Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 441: Người đâu
Cập nhật lúc: 2025-12-19 17:25:56
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngọc Khê để ý, sang Đạo diễn Ôn : “Chúng chỗ ít chuyện nhé?”
Đạo diễn Ôn nghi hoặc Niên Canh Tâm, “Ồ, .”
Niên Canh Tâm ngó lơ, mặt mày xanh lét, theo nhưng rốt cuộc nhấc chân lên nổi. Anh cũng coi như là danh nhân , cũng cần thể diện.
một tiếng “chị dâu” của Niên Canh Tâm khiến Đạo diễn Dương ngây , tìm quen hỏi thăm, nhưng , những quen xung quanh đều hết.
Ngọc Khê tìm một chiếc ghế sofa xuống, “Đạo diễn Ôn, phim gì?”
“Phim chiến tranh. Năm là kỷ niệm năm mươi năm thành lập đất nước, chuẩn chiếu phim mùng Một tháng Tám.”
Ngọc Khê: “....... từng kịch bản phim đề tài .”
“Cô cũng từng phim chống bắt cóc mà. thích đại cục quan của cô. Bộ phim chiến tranh là về một chiến dịch nổi tiếng, cũng ảo tưởng. Cô cứ tra cứu tài liệu nhiều , đưa sườn chính là .”
Ngọc Khê động lòng. Cô nghĩ đến Ông Niên. Chiến dịch nào, Ông Niên rõ nhất, còn chi tiết hơn cả tài liệu lịch sử. Cô Đạo diễn Ôn chút chần chừ, “Anh thể chủ ?”
Đây là kịch bản đại cương còn xem, quyết định luôn . Công thức quen thuộc , thấy quen thế nhỉ?
Đạo diễn Ôn ngượng ngùng. Anh mặt dày như cháu trai . Anh nhịn liếc cháu trai một cái, hy vọng nó đỡ vài câu, nhưng cháu trai ngẩng đầu trần nhà, nghiến răng ken két. Thằng nhóc thối ! Anh ho khan một tiếng, “ xem trọng năng lực của cô.”
Ngừng một chút, giọng điệu chút yếu ớt, “ chỉ đến hỏi về biên kịch, mà còn chuyện về việc đầu tư nữa.”
Ngọc Khê: “........”
Cô tại quen thuộc như , Ôn Vinh cũng dùng chiêu . Cô đầu tư, đương nhiên sẽ tự đổi .
Đạo diễn Ôn là thẳng tính, liều mạng luôn: “Mấy năm gần đây, phim thương mại nhiều, lợi ích cũng cao, các nhà đầu tư đều nhắm phim thương mại. gặp mấy nhà đầu tư , họ đều đầu tư. Ôn Vinh thể tìm cô thử xem. Xin tuyên bố , vốn dĩ định cô biên kịch , liên quan gì đến việc đầu tư cả.”
Ngọc Khê tin lời Đạo diễn Ôn. Cô thở một , cô hy vọng năng lực của công nhận, “Đại khái bao nhiêu tiền?”
Mắt Đạo diễn Ôn sáng lên, “Năm trăm vạn.”
Ngọc Khê: “.......”
Năm trăm vạn cơ , gấp năm . Cô kết hôn trở về đặc biệt sắp xếp sổ sách, tổng cộng tiền trong tài khoản công ty điện ảnh và truyền hình chỉ hai trăm vạn.
Đạo diễn Ôn thấy Ngọc Khê lên tiếng, nóng nảy, “Năm trăm vạn thể ít hơn nữa. Đây là chiến dịch, diễn viên quần chúng ít, cảnh đ.á.n.h đồ phá hủy ít, đây đều là tiền. Việc thuê mướn thiết , đều dùng đồ của Ôn Vinh, còn nghĩ tới chuyện trả tiền !”
Ôn Vinh: “.......”
Ban đầu như , là cho mượn thiết miễn phí.
Đạo diễn Ôn tiếp tục : “ , phó đạo diễn của Ôn Vinh cũng lấy tiền, tiền đạo diễn của cũng định lấy luôn. Thật sự thể thấp hơn nữa, vốn dĩ dự toán ban đầu là sáu trăm vạn cơ.”
Ôn Vinh: “.......”
Nói trắng , chỉ việc miễn phí, mà còn cho mượn thiết miễn phí.
Ngọc Khê cũng chút khó xử, “ thật với , công ty thể lấy năm trăm vạn. Bất quá, cũng đừng thất vọng, để nghĩ xem .”
Đạo diễn Ôn thấy hy vọng, còn nóng nảy như nữa.
Ngọc Khê thì đang cân nhắc. Công ty họ một tác phẩm tiêu biểu đáng nể , nếu đầu tư thêm một bộ thành kinh điển nữa, sẽ cho tiền đồ tương lai của công ty.
Hơn nữa là kỷ niệm năm mươi năm thành lập đất nước, bộ phim mắt sẽ dễ dàng qua kiểm duyệt, nhiều phương diện cũng sẽ tạo tiện lợi. Lại là đầu tư độc quyền, công ty cũng ghi danh ở các bộ phận liên quan, đối với cũng lợi ích.
Còn về doanh thu phòng vé, năm mươi năm thành lập đất nước cơ mà, lớn tuổi nhất định sẽ xem. Chỉ cần cốt truyện vững chắc, cố gắng khôi phục chiến dịch, phim sẽ truyền miệng, chắc chắn sẽ lỗ vốn.
Quan trọng nhất, con đường biên kịch của cô cũng sẽ càng ngày càng thuận lợi. Càng nghĩ càng lời, “Đạo diễn Ôn, cần về mở một cuộc họp. Lát nữa sẽ gọi điện thoại cho , cho điện thoại, ghi một chút.”
Vừa , Ngọc Khê lấy điện thoại . Ôn Vinh đợi cô ghi chép xong, nước miếng sắp chảy , “Nhanh, cho sờ thử cái điện thoại xem nào.”
Ngọc Khê: “.......Nói cứ như tiền , tự mà mua.”
Ôn Vinh mặt mày khổ sở, "Tiền thật vất vả mới kiếm , mua thiết , còn đóng tiền thuê nhà, phát tiền lương, ở tiền chứ. , bác cả, bác thể dùng chùa thật , cháu sắp tiền phát tiền lương ."
Đạo diễn Ôn là đạo diễn hiến vì nghệ thuật, cũng rầu rĩ, " cũng tiền, tiền kiếm cũng đều mua thiết . tự lắp đặt thiết , còn tìm ai chuyện . Thật tại , cháu tìm bố cháu mượn một ít."
Ôn Vinh nổ tung, "Bố vốn đồng ý đạo diễn, ước gì đuổi học. Ông còn , học theo bác thì trò trống gì, thế nào thể cho mượn tiền."
Ngọc Khê nhịn , lên, Đạo diễn Ôn tức giận, "Bố cháu thật, thương nhân thì thị phi."
Ngọc Khê, "..."
Cô cũng là thương nhân mà!
Đạo diễn Ôn thấy, giải thích, " Tiểu Lữ ha."
" ."
Mấy Ngọc Khê một mực ở trong góc, chính là đang bàn chuyện tiện quấy rầy. Đợi Đạo diễn Ôn , mới lục tục đến, những cho rằng thể hợp tác, thể ích lợi móc nối với , cho lưu danh .
Cũng cùng Ngọc Khê đàm phán hợp tác, Ngọc Khê đồng ý với Đạo diễn Ôn, sự cân nhắc của riêng , chỉ thể từ chối.
Từ Hối Xung đợi đều hết, mới bước qua, tay cầm ly rượu, "Chúc mừng."
Ngọc Khê định uống rượu, cô vốn nên kinh nguyệt, qua một ngày đến, cô cũng dám chắc cái bụng của , cầm lấy nước ép trái cây, "Cảm ơn!"
Từ Hối Xung gật đầu một cái, xoay bỏ .
Lý Tiêu chằm chằm Từ Hối Xung, gặp vài , sự đổi trong ánh mắt, rõ. Nghĩ nghĩ, vẫn chuẩn nhắc nhở một chút, " cảm thấy, đối với cô hình như chút bất đồng."
"Đích xác bất đồng, một mực tính kế ."
Lý Tiêu, "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-441-nguoi-dau.html.]
Được , lo lắng vô ích .
Ôn Vinh trở , "Mệt c.h.ế.t , mới bác cả ở đây, tiện . Bọn đầu tư là do tầm hạn hẹp. Chị khóa , chị đầu tư, bảo chứng sẽ lỗ , lợi ích chân chính, chị sẽ ."
" đều ."
Ôn Vinh , "Tuy rằng năm trăm vạn nhiều , kỳ thật vẫn là ít. Chị khóa thật sự , nhiều hơn một chút . Nhất bộ kinh điển, thể chống mười bộ phim bình thường. Hiện tại, chị khóa đang tạo thương hiệu cho công ty và chính , tiêu bao nhiêu tiền cũng mua . Tiền phim những khoản thể tiết kiệm . Chi phí nhỏ của thì , nhưng đại chế tác mà vốn đến nơi đến chốn, nhiều lỗ hổng, hiệu quả sẽ kém nhiều."
Ngọc Khê đều hiểu, thở dài, năm trăm vạn đích xác đủ, "Cậu cho một con cuối cùng, dự toán ban đầu là bao nhiêu?"
Ôn Vinh khoa tay múa chân, "Sáu trăm năm mươi vạn."
Ngọc Khê, "... . , diễn viên thì ?"
"Chị khóa , chuyện diễn viên, bác cả yêu cầu cao, tuyệt đối dùng hợp nhân vật. Kỳ thật cũng bên đầu tư, bất quá đối với diễn viên, bọn quyền phát ngôn, bác cả chính là mong, mới đề cử chị."
Ngọc Khê, "..."
Được , cô đích xác trao quyền tuyệt đối cho đạo diễn, bởi vì cô , đạo diễn mới là nắm giữ cục.
Ngọc Khê và Ôn Vinh trò chuyện một hồi, về tình hình ngành nghề hiện tại. Đợi đến khi chủ đề kết thúc, Ngọc Khê mới phát hiện, "Lôi Tiếu vệ sinh, thế nào trở về?"
--------------------
Chương 442 Ai chuyện ?
Ngọc Khê tìm Lý Tiếu, đang vây quanh, bên cạnh cũng Lôi Tiếu, cô tới nhà vệ sinh.
Nhà vệ sinh cách phòng tiệc xa, cô thể thấy những . Tới nhà vệ sinh nữ, cửa đặt tấm biển báo hỏng, cửa đang đóng.
Từ Hối Xung đang từ nhà vệ sinh nam , "Hỏng một hồi , phía , đều phía hết ."
Ngọc Khê vẫn luôn giữ cảnh giác với Từ Hối Xung, yên nhúc nhích.
Từ Hối Xung, "..." Mấy chuyện đều là cái hố tự đào , giờ thật cũng tin, chút bất lực, " thật sự lừa cô, cũng tính toán gì cô."
Ánh mắt Ngọc Khê chính là tin. Nói , cô cũng tới nhà vệ sinh. May mắn là gặp Từ Hối Xung, Ngọc Khê mới thêm một hồi, nếu , đổi khác, cô sớm rời , căn bản tiếng động bên trong.
Từ Hối Xung cũng thấy, nhà vệ sinh nữ đang đập cửa. Thấy Ngọc Khê mở cửa, Từ Hối Xung tiến lên một bước, "Để ."
Cửa nhà vệ sinh khóa, vặn một cái là mở . Cửa mở, họ thấy cây lau nhà xuyên qua tay nắm cửa, cho nên mới đẩy .
Ngọc Khê thấy giọng Lôi Tiếu, lửa giận bốc lên tận đầu, vội vàng rút cây lau nhà . Lôi Tiếu đẩy cửa , mặt nha đầu tràn đầy kinh hãi. Trong nhà vệ sinh một bóng , cô thật sự dọa sợ. Cô bắt đầu hô thật nhiều tiếng, nhưng cách âm quá , ai đáp , thật sự sợ .
Ngọc Khê vỗ lưng Lôi Tiếu đang ôm chặt lấy cô, "Không , , ."
Lôi Tiếu bình tĩnh , nữa, cô rửa mặt ở bồn rửa tay.
Ngọc Khê nhíu mày, "Em cùng ai?"
"Chỉ một , đúng, theo khác tới, thì chỉ còn một , đều là quen ."
Ngọc Khê nhíu mày. Lôi Tiếu trong giới, lấy phận trợ lý . Một tiểu trợ lý, ai tính kế Lôi Tiếu? Chỉ thể là quen.
Những đến hôm nay, Từ Nguyệt và Uông Hàm cùng tới. Hai đều khả năng. Từ Nguyệt cũng thích Lý Tiếu, nhưng cô nắm chắc Từ Nguyệt , bởi vì Uông Hàm cũng khả năng lớn, Uông Hàm là kiểu giận cá c.h.é.m thớt.
Ngọc Khê dẫn Lôi Tiếu ngoài. Từ Hối Xung vẫn luôn ở cửa, thấy họ , hỏi: "Không chứ!"
"Không ."
Từ Hối Xung quan sát Lôi Tiếu, tiểu cô nương quần áo phẳng phiu, , chuyện dơ bẩn là .
Lý Tiếu cũng tìm tới, bước như mang theo gió. Thấy Lôi Tiếu mắt đỏ hoe, nổi giận: "Ai ức h.i.ế.p em?"
Nói xong, ánh mắt sắc như d.a.o Từ Hối Xung.
Từ Hối Xung, "... Không liên quan tới , là cứu đấy."
Lý Tiếu tin Từ Hối Xung, và Lữ Ngọc Khê là cùng một phe.
Ngọc Khê : "Lôi Tiếu khóa trái trong nhà vệ sinh, chút sợ hãi, , trở về !"
Lý Tiếu mím môi, thoáng qua cây lau nhà mặt đất nhà vệ sinh, nắm chặt nắm đấm, nhịn tức tối, đưa tay kéo Lôi Tiếu, nhưng cô cản .
Ngọc Khê đen mặt, "Anh quên đây là chỗ nào ? Ở đây cũng dám kéo . Các đừng là gì, cho dù là đang hẹn hò, cũng thể nắm tay ở đây."
Lý Tiếu hít sâu một , cảm thấy vô cùng thất bại. Anh cứ nghĩ năng lực , nhưng khoảnh khắc thấy thật vô dụng. Thấy , vội vàng theo .
Trở phòng tiệc, cả hai đều còn tâm trạng ăn uống nữa. Lý Tiếu , Ngọc Khê lắc lắc đầu: "Anh trông chừng Lôi Tiếu, gặp mấy ."
Đầu óc Lý Tiếu xoay chuyển nhanh chóng: "Cô là ai?"
"Có suy đoán, thể khẳng định, chờ ."
Nói , Ngọc Khê thẳng tuốt về phía Từ Nguyệt. Từ Nguyệt đang theo bên cạnh Niên Canh Tâm, với mấy diễn viên. Ngọc Khê đột nhiên xuất hiện, mấy đều ngây ngẩn cả .
Từ Nguyệt lòng chút luống cuống. Đây là đầu tiên cô thấy Lữ Ngọc Khê mặt mày âm u như , khí áp thấp, ánh mắt đặc biệt sắc bén, cô nhịn lùi về một bước, trốn ở phía Niên Canh Tâm.
Niên Canh Tâm nhíu mày, chần chờ gọi: "Chị dâu?"
Ngọc Khê nheo mắt: "Tránh ."
Niên Canh Tâm mặt cũng sụp xuống, tính khí gần đây của cũng . Ông nội giải quyết xong, Lữ Ngọc Khê cũng tiến triển, mắng nhiều . Ở nơi công cộng, Lữ Ngọc Khê cho hai thể diện, đều cảm giác những mới tâng bốc , đang thế nào. "Nếu nhường thì ?"
--------------------