Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 474: Cố ý

Cập nhật lúc: 2025-12-19 17:27:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tay Uông Hàm ôm bức tranh run rẩy, " , mang tất cả những thứ giám định."

 

Lần bán nữa, cô nổi danh ở phim trường, còn thường xuyên tới đây, đây sẽ là lịch sử đen tối.

 

Từ Nguyệt liếc thư họa, ảo tưởng trong lòng sớm còn, ôm hy vọng, thành thật theo, kết quả đều là giả, nhất kiện nào là thật , ngay cả giá trị sưu tầm cũng .

 

Uông Hàm thất hồn lạc phách xé nát hết thư họa, một trăm năm mươi vạn mất , cô nghiến răng , "Nhất định là Lữ Ngọc Khê, cô cố ý, nhất định là cố ý."

 

Từ Nguyệt đảo mắt, "Lữ Ngọc Khê cũng mua một bức tranh, cô là thật ?"

 

Sắc mặt Uông Hàm càng khó coi hơn, nhớ cái bát ở thành phố G cũng bẩn hề hề, hối hận đến ruột gan xanh mét, nhất định là thật, nhất định là , tìm cách lấy về, nếu thì với một trăm năm mươi vạn.

 

Ngọc Khê sự chú ý đổ dồn cô, cho dù là , cũng thèm để ý, dù tâm tình tệ nên trở về nghỉ ngơi.

 

Ngày thứ hai, đoàn phim khởi bình thường, địa điểm thỏa thuận từ , nhân viên nghỉ ngơi xong, tinh thần lắm.

 

Bởi vì ở phim trường, Ngọc Khê việc gì là thể ngoài một chuyến, quả thật tìm mặt tiền cửa hàng thích hợp, lập tức gọi điện thoại cho chị họ, chỉ chờ công ty phái tới.

 

Bên bận rộn nhiệt tình mười phần như , Uông Hàm thì t.h.ả.m .

 

Đoàn phim bên nhiều, nhiều thì thị phi bát quái cũng nhiều, Hà Tình vốn là học truyền thông, miệng lưỡi lanh lợi, dáng vẻ cũng dễ thương, việc việc gì cũng ngóng bát quái, trở về chia xẻ với Ngọc Khê.

 

Mấy đoàn phim của công ty Uông Hàm ngừng , ngừng là do hết tiền, đoàn phim luôn gặp chuyện may, tiền đầu tư sớm còn.

 

Hà Tình hì hì , "Dĩ vãng tất cả đều hâm mộ, đoàn phim của bọn họ kém tiền, cái gì cũng dùng nhất, ăn uống nhất, bây giờ đều đang xem trò , khẩu phần ăn của đoàn phim chỉ còn một món mặn một món canh , nhiều diễn viên nhận phim hối hận đến ruột gan xanh mét."

 

Ngọc Khê bật , " là nên hối hận, hợp đồng ký kết ghi, trong thời gian phim nhận phim khác, theo lẽ thường, tiết tấu bây giờ nhanh, là chế tác lớn, nhất bộ phim điện ảnh hai cái nhiều tháng là xong việc , chẳng ngờ, cứ kéo dài bốn tháng, còn tiếp tục nữa, diễn viên mới nổi nhanh, một năm nhất bộ tác phẩm, tuyến một cũng rớt xuống tuyến hai ."

 

" , bảo bọn họ cứ nhắm cát-xê cao mà , tự hại ."

 

Ngọc Khê sâu kín : "Giai đoạn xa xỉ quen , bây giờ tiêu chuẩn cơ bản cũng bảo chứng , sẽ nhiều tiêu cực, những thứ càng giảm giá trị, vốn dĩ thể đạt tiêu chuẩn, đạt tiêu chuẩn ."

 

Tốt lắm, cho dù kịch bản đến mấy, đừng là hòa vốn, lỗ t.h.ả.m tạ ơn trời đất .

 

Hai năm nay phim gia tăng nhiều chi phí tuyên truyền, mặc dù tỷ lệ đặc biệt cao, nhưng cũng xu hướng gia tăng theo từng năm, Uông Hàm trong tay nhiều nhất bộ phim điện ảnh như , cứ chờ mà ném tiền !

 

Lúc ăn cơm, Ngọc Khê khẩu phần ăn của đoàn phim , bốn món mặn một món canh, ba món thịt một món rau, còn trái cây bữa ăn, càng . Chung sống lâu như , đoàn đội do đạo diễn Ôn thành lập chỉ chuyên nghiệp, hơn nữa đều là bản lĩnh, nhịn đào .

 

Buổi tối, Ngọc Khê theo cảnh đêm nữa, giấc ngủ sung túc đối với phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i trọng yếu, ăn cơm tối xong liền trở về khách sạn.

 

Tắm rửa xong, dạy Hà Huyên nhận mặt chữ bính âm, chữ , thoải mái quá chừng.

 

Thùng thùng gõ cửa, Hà Tình ở cửa, qua mắt mèo thấy Uông Hàm, "Chị họ, Uông Hàm, cần mở cửa ?"

 

Ngọc Khê nhướng mày, Uông Hàm vài ngày , xem kiếm tiền trở về, nheo mắt, "Chỉ cô một ?"

 

"Vâng."

 

"Cho cô ."

 

Uông Hàm xách túi, giày cao gót bước , liếc mắt một cái thấy Lữ Ngọc Khê lười biếng dựa ghế sô pha, mặt mày hồng hào. Cô nhịn giơ tay sờ lên mặt , lớp phấn thật dày. Mấy ngày nay vì tiền, cô bán đấu giá đồ cổ. Người với đúng là so sánh sẽ tức c.h.ế.t mà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-474-co-y.html.]

 

Ngọc Khê vỗ vai Hà Huyên, "Vào nhà học thuộc phép nhân , một hồi kiểm tra con."

 

Hà Huyên nhu thuận rời khỏi ghế sô pha, ngoan ngoãn trở về phòng ngủ, tiện tay đóng cửa .

 

Uông Hàm nheo mắt, "Người với đúng là thể so sánh , nuôi ch.ó thú cưng, vợ chồng các cô khen ngược, nuôi con thú cưng."

 

Hà Tình tức điên lên, "Cô..."

 

Ngọc Khê vỗ tay Hà Tình, "Chó đ.á.n.h rắm, cô cứ coi như tiếng rắm thôi, mà cãi với ch.ó gì."

 

Uông Hàm tức đến mặt đỏ bừng, "Cô..."

 

Ngọc Khê nhạo, " ? chỉ đang trình bày sự thật thôi. , nếu về lợi hại, cô mới là tổ sư, nuôi con ruột thú cưng, bội phục, bội phục."

 

Mặt Uông Hàm tái xanh, cô nén cơn giận. Hôm nay cô đến để cãi . Cô sờ sờ chiếc túi. Lần trở về thủ đô, cũng do liên tục bán đồ cổ nhiều , giá cả còn cao như đợt nữa. Lần lẽ bán một ngàn vạn, nhưng chỉ bán tám trăm vạn. Gửi cho đoàn phim bốn trăm vạn, vụ tất tất cả các đoàn xong trong vòng một tháng. Sau khi trừ tiền lương và tiền bổ sung cho hậu kỳ, bốn trăm vạn còn căn bản đủ.

 

bán nhất kiện bảo bối cuối cùng nữa, đó là con bài lật cuối cùng của cô . Ít nhất là khi tìm bảo bối đồ cổ mới, cô sẽ động . Cho nên cô khẩn thiết mua bức tranh trong tay Lữ Ngọc Khê. Cô hít sâu một , cố gắng bình tĩnh , " đến tìm cô để bàn chuyện mua bán."

 

Ngọc Khê nhướng mày, "Mua bán?"

 

", mua bán. Bức tranh cô mua, một bạn thích, giá năm vạn."

 

Ngọc Khê, "..." Cô thật sự coi là đồ ngốc ?

 

Uông Hàm, "Lúc cô mua chỉ một ngàn, năm vạn lật năm mươi . Nếu , căn bản bán cái giá tiền ."

 

Ngọc Khê cảm thấy, cô nữa đ.á.n.h giá quá cao chỉ thông minh của Uông Hàm. Không dự đoán, Niên Phong chống lưng phía , Uông Hàm sống phí . "Không bán."

 

"Mười vạn, thể nhiều hơn nữa. Người đủ."

 

Ngọc Khê tức đến bật , "Cái câu ' đủ' trả cho cô đấy. Cô tơ tưởng nhiều lắm . Tạm biệt, tiễn."

 

Uông Hàm xác định , nhất định là thật, cho nên mới bán. Cô về điều tra. Dù là tranh triều Thanh, nhưng cũng những bức danh họa giá trị cao. Đợt một bộ bán đấu giá, sai biệt lắm với bức Lữ Ngọc Khê mua, bán năm trăm vạn. Vì năm trăm vạn, cô nghiến răng, "Hai mươi vạn."

 

"Không bán."

 

"Ba mươi vạn, thể nhiều hơn nữa."

 

Ngọc Khê giật giật khóe miệng. biểu đạt rõ ràng lắm ? Chỉ hai chữ mà khó hiểu đến ? " sẽ bán, cô bao nhiêu tiền, cũng sẽ bán."

 

Nếu vì lo lắng cho đứa nhỏ trong bụng, tự tiễn Uông Hàm ngoài . Đồ thẹn, mặt thật dày.

 

Uông Hàm tức nghẹn chịu nổi, uất ức tủi . Nhất là khi tiền, cô căm ghét tất cả , nhịn nghĩ đến cái của Niên Phong. Khi cô còn là thái thái năm đó, bao giờ lo lắng vì tiền bạc . Cô lắc đầu, mắt bức tranh quan trọng.

 

"Năm mươi vạn."

 

Ngọc Khê nheo mắt. Giá tiền cứ tăng mãi, Uông Hàm nhất định là điều tra rõ ràng . Không ngờ nhất phó tranh thời Thanh đáng giá tiền như . Uông Hàm là năm mươi vạn, nhất định giá trị gấp mấy năm mươi vạn. "Một ngàn vạn, sẽ bán cho cô."

 

--------------------

 

 

Loading...