Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 467: Đại nghĩa diệt thân

Cập nhật lúc: 2025-12-19 17:26:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Thủ đô?"

 

Vương Bân gật đầu, " nhận nuôi ở thủ đô. ghi địa chỉ cô nhi viện, công an cũng cố ý gọi điện thăm dò , quả thật thông tin nhận nuôi, còn tên, Hà Huyên."

 

Ngọc Khê thầm niệm tên một , cái tên mới xứng với tiểu nam hài.

 

Hà Tình kinh nghiệm gì, nỡ đứa nhỏ về chịu tội, "Chị họ, bây giờ, chúng thật vất vả mới cứu , thể đưa về hố lửa . Lý Gia hận thể đứa nhỏ c.h.ế.t , đứa nhỏ phát sốt vài ngày , cũng tin ai chú ý tới."

 

Ngọc Khê hiệu cho Hà Tình bình tĩnh một chút, đầu tiểu nam hài, " con thể hiểu, hỏi con, con nguyện ý ở ?"

 

Tiểu nam hài một giây cũng do dự, dùng sức lắc đầu, "Cháu , dì ơi, cháu sống."

 

Bốn chữ, cháu sống, chấn động lòng Ngọc Khê. Đứa nhỏ mới bao tuổi , thể hội sâu sắc ý nghĩa của việc sống, cô giơ tay lên, "Dì ."

 

Chuyện cần , Hà Tình chăm sóc đứa nhỏ. tìm luật sư, hỏi về luật nhận nuôi, tình trạng của đứa nhỏ thể giải trừ quan hệ nhận nuôi.

 

Bởi vì Lý Gia hiểu luật, chứng cứ quá dễ tìm. Ngọc Khê thời gian xử lý, cô còn về đóng phim. Chứng cứ đủ, cô cũng ghét thủ tục phiền phức, dù lý lẽ ở phía đứa nhỏ, cô nhanh nhẹn tố cáo Lý Gia, yêu cầu giải trừ nhận nuôi, còn những việc khác, quyền do luật sư xử lý.

 

Ngọc Khê mới trở về bệnh viện, Vương Bân cũng rửa xe xong, nghỉ ngơi một ngày . Bác sĩ đến kiểm tra cho Hà Huyên cũng thầm kinh ngạc, "Sáng nay sốt việc, thể chất đứa nhỏ thật ngoan cường, nhanh như hạ sốt . Quan sát cả đêm, nếu tái phát thì bệnh tình sẽ định."

 

Mấy Ngọc Khê xong đau lòng, cơ thể đứa nhỏ ngoan cường, càng chứng tỏ nó trải qua nhiều khổ cực.

 

Buổi tối Vương Bân gác đêm, Ngọc Khê mở phòng ở khách sạn, tắm rửa xong, Hà Tình còn ngủ, "Em bận cả ngày , mau ngủ ."

 

Hà Tình mặc đồ ngủ sấp giường, "Chị họ, đứa nhỏ giải trừ quan hệ nhận nuôi , nó bây giờ?"

 

Tay Ngọc Khê đang lau tóc dừng , "Nó sẽ trả về cô nhi viện."

 

Hà Tình thở dài, "Điều kiện cô nhi viện cũng . đồng học l..m t.ì.n.h nguyện viên, rằng nhiều cô nhi viện đều miễn cưỡng chống đỡ, báo chí cũng từng phát động quyên tiền, nhưng hiệu quả ít."

 

Niên đại cô nhi viện ít trẻ mồ côi, tuổi tác cũng nhỏ. Ngọc Khê bắt linh cảm, cô thoáng cái lau tóc, đề tài về trẻ mồ côi cũng thể phim . Lại sờ bụng, năm nay thì giờ , chỉ thể chờ đến năm thôi.

 

Ngày hôm , ở bệnh viện Vương Bân, Ngọc Khê dẫn Hà Tình mua ít đồ, đại bộ phận là đồ ăn, trái cây chiếm đa , cốp xe đều chất đầy.

 

Hà Tình mua ít đồ ăn chín và gà , Ngọc Khê, "Đây là mua cho Ôn Vinh !"

 

"Vâng."

 

Hà Tình đỏ mặt, mấy ngày nay, cô và Ôn Vinh tiến triển tệ.

 

Ngọc Khê mua cho đứa nhỏ một ít áo khoác dày hơn, thời tiết càng ngày càng lạnh .

 

Tới bệnh viện, truyền dịch đ.á.n.h xong, sắc mặt Hà Huyên hơn nhiều. Bác sĩ , "Bệnh tình định , viện thêm một tuần nữa vấn đề gì là thể xuất viện ."

 

Ngọc Khê tiễn bác sĩ , cô thời gian chăm sóc Hà Huyên, chỉ thể Vương Bân ở , "Chúng về , ở đây trông chừng nó. Anh võ lực, Lý Gia đến gây rối, cũng thể yên tâm một chút."

 

Vương Bân đồng ý, nhưng chần chừ, "Khỏi bệnh , cần dẫn nó về đoàn phim ?"

 

Ngọc Khê dáng vẻ thấp thỏm của Hà Huyên, "Dẫn về , gặp cũng là duyên phận. Đợi phim xong , cùng về thủ đô !"

 

"Tốt."

 

Ăn cơm xong, Ngọc Khê để tiền, cùng với phương thức liên lạc của luật sư, cô liền lái xe .

 

Buổi chiều bốn giờ tới đoàn phim, Đạo diễn Ôn trực tiếp đưa cho Ngọc Khê một tờ giấy, Ngọc Khê thật lòng nhận, giấy nhất định là nội dung cần sửa đổi.

 

Đạo diễn Ôn gượng, "Cô nghỉ ngơi , vội xem , về đây."

 

Ngọc Khê, "..."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-467-dai-nghia-diet-than.html.]

Hà Tình cầm tờ giấy bàn lên, "Chị họ, ba chỗ cần sửa đổi."

 

Ngọc Khê, "....... ."

 

thật sự thấm thía, biên kịch cho đạo diễn Ôn dễ dàng chút nào, quá dễ dàng.

 

Buổi tối, Ngọc Khê tin tức của Uông Hàm, nữa xác nhận, "Diễn viên trướng Uông Hàm thật sự ép quy tắc ngầm?"

 

Niên Quân Mẫn gật đầu, "Ừm, điều tra , tố cáo Uông thị ."

 

Anh còn tay, hậu viện của chính Uông Hàm liên tục xảy chuyện, tin tức báo từng đứt đoạn.

 

Ngọc Khê vui, "Lần Uông Hàm thật sự xong , thanh danh cũng còn, chỉ bồi thường tiền, chỉ cần chứng thực, công ty xong , cơ hội tái khởi cũng ."

 

Niên Quân Mẫn nghĩ như , "Trong tay cô còn ít đồ, chỉ cần tiền còn, cô thể tái khởi."

 

Ngọc Khê hừ một tiếng, "Cho dù như thế, thua cũng đủ t.h.ả.m , vì mở công ty, cô bán ít đồ cổ trang sức, còn bao nhiêu. Tái khởi thì thế nào, chỉ cần cô cầm lái, sớm muộn gì cũng gặp chuyện may."

 

", ý tứ của chúng là khiến cô lún sâu hơn một chút, cũng thăm dò đáy của cô , còn bao nhiêu đồ."

 

Ngọc Khê cúp điện thoại, nghĩ đến Trịnh Mậu Nhiên, cũng , bàn tay của Trịnh Mậu Nhiên.

 

Thủ đô, Uông Hàm lo lắng đến mức môi nổi mụn nước, hận thể đập c.h.ế.t Niên Canh Tâm, "Đồ phế vật vô dụng."

 

Niên Canh Tâm thật sự oan uổng, "Mẹ, chuyện là đôi bên tình nguyện, con dẫn qua, cô cũng đồng ý, ai c.ắ.n ngược con một tiếng, cứ khăng khăng con ép cô , con thật sự ."

 

Uông Hàm mặt âm trầm, một cái tát quạt qua, "Con còn cãi chày cãi cối?"

 

Niên Canh Tâm ôm mặt, dám lên tiếng nữa.

 

Từ Nguyệt hối hận ruột gan xanh mét, nhưng lên thuyền thì thể để thuyền lật, "Dì, chuyện tới nước , công ty đưa thái độ tích cực, mới thể vãn hồi một ít hình tượng."

 

Uông Hàm thật sự là còn cách nào, cô từng gặp chuyện lớn như , đây là hơn nửa tâm huyết của cô , thể xong, "Cô biện pháp gì?"

 

Từ Nguyệt sớm chịu đủ Niên Canh Tâm, c.ắ.n răng, "Đại nghĩa diệt ."

 

Mắt Uông Hàm lóe lên, "Đại nghĩa diệt ?"

 

", dì nhất loạt , mặt báo hãy đại nghĩa diệt , rằng dì vẫn luôn che mắt, đẩy hết cho Canh Tâm."

 

hình tượng của Niên Canh Tâm cũng , báo vẫn luôn như một công t.ử ăn chơi, đẩy ngoài, đều là trách nhiệm của Niên Canh Tâm, công ty sẽ một tia sinh cơ.

 

Uông Hàm cũng lĩnh ngộ, "Quả thật là biện pháp ."

 

đứa con trai gì cũng việc, một chút tác dụng cũng , vứt bỏ thì vứt bỏ thôi.

 

Niên Canh Tâm trợn tròn mắt, một , một là bạn gái, hai ngay mặt vứt bỏ , dám tin chỉ hai , "Các , các ."

 

Từ Nguyệt lên tiếng, Uông Hàm rưng rưng nước mắt, "Mẹ thật sự còn cách nào, Canh Tâm, bảo bối của còn bao nhiêu, vì để bình chuyện đoàn phim, đưa ít , công ty sắp sửa vượt qua cửa ải khó khăn, con gặp chuyện, công ty thể mất, đây là bộ của chúng , con thật sự hình phạt, ngoài ít nhất còn công ty."

 

Lòng Niên Canh Tâm lạnh lẽo, trong xương cốt đều là lạnh lẽo, đây là ruột đấy!

 

Thời gian trôi nhanh, bốn ngày trôi qua, Ngọc Khê cũng nhận điện thoại của Niên Quân Mẫn, tin tức thủ đô cũng , trong lòng vẫn luôn quan tâm.

 

Cảnh buổi sáng xong , Ngọc Khê lấy điện thoại tín hiệu.

 

Hà Tình chạy qua, nháy mắt liên tục, "Chị họ, tìm chị, chị mau xem một chút."

 

--------------------

 

 

Loading...