Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 428: Quá ngang ngược

Cập nhật lúc: 2025-12-19 17:25:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Niên Quân Mân nghiêng , che khuất ảnh cưới, liếc mắt một cái Từ Hối Xung thật sâu, với Ngọc Khê: "Em lên mở cửa ."

 

Ngọc Khê ôm tấm ảnh nhỏ, cũng chú ý tới Từ Hối Xung, "Được."

 

Niên Quân Mân đợi vợ , bê nốt phần còn , xoay bước .

 

Chỉ còn Từ Hối Xung trong đám với cảm giác dễ chịu. Kể từ tính kế , Lữ Ngọc Khê thật sự coi như xa lạ. Anh công tác, chính là một tháng hơn. Giờ trở về thấy ảnh cưới, là sắp kết hôn . Anh nhíu mày, thấy ảnh cưới chói mắt thế !

 

Trong nhà Ngọc Khê, tất cả ảnh cưới đều treo xong. Ngọc Khê ở cửa, ngây ngô , cô sắp trở thành tân nương t.ử .

 

Niên Quân Mân ôm vợ, "Hôm nay vui vẻ, mời em ăn bữa tiệc lớn để chúc mừng nhé?"

 

"Cái gì bữa tiệc lớn?"

 

"Lần gặp hộ khách, ở thủ đô mở một nhà hàng tệ, hương vị khá ."

 

Ngọc Khê , "Được!"

 

Niên Quân Mân xem giờ, mười giờ rưỡi , "Thay quần áo , giờ chúng tới luôn."

 

"Anh đợi ."

 

Giờ thời tiết thể mặc váy . Ngọc Khê đặc biệt váy, hiếm khi hẹn hò, cô còn đôi giày cao gót thích, váy dài phối thêm áo khoác nhỏ, giày cao gót, tóc búi lên để lộ cổ, trông như thể cao hơn một chút.

 

Niên Quân Mân đến ngây , vợ trang điểm khá xinh , trang điểm càng nhiều hấp dẫn hơn, "Đợi chút, cũng quần áo."

 

Ngọc Khê đợi Niên Quân Mân , thấy quần áo, cô vui , màu sắc xứng đôi với quần áo của cô, như là đồ đôi.

 

Hai xong tới nhà hàng hơn mười một giờ, đúng giờ cơm. Tầng một còn vị trí nào, may mắn là tầng hai còn mấy bàn.

 

Chọn một vị trí khá xuống, Ngọc Khê lật xem thực đơn, đắt quá. Món nguội rẻ nhất cũng hai mươi tệ, hiện tại tiền lương bao nhiêu, lương cao cũng chỉ một ngàn.

 

Niên Quân Mân vẻ mặt của vợ , vợ chê đắt , " đắt một chút, nhưng hương vị thật sự tệ. Nghe , tổ tiên của đầu bếp lớn ở đây là ngự trù đấy!"

 

Ngọc Khê vui vẻ, "Vậy nếm thử , dù trả tiền."

 

"Gọi món đắt tiền."

 

Ngọc Khê lời, món gọi quả thật là đắt tiền. Gọi món xong, hai uống rượu, nhẩm tính giá cũng gần năm trăm tệ , quá xa xỉ. Gọi xong, cô nhịn nhỏ: "Ở bờ biển, hải sản nhất định sẽ đắt như ."

 

Niên Quân Mân , "Đó là điều đương nhiên."

 

Hai đang trò chuyện, thì thấy quen, Niên Canh Tâm và Từ Nguyệt.

 

Tính cách của Niên Canh Tâm thật sự giống Uông Hàm, kiểu thích kín tiếng. Uông Hàm mở công ty điện ảnh và truyền hình thường xuyên lên báo, Niên Canh Tâm là chủ nhỏ, cũng cam chịu thua kém, lên báo giải trí chịu khó.

 

Tờ báo gần đây, Niên Canh Tâm đầu lừa đá là lên cơn thấy vui, diễn viên cho vui.

 

Ngọc Khê Từ Nguyệt, từ khi Từ Nguyệt rời , cô thấy nữa, đây là đầu tiên gặp mặt. Chỉ liếc mắt một cái, Từ Nguyệt trở nên lòng hơn, còn cách quyến rũ khác.

 

, Từ Nguyệt chính là đang quyến rũ Niên Canh Tâm. Nhìn mắt Niên Canh Tâm, Từ Nguyệt thành công .

 

Món ăn bên phía Ngọc Khê mang tới, động tĩnh lớn, Niên Canh Tâm cũng chú ý tới.

 

Từ Nguyệt luống cuống, vội vàng rụt tay . Niên Canh Tâm cũng chú ý, sự chú ý của đều đặt Niên Quân Mân. Mấy tháng , Niên Quân Mân gặp , ngờ, hôm nay gặp.

 

Anh nghĩ đến các bài báo về tập đoàn Đông Phương, trong lòng liền ghen tị . Dự án đầu tư của Đông Phương đại thành công, giá trị. Vừa nghĩ đến Đông Phương là của Niên Quân Mân, cam lòng, cũng là con trai.

 

Ngọc Khê nháy mắt, "Người tới ."

 

Niên Quân Mân cao hứng, thật vất vả mới hẹn hò phá hỏng, mặt mày khó coi .

 

Niên Canh Tâm như thấy, kéo ghế xuống.

 

Niên Quân Mân mặt mày đen sầm, "Chỗ chào đón ."

 

Tay Niên Canh Tâm cứng , "Anh cả, là em trai , ruột thịt đấy, đừng vô tình như . tìm nhiều như thế, đều gặp . thật sự cùng hảo hảo ở chung."

 

Niên Quân Mân nhạo, " cần em trai, cho nên cần ở chung, mau cút , đừng ép động thủ."

 

Mọi xung quanh đều , Niên Quân Mân nể mặt chút nào. Niên Canh Tâm từ nhỏ nâng niu, đoạn thời gian , tức thì nâng lên cao ngất, tất cả bợ đỡ . Bị nhục mặt Niên Quân Mân, trong lòng bởi vì ghen tị, càng thêm bực bội, cứng mặt , "Vậy quấy nhiễu nữa."

 

Ngọc Khê ảnh hưởng, ăn cá, đợi , "Quá non , dù cho giả vờ tự nhiên, sự bực bội vẫn lộ rõ trong mắt."

 

"Uông Hàm khó em đấy chứ!"

 

Ngọc Khê nghĩ đến Uông Hàm thì vui vẻ, "Cô thì trái khó, đáng tiếc kế hoạch đều thất bại . Bây giờ cô thời gian kiếm chuyện với . Cô quá ngang ngược, cướp kịch bản mà khác nhắm, thật sự tưởng rằng tiền là vạn năng. Không kiềm chế, đắc tội nhiều hơn, mấy bộ phim cô đầu tư, mấy tháng , cứ cách vài hôm gặp chuyện may, suốt ngày hao tiền, dù cho nhiều tiền hơn cũng chịu nổi đốt. Vương Phúc Lộc , cô bán đấu giá mấy món đồ, bây giờ học khôn hơn , đáng tiếc phiền phức cũng ít."

 

"Tự cô gây ."

 

" , tự cô gây , bản bao nhiêu năng lực, quá tham lam . tính cho cô xem, cô một cướp tám kịch bản, đầu tư bốn bộ phim truyền hình, bốn bộ điện ảnh, còn đồng thời khai máy. Cười c.h.ế.t , thật sự tưởng đóng phim dễ đóng như ? Dù cho kịch bản hơn nữa, dùng tâm như thế, cũng tác phẩm ."

 

Ngọc Khê uống một ngụm canh tiếp tục : "Một tác phẩm , chỉ cần kịch bản, còn cần đạo diễn, diễn viên, hậu kỳ, là kết quả của cả đoàn phim dốc lòng chụp. xem tiền cô đầu tư mà đổ sông đổ biển, thì cũng khó thu hồi vốn."

 

Niên Quân Mân , "Cô càng bận càng , sẽ thời gian kiếm chuyện với em nữa."

 

" mới sợ cô kiếm chuyện với , đồng minh."

 

Cô thật sự ngờ, Chu Tuấn và Lý Tiếu mấy thật sự hợp với bộ phim mà Vương Phúc Lộc cung cấp. Cô phim trường xem qua, mong chờ thành phẩm.

 

Niên Quân Mân thích vợ , cho nên, vẫn luôn là Ngọc Khê .

 

Niên Canh Tâm thì trái lén, nhưng thật cách xa, cái gì cũng thấy.

 

Từ Nguyệt c.ắ.n môi, cô hợp đồng phim ngừng, nhưng cô chỉ là công cụ kiếm tiền mà thôi. Cô liếc Niên Canh Tâm, đưa con tôm bóc vỏ qua, "Ăn thử , khá tệ."

 

Trong lòng Niên Canh Tâm nóng rực, lâu như , chinh phục , đây là đầu tiên cô chủ động, "Được, ."

 

Chớp mắt một tuần trôi qua, Ngọc Khê càng thêm bận rộn, đặt khách sạn, chọn thực đơn, mỗi hạng mục đều tự . Niên Phong phái giúp việc, Niên Quân Mân từ chối.

 

Công việc hôn lễ, đều là Ngọc Khê và Niên Quân Mân tự tay lo liệu. Cùng với thời gian sắp đến gần, Ngọc Khê trái còn thung dung nữa, mà thấy căng thẳng.

 

Lúc buổi tối ngủ , cô cũng sẽ nghĩ, cô thật sự lập gia đình .

 

Ngày mười sáu, cuối cùng đến trường, lấy bằng nghiệp và ảnh nghiệp, bốn năm đại học, mỗi một nơi .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-428-qua-ngang-nguoc.html.]

Những cùng một phòng ký túc xá, phần lớn đều ở , duy nhất điều khiến Ngọc Khê ngoài ý là Viên Viện.

 

--------------------

 

chương 429 Là cái gì

 

Ngọc Khê nữa xác nhận lầm, "Cậu thủ đô?"

 

Viên Viện , " , đợi hôn lễ của kết thúc, sẽ trở về. thực tập ở công ty của , mới phát hiện cũng thập phần thích biên kịch, nghề biên kịch thích hợp với , về nhà thi công chức , bố an bài thỏa đáng ."

 

"Kỳ thật, khá thiên phú."

 

Viên Viện chớp mắt, " thiên phú, nhưng cũng thể rõ hiện thực, biên kịch chỉ hàng trăm hàng ngàn , thật sự thành danh quá ít. Văn phong của tệ, tiến đơn vị chuyên môn lách cũng ."

 

Ngọc Khê , "Lúc kết hôn nhất định cho , nhất định ."

 

"Đó là tự nhiên, ai , cũng , mặt mũi mà. nhất định đợi công thành danh toại kết hôn."

 

"Vậy đợi ."

 

Viên Viện gì, cô coi trọng đồng học , bốn năm nay, cô từng chút từng chút thấy trưởng thành.

 

Trong ký túc xá, chỉ Tần Nhụy lưu công ty của Ngọc Khê, những khác, Tiết Đình và Diệp Mai lưu tòa soạn báo của Liên Bác, mấy còn , đều từ bỏ chuyên nghiệp biên kịch, ứng tuyển công ty khác.

 

Mọi lĩnh bằng nghiệp và ảnh nghiệp, cho để phương thức liên lạc, cuộc sống đại học chính thức kết thúc.

 

Buổi tối lớp tổ chức tiệc chia tay, Hách Phong chủ nhiệm lớp cũng ở đó, đồng học trong lớp, trong lòng khá phức tạp, đây là đầu tiên dẫn học sinh, cảm giác thành tựu, cũng thương cảm.

 

Sau bữa cơm thật sự mỗi một ngả, Ngọc Khê lái xe tới, đưa Sư phụ về nhà.

 

Hách Phong : "Kỳ thật mấy thiên phú tệ, nghĩ giúp giới thiệu công tác, nhưng dám mở lời."

 

" hiểu, dượng sợ mở lời, đối với đồng học khác công bằng, dượng an bài tất cả ."

 

" , năng lực đó, ai, thích hợp chủ nhiệm lớp, đây là khóa duy nhất, tiếp theo, dẫn lớp nữa."

 

Ngọc Khê , "Không dẫn lớp cũng , cần bận tâm."

 

Hách Phong chuyện học sinh nữa, "Bố con ngày mai sẽ tới nhỉ!"

 

" , ngày mai sẽ tới ."

 

"Đã chuẩn đầy đủ ?"

 

"Ừm, đều chuẩn thỏa đáng ."

 

Hách Phong cảm thán, "Thời gian trôi qua thật nhanh nha, chớp mắt, con kết hôn , già , thật sự già ."

 

Ngày hôm , Ngọc Khê sớm sân bay đón , bố đều bận, máy bay sẽ nhanh hơn một chút, về tiết kiệm thời gian.

 

Lần ngoại trừ tiểu cô phụ ở nhà trông trang trại ngỗng, tất cả đều tới.

 

Trịnh Cầm trong tay nâng hộp , Ngọc Khê hỏi, "Bên trong là cái gì?"

 

Trịnh Cầm : "Về đến nhà sẽ ."

 

Niên Quân Mân tiếp lời : "Đi ăn cơm sáng."

 

Lữ Nãi Nãi : "Cơm sáng máy bay thể ăn, Quân Mân , nãi nãi uống cháo ăn bánh bao."

 

"Tốt nãi nãi, bên hẻo lánh, chúng thành phố ăn."

 

Trở trong thành phố, tìm một nhà hàng ăn sáng khá lớn, ăn xong bữa sáng mới về nhà.

 

Trịnh Cầm nhớ đường, "Thế nào trở về nhà?"

 

Ngọc Khê giải thích: "Hôn lễ ở tổ trạch, ý tứ của ông nội, tất cả đều ở tại tổ trạch, phòng ở đủ lớn cũng thể ở ."

 

Niên Quân Mân, "Ông nội thu thập căn phòng xong hết , ông đang ở nhà đợi đấy!"

 

Lữ Mãn hỏi, "Có thể quá phiền toái."

 

Niên Quân Mân , "Không phiền toái, ông nội đang vui vẻ lắm, ông chỉ thích trong nhà náo nhiệt, ngày hôn lễ, cũng cần qua phiền nữa."

 

Tới tổ trạch, Vương lão gia t.ử đợi lâu, một mực ở cửa, thấy tới , vội vàng dậy : "Thông gia tới , mau tiến ."

 

Lữ Nãi Nãi, "Ông thế nào ở cửa, đừng để gió thổi, , , mau ."

 

Vương lão gia t.ử vui vẻ, "Tốt, ."

 

Đoàn trở sân nhà, cái sân trống trong nháy mắt náo nhiệt.

 

Lữ Tiểu Cô sân một mực ở trạng thái ngây , lăng lăng Tứ Hợp Viện, cùng, trộm gọi cháu gái, "Tiểu Khê, qua đây."

 

Ngọc Khê qua, "Thế nào ?"

 

Lữ Tiểu Cô đè thấp giọng hỏi, "Phòng ở nhà Niên Quân Mân?"

 

"Ừm, tổ trạch của Vương gia."

 

Lữ Tiểu Cô vẫn cho rằng, cháu gái mở công ty kiếm ít, Niên Quân Mân cho dù là mở công ty, cũng khó đuổi kịp cháu gái, nhưng thấy căn nhà, đang suy nghĩ sính lễ, nguyên lai, ông nội của Niên Quân Mân giàu như , vẫn dặn dò: “Sau khi kết hôn, phụ nữ cũng sự nghiệp của , đừng từ bỏ sự nghiệp.”

 

Ngọc Khê đáp một tiếng, “Mau nhà , hết .”

 

Lữ Tiểu Cô nghĩ, chị dâu nuôi dưỡng Niên Quân Mân, giúp đỡ Vương lão gia tử, cháu gái cũng ủy khuất .

 

Các bậc trưởng bối trò chuyện một hồi, Ngọc Khê dẫn về gian nhà .

 

Trịnh Cầm phòng tân hôn xem, phòng tân hôn Ngọc Khê bố trí lắm, cả gian nhà đều màu đỏ bao trùm, Trịnh Cầm hài lòng vô cùng, vui vẻ, đặt cái hộp đang ôm trong tay lên bàn.

 

Ngọc Khê hỏi, “Mẹ, bên trong là cái gì?”

 

“Mở hãy sẽ .”

 

--------------------

 

 

Loading...