Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 445: Quá đáng rồi đấy
Cập nhật lúc: 2025-12-19 17:25:59
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một bữa tiệc, cuối cùng kết thúc chóng vánh, Từ Hối Xung kiếm đủ sự đồng tình, nhưng cũng những tinh ý, những từng hợp tác với Từ Hối Xung đều , Từ Hối Xung loại dễ đối phó.
Đồng thời, chuyện của Từ Nguyệt cũng khiến càng thêm kiêng dè Từ Hối Xung.
Trên đường trở về, Ngọc Khê nghĩ đến Từ Nguyệt thất hồn lạc phách, ân oán đời , liên lụy đến đời , tất nhân ắt quả, nghĩ đến vẻ mặt của Từ Hối Xung lúc rời , đột nhiên nhạo một tiếng.
Lý Tiêu hỏi, “Sao cô ?”
Ngọc Khê nheo mắt, “Sau hôm nay, bình thường sẽ chọc ghẹo Từ Hối Xung, hôm nay Từ Hối Xung thắng lớn, giải quyết nguy cơ tiềm ẩn, còn răn đe một dụng tâm kín đáo.”
Lý Tiêu hồn, “Ý tứ của cô là, những gì Từ Hối Xung đều là giả?”
“Không tất cả đều là thật là đúng , trải nghiệm thời thơ ấu nhất định là thật, còn những cái khác thì thể .”
Lý Tiêu đồng tình nổi với Từ Nguyệt, “Nếu Từ Nguyệt vạch trần , cứ theo sự sắp đặt an bài, Từ Hối Xung thật sự sẽ tha cho cô ?”
Ngọc Khê cũng chút hiểu về Từ Hối Xung, xét từ thái độ đối với kế, vẫn còn một ít lương tri, nghĩ đến Từ Vi đang ngoan ngoãn học ở trường, “Phải là sẽ tha.”
với Lôi Tiếu, “Sau em tránh xa Từ Nguyệt một chút, , cô chỉ càng trở nên cực đoan hơn, bây giờ thể len lén hại em, khỏi cần , em cẩn thận một chút.”
Lôi Tiếu liếc mắt một cái Lý Tiêu, cô ngờ, Từ Nguyệt thích Lý Tiêu, cô thật sự nhớ đời , cứ tưởng nơi công cộng sẽ chuyện gì, cô sơ suất , nhất định sẽ càng cẩn thận hơn, “ rút kinh nghiệm , nhớ kỹ .”
Ngọc Khê, “Ừm.”
Trở công ty, Ngọc Khê thông báo cho Hoàng Lượng, sáng mai cổ đông sẽ họp.
Hoàng Lượng đặt cúp xuống, nhạy bén hỏi, “Có chuyện gì cần thương lượng ?”
“Ừm, ngày mai, mệt , hôm nay về đây.”
“Được.”
Ngọc Khê , Lôi Tiếu , Lý Tiêu cũng ở đây, nhất định là Lý Tiêu đưa , xem chừng, đây là ý tứ tiếp quản triệt để, từ việc Lôi Tiếu theo, đứa trẻ quyết định trong lòng .
Cô yên tâm về Lý Tiêu, cô quá bận, thật sự thể chăm sóc Lôi Tiếu chu đáo, như cũng .
Về đến nhà, Ngọc Khê mệt, ghế sô pha động đậy, sờ bụng, cũng mang , là điềm báo dì đến.
Niên Quân Mân trở về, thấy vợ ngủ ghế sô pha, khóa chặt lông mày, cẩn thận ôm vợ về phòng ngủ , đặt xuống mà cô vẫn tỉnh, đưa tay sờ trán, sốt, cưng chiều, hôn lên trán đắp chăn chỉnh tề mới đóng cửa ngoài cơm.
Ngọc Khê mùi cơm thơm đ.á.n.h thức, dậy, bụng thầm thì kêu réo, tiệc tùng vốn dĩ ăn gì, càng lúc càng đói.
Niên Quân Mân đặt thức ăn xuống, “Đang gọi em, qua đây ăn cơm.”
“Cũng quá là phong phú .”
“Vợ giải thưởng, đương nhiên ăn mừng , em xem, rượu vang đỏ đặc biệt mang về, mang từ nước ngoài về đấy, chúng uống hai ly.”
“ uống, uống .”
Tay Niên Quân Mân đang mở chai dừng , “Thế nào? Khó chịu ở ?”
Ngọc Khê nhịn sờ bụng , “Kỳ kinh nguyệt của chậm , dám chắc, uống rượu nữa.”
Niên Quân Mân ngây , hơn nửa ngày mới hồn, cà lăm, “Thật, thật ?”
Vừa , cẩn thận sờ bụng cô, giống như bên trong thật sự em bé , khóe miệng sắp ngoác đến tận mang tai, dáng một ông bố ngốc nghếch.
Ngọc Khê, “... là chậm, chứ là mang.”
Niên Quân Mân vẫn ngây ngô , “Anh tin khả năng của , chúng chăm chỉ như , nhất định là kết quả .”
Ngọc Khê, “...”
Người thật sự mặt mũi mà , mặt còn đỏ, còn là chăm chỉ, , quả thật chăm chỉ, nghĩ đến mấy ngày khi mới kết hôn quả thật chút điên cuồng.
Niên Quân Mân cẩn thận đỡ vợ xuống, đặc biệt đặt cá mặt vợ, “Mau nếm thử xem, cảm giác nôn .”
Ngọc Khê, “... ăn cá mà lớn lên đấy.”
Niên Quân Mân nghĩ cũng đúng, nhíu mày, đưa thịt kho tàu qua, “Cái thì !”
Khóe miệng Ngọc Khê co giật, Niên Quân Mân định thử từng món một ?
Dù thì, một bữa cơm, tất cả các món đều ăn sạch, còn ăn ngon miệng, cuối cùng ăn no căng bụng, cô cũng cảm giác bất cứ cảm giác buồn nôn nào.
Niên Quân Mân thất vọng , ai cũng mang sẽ phản ứng, xem đúng là trì hoãn .
Ngọc Khê cạn lời, sờ bụng.
Buổi tối, Niên Quân Mân vốn nghĩ, mượn cớ chúc mừng để kiếm chút phúc lợi, giờ cũng chỉ là suy nghĩ thôi, ngoan ngoãn im.
Ngọc Khê nhíu mày, “Anh ngoan ngoãn chút , đừng lật qua lật nữa.”
Niên Quân Mân ôm vợ, “Anh nghĩ chắc là do t.h.a.i còn nhỏ tháng, nên phản ứng.”
“Vậy thì ?”
“Cho nên, nhất định bố .”
Ngọc Khê, “... ngủ đây, đừng nhúc nhích nữa.”
“Được, , sẽ ồn đến con gái .”
Ngọc Khê thầm đảo mắt trong lòng, lỡ là con trai thì , chẳng gọi sai .
Ngày hôm , Ngọc Khê cảm giác đãi ngộ cấp bậc nữ vương. Dép lê thì Niên Quân Mân chuẩn sẵn, đ.á.n.h răng rửa mặt thì bóp kem, hận thể đút cơm cho cô ăn luôn.
Ngọc Khê, “...Hơi quá đáng đó!”
Niên Quân Mân : “Anh chỉ cần nghĩ đến hai con em, là thể nào kiềm chế bản .”
Ngọc Khê, “...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-445-qua-dang-roi-day.html.]
Sáng cửa, Trần Trì đang hộ tống Chu Linh Linh, Niên Quân Mân thấy cô cần đỡ, vội vàng đưa tay đỡ.
Ngọc Khê, “...”
Cặp vợ chồng chị họ đều ngây ngẩn cả , đang Niên Quân Mân với một khuôn mặt ngốc nghếch hề hề. Trần Trì trợn tròn mắt, “Có mang ? Ngày đúng lắm nha, mới bao lâu mà tra ? Hay là hai đứa?” Lên xe bổ sung vé ?
Đột nhiên, Trần Trì ưỡn n.g.ự.c thẳng lưng.
Ngọc Khê gạt phắt cái tay của Niên Quân Mân , “Không , chỉ lên cơn thôi.”
Chu Linh Linh em họ cũng giống đang mang, Ngọc Khê đến tự nhiên, bèn ghé tai chị họ chuyện kinh nguyệt đến.
Chu Linh Linh , “Em đợi thêm nửa tháng là thể tra .”
“Điều kiện tiên quyết là kinh nguyệt đến.”
Trần Trì cũng từ miệng Niên Quân Mân, thôi , mừng hụt , là lên xe . Anh Niên Quân Mân, “Anh cũng đừng ôm hy vọng quá lớn, miễn cho thất vọng.”
Niên Quân Mân trừng mắt, “ nhất định bố .”
Anh sắp ba mươi , nhất định bố! Ai , sẽ gây sự với đó! Tối qua ngủ , suy nghĩ kỹ , tìm cách sắp xếp thời gian để ở bên vợ, chăm sóc vợ.
Trần Trì, “...”
Lôi Tiếu ở cổng công ty, thấy Ngọc Khê và Chu Linh Linh đều chồng đưa , trong lòng cô tự nhiên, cảm thấy ghen tị. Đồng thời, cô thầm mắng Lý Nham trong lòng, xem chồng khác kìa. Cô định chủ ý, nhất định hảo hảo dạy dỗ Lý Nham, vì hạnh phúc hôn nhân.
Hôm nay là cuộc họp cổ đông, mấy cổ đông đều tới . Ngọc Khê kể chuyện đạo diễn Ôn đầu tư điện ảnh, cũng phân tích những lợi ích kèm, bản cô một tổng kết, đang đợi phát biểu.
Hoàng Lượng xoa xoa lòng bàn tay, kích động : “Đích xác là cơ hội .”
Chu Linh Linh nghĩ đến tiền, hỏi, “Hôm nay em mở cuộc họp , em dự định gì ?”
--------------------
chương 446: Không đuổi ngoài
Ngọc Khê lên bảng đen : "Bộ phim , dự định đầu tư. Đây là bộ phim kỷ niệm năm mươi năm thành lập, ý nghĩa khác biệt, cũng ý kiến của ."
Hoàng Lượng là đầu tiên phát biểu: " đồng ý."
Lôi Tiếu mấy ngày nay một mực ở công ty điện ảnh và truyền hình, thấy nhiều hơn, cũng hiểu nhiều lắm hơn: " cũng đồng ý."
Lý Tiếu là diễn viên, càng hiểu rõ ý nghĩa trong đó: "Đồng ý."
Chu Linh Linh : " cũng đồng ý, nhưng tiền thì ? Nếu như cô , thật sự , sáu trăm năm mươi vạn, chúng còn kém nhiều."
Ngọc Khê chỉ bảng đen xong: "Hợp đồng của Lý Tiếu sắp ký , khoản tiền sổ, trong tài khoản công ty sẽ hơn ba trăm vạn, còn tiền thù lao vai diễn cuối cùng của Lý Tiếu và Chu Tuấn cũng sắp sổ , tính toán như , chỉ kém hơn hai trăm vạn."
Chu Linh Linh những gì phía : "Cô tái đầu tư?"
Ngọc Khê : " , cách của chính là rót vốn. Hiện tại chi phí phim càng lúc càng cao, đến phim truyền hình. Trước mấy trăm vạn thể xong cả một bộ phim truyền hình, bây giờ một nửa là tệ . cảm thấy, đây cũng là một cơ hội, gia tăng vốn của công ty mới thể sức cạnh tranh hơn. dự định rót vốn, cho nên cũng hỏi các vị, nếu như đều rót vốn, cứ dựa theo tỷ lệ cổ phần mà rót vốn, như cổ quyền cũng sẽ biến động."
Lôi Tiếu trong tay kém tiền, mấy năm nay kiếm nhiều, tiền chia cổ tức, tiền là nhiều nhất, đầu tiên phát biểu: "Cô rót vốn, cũng rót vốn."
Lý Tiếu và Hoàng Lượng cổ phần giảm , bọn cũng hiểu , gia tăng vốn là điều : "Chúng cũng đồng ý."
Chu Linh Linh : "Lần cô dự định rót vốn tổng cộng bao nhiêu tiền?"
Ngọc Khê vươn bốn ngón tay: "Bốn trăm vạn. Nếu như dựa theo tỷ lệ cổ phần, Hoàng Lượng bốn mươi vạn, Lý Tiếu hai mươi vạn, mỗi chúng một trăm mười vạn."
Hoàng Lượng thở phào nhẹ nhõm, bốn mươi vạn, thể lấy , hai mươi vạn đối với Lý Tiếu cũng là chút lòng thành.
Tiền hồi môn khi Ngọc Khê kết hôn cộng với tiền chia cổ tức năm ngoái cũng dư dả, Lôi Âm và Chu Linh Linh thì khỏi , hai vị là chủ tiền.
Mọi đều đồng ý, ngày mai tiền sổ đổi tài sản là , cổ phần cũng hề đổi.
Vài ngày đó, Lý Tiếu ký hợp đồng, tiền sổ, bên Ngọc Khê cơ bản đều xử lý xong xuôi, mới gọi điện thoại cho Ôn Đạo. Sáng nay ký hợp đồng, công tác chuẩn phía mới thể tiến hành, quy mô lớn, công tác chuẩn nhiều.
Ôn Đạo và Ôn Vinh cùng đến. Ôn Đạo cầm hợp đồng xác nhận hai lầm: "Sáu trăm năm mươi vạn?"
Ngọc Khê : " , hy vọng tác phẩm thể trở thành bảng hiệu của công ty chúng ."
Phần còn , Ngọc Khê cần , Ôn Đạo đều .
Ôn Đạo ha ha : "Rất thông minh, đây mới là thật sự thông minh. dám bảo chứng, bộ phim mắt, nhất định thể trở thành bảng hiệu, chỉ là công ty, mà còn là chính cô, Lữ Biên Kịch."
Ngọc Khê thấy Ôn Đạo nhanh nhẹn ký tên, : "Vậy thì hợp tác vui vẻ."
Ôn Đạo thầm nghĩ trong lòng, nha đầu là hiểu chuyện, khó trách cháu trai lớn coi trọng như , ngừng khen ngợi. Sau những bộ phim điện ảnh và truyền hình khác cũng thể hợp tác, ông thích bên đầu tư quản bất cứ điều gì: "Hợp tác vui vẻ."
Ôn Vinh cảm thấy đàn chị thật hào phóng, tủm tỉm: "Tiền lương của cháu ."
Ôn Đạo: "Không nhất định, nếu xong còn , cháu mới tiền lương."
Ôn Vinh tin còn : "....... Bác cả, bác ức h.i.ế.p cháu như là quá đáng ."
"Cháu tìm bố cháu mà mách, bảo ông đến trút giận cho cháu."
Ôn Vinh: "......."
Cậu sợ đánh!
Buổi trưa, ba Ngọc Khê cùng ăn cơm. Ôn Vinh bát quái : "Đàn chị, chị đoán xem khi yến tiệc kết thúc thì ?"
Ngọc Khê bận rộn chuẩn tiền, bận rộn lắm: " chỉ xem tin tức đưa tin về tuổi thơ bi t.h.ả.m của Từ Hối Xung, những cái khác ."
Ôn Vinh vẻ : " đường nhỏ tin tức, Từ Nguyệt vốn nên biến mất Uông Thị đuổi ngoài, ngược còn lên nữ chính của một bộ phim, cũng gặp vận may gì, chẳng lẽ thật sự như lời đồn, Từ Nguyệt gả cho Niên Canh Tâm?"
Ôn Đạo ho khan một tiếng, Ôn Vinh vẫn còn đang bát quái.
Ngọc Khê nhấc đầu, thật là quá trùng hợp, hai Uông Hàm và Từ Nguyệt lên lầu.
--------------------