc, chỉ một đôi cho ."

 

Ngọc Khê đ.á.n.h giá, vòng tay đích xác tệ. nhớ lầm, nhà Lý Nham em trai.

 

Lý Nham , "Rõ ràng dây chuyền, em cứ nhất định chọn vòng tay."

 

Lôi Âm hừ một tiếng, " chỉ thích vòng tay thôi, với vòng tay là một đôi, mới vui vẻ . Bất quá, nghĩ đến, hơn hai mươi năm , gia đình các nhất thời thiện tâm, chiếm đôi vòng tay như ."

 

Ngọc Khê , thôi , cô nghĩ nhiều . Xem chồng của Lôi Âm là xử lý sự việc công bằng, là công chính, cũng sẽ chuyện quan hệ chồng nàng dâu gì . Cô khá vui vẻ cho Lôi Âm.

 

Lý Nham lên, "Em và Ngọc Khê chuyện , thu thập gian nhà, hôm nay đây."

 

Lôi Âm vẫy tay, "Đi thôi!"

 

Đợi Lý Nham , đóng cửa , Lôi Âm nhỏ, " , gia đình đặc biệt vui vẻ, cái gì ăn ngon cũng giữ cho , món ăn đều là món thích ăn, còn cho hai ngàn tệ nữa chứ, con trong đầu tiên gặp mặt cao . Chị dâu họ của đầu tiên đến nhà, chỉ hai trăm tệ thôi."

 

Ngọc Khê trong lòng rõ như ban ngày. Lý Nham thương, xuất ngũ , công tác định cũng . Lôi Âm thì khác biệt, rạng rỡ xinh , thu nhập cao, gia đình , còn nhỏ tuổi hơn Lý Nham. Trong lúc Lý Nham khó khăn nhất mà cô rời , gia đình Lý Nham đương nhiên cung phụng cô như tổ tông .

 

Lôi Âm tiếp tục khoa tay múa chân, " đến nhà bà nội của Lý Nham, ở một thôn làng tại Đông Bắc. Thủ đô còn tuyết nữa, nhưng thôn làng nhà bà nội đến nơi nào đó cũng là tuyết, đặc biệt dày. Cả tòa sơn đều trắng xóa. Xe , dùng xe trượt tuyết do ngựa kéo, đặc biệt ý tứ. À, ăn lê đông lạnh ? Hồng đông lạnh?"

 

Ngọc Khê lắc đầu, "Chưa, ăn ngon ?"

 

Lôi Âm gật đầu, "Ăn ngon lắm, cho nước đợi rã đông, ăn đặc biệt sảng khoái. mang về một ít, đợi một hồi sẽ lấy mấy quả cho nếm thử."

 

Ngọc Khê , "Tốt."

 

Lôi Âm là đứa nhỏ thành phố, từng nông thôn, đặc biệt thích Đông Bắc băng thiên tuyết địa. Cô hưng phấn khoa tay múa chân, "Trong thôn săn bắn, gà rừng, thỏ rừng, còn hoẵng nữa. Đáng tiếc từng thấy, đều bà nội kể thôi. Bà nội , trở về, nhất định sẽ bảo bác cả săn bắn."

 

Ngọc Khê cách Lôi Âm gọi bà nội Lý Nham thì . Tính cách sảng khoái của Lôi Âm quả thực đáng yêu. Ai cũng Đông Bắc sảng khoái, xem là thật, cô quả thực hợp cạ với Lôi Âm, "Có cơ hội, cũng xem. , Đông Bắc nhân sâm rừng ?"

 

Lôi Âm gật đầu, " , đào sâm. Nghe bà nội , những năm , lên núi nhân sâm nhiều năm tuổi."

 

Ngọc Khê động lòng. Cô từng thấy qua tác dụng của nhân sâm, bảo tồn thể để lâu, thứ là để cứu mạng. "Đợi kết hôn, nhất định sẽ theo."

 

Lôi Âm hừ một tiếng, "Nếu , liều mạng với đấy! Bất quá, hôn lễ quả thực tổ chức ở huyện thành."

 

Ngọc Khê nheo mắt, hiểu , lời bất đúng nha, "Nghe ý tứ lời , hôn kỳ của hai định ?"

 

--------------------

 

 

Loading...