Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 485: Vận May

Cập nhật lúc: 2025-12-19 17:27:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngọc Khê nửa năm gặp Trịnh Mậu Nhiên . Trịnh Mậu Nhiên đổi chút nào, là ảo giác , tóc ngược còn đen hơn một chút. Điều duy nhất khiến cô khó chịu là cô cảm thấy tim thắt .

 

Trịnh Mậu Nhiên mang theo quà đến, Vương lão gia t.ử khá vui vẻ. Ông và Trịnh Mậu Nhiên thường xuyên gặp mặt, sở thích của hai tương tự , đều thích thư pháp và tranh vẽ, nhiều ngôn ngữ chung.

 

Trịnh Cầm Trịnh Mậu Nhiên, hai cha con chỉ đối mắt liếc mắt một cái, nhanh tránh . Trịnh Cầm kéo con trai út, "Gầy ."

 

Ngọc Chi vẽ, "Mẹ, xem, con còn cao hơn , lớn , đương nhiên là gầy ."

 

Trịnh Cầm nắm tay con trai, lạnh buốt, "Mau phòng, trong phòng ấm áp."

 

Vương lão gia t.ử mời Trịnh Mậu Nhiên, Niên Phong theo phía , đó mới đến hai vợ chồng Ngọc Khê, cuối cùng là Niên Canh Tâm.

 

Niên Canh Tâm hai mươi tám đây, vốn dĩ dám thở mạnh, hôm nay Trịnh Mậu Nhiên cũng đến, càng hạ thấp sự tồn tại của . Trong lòng vẫn ghen tị với trai tiện nghi , mặc dù lớn lên cùng cha, nhưng thật sự vận may.

 

Ánh mắt ôn hòa của Trịnh Mậu Nhiên bụng Ngọc Khê, "Sắp sinh nhỉ!"

 

Ngọc Khê gật đầu, "Còn hai cái nhiều tháng."

 

"Tốt, ."

 

Vương lão gia t.ử nửa năm gặp Trịnh Mậu Nhiên , "Nghe trở về thành phố G ?"

 

Trịnh Mậu Nhiên , " , thị trường bất động sản ở thành phố G sụp đổ . còn một phần tài sản ở thành phố G, đích về trấn giữ."

 

Vương lão gia t.ử hiểu kinh tế, cũng ảnh hưởng của việc sụp đổ, "Thành phố G phát triển thật , sụp đổ?"

 

Trịnh Mậu Nhiên, "Rất nhiều nguyên nhân, nhất thời cũng rõ, may mà khống chế , bất quá cũng mất vài năm mới hồi phục."

 

Vương lão gia t.ử "ồ" một tiếng, xen nữa, "Tiểu Khê đến một bức tranh, dọn dẹp xong sẽ dẫn xem, là một vật phẩm quý hiếm khó ."

 

Trịnh Mậu Nhiên kinh ngạc, nửa năm nay, trọng tâm của đều ở thành phố G, chỉ phân nhiều lắm tâm tư theo dõi Uông Hàm, ít khi quan tâm đến Ngọc Khê nữa, "Ngược là vận may ."

 

Lòng Ngọc Khê thoáng cái thắt , thật, nếu sợ sở cho chú ý, cô thật sự trở về . Thẻ tre Ngọc vẫn luôn lóe sáng, tim thắt nhiều, đứa nhỏ động đậy, càng thêm phiền lòng.

 

Vương lão gia t.ử híp mắt, cháu dâu vận may là chuyện , "Đi, dẫn xem."

 

Trịnh Mậu Nhiên dậy, "Được."

 

Ngọc Khê cảm thấy đó là ảo giác của cô, Trịnh Mậu Nhiên cô, nhưng ánh mắt nàng là nhiều nhất. Cô nhịn hồi tưởng , cô chuyện khác , trong lòng buông lỏng. Đợi Trịnh Mậu Nhiên ngoài, cảm giác thắt tim biến mất, mặt cũng nhẹ nhõm hơn một chút.

 

Niên Quân Mân quan sát vợ, vợ sợ Trịnh Mậu Nhiên, nhíu mày, đỡ vợ, "Ngồi một hồi , đỡ em dạo một chút, bác sĩ , nhiều một chút, lợi cho việc sinh nở."

 

Ngọc Khê, "Được."

 

Buổi tối Trịnh Mậu Nhiên ở ăn cơm, Ngọc Khê trong lòng lặp lặp thầm niệm, nhịn một chút là , mãi đến khi Trịnh Mậu Nhiên , trong lòng mới thật sự nhẹ nhõm.

 

Hai vợ chồng giường, Niên Quân Mân nhịn hỏi, "Vợ, em sợ Trịnh Mậu Nhiên?"

 

"Ừm."

 

Em thật sự sợ Trịnh Mậu Nhiên chằm chằm em, nhưng thể cho Niên Quân Mân , nghẹn khuất, c.ắ.n khóe miệng, "Nếu như, em , thôi bỏ , gì, em mệt nhọc , ngủ thôi!"

 

Vẫn là tự chịu nghẹn khuất , chuyện trọng sinh quá thể tưởng tượng nổi, huống chi còn liên lụy đến thẻ tre Ngọc, đến bất đắc dĩ, cô sẽ , hy vọng thể mang theo nấm mồ.

 

Niên Quân Mân điều chỉnh , ôm vợ lòng, "Được, ngủ !"

 

Đợi vợ ngủ , cúi đầu, vầng trán nhíu của vợ, nhịn vuốt phẳng. Anh vội, thời gian chờ vợ , dự cảm, bí mật sẽ liên lụy nhiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-485-van-may.html.]

 

Đêm 30 Tết năm 98, đặc biệt náo nhiệt. Thủ đô vẫn cấm đốt pháo hoa và pháo tre, từ sáng sớm, phố lớn ngõ nhỏ khắp nơi đều vang tiếng pháo, buổi tối càng dữ dội hơn, pháo tre từng đình chỉ.

 

Người ở bên tổ trạch đều thiếu tiền, nhà đều mua pháo hoa, buổi tối liên hoan mừng xuân bắt đầu, pháo hoa ngập trời thùng thùng vang vọng.

 

Ngọc Khê ăn sủi cảo xong thì thức đêm nữa, trở về . Niên Quân Mân cũng trở về, thấy vợ cứ trằn trọc mãi, "Em ngủ ?"

 

"Cái đứa nhỏ đang đạp em, bên ngoài đốt pháo, nó hưng phấn lên, cả đêm hề ngơi nghỉ."

 

Em cũng ngủ, nhưng cái bụng cứ náo động.

 

Niên Quân Mân vén áo ngủ của em lên, thể thấy rõ ràng bụng đang chuyển động. Bàn tay to của xoa bụng, giọng điệu mang tính đe dọa, "Nếu con còn ngoan ngoãn, đợi con ngoài sẽ đ.á.n.h con."

 

Ngọc Khê phì thành tiếng, "Anh sẽ nỡ ."

 

Dường như để đáp lời Ngọc Khê, bụng động một cái.

 

Ánh mắt Niên Quân Mân ôn nhu, "Anh chỉ dọa nó một chút thôi, em xem, nó nhúc nhích nữa ."

 

Ngọc Khê đợi một hồi, thấy nó thật sự nhúc nhích nữa, cô ngáp dài, "Em ngủ đây, hôm nay em ngủ khuya ."

 

"Anh sẽ canh giữ hai con em, ngủ !"

 

Ngọc Khê ngủ say, một giấc đến trời sáng. Sáng sớm chúc Tết, cô nhận bốn phong bao lì xì, đứa nhỏ Hà Huyên nhận sáu cái. Tiểu gia hỏa đầu tiên nhận lì xì, kích động đến mức mặt đỏ bừng.

 

Sau bữa cơm, Hà Huyên cầm lì xì, "Dì ơi, con đưa dì."

 

Ngọc Khê xoa má Hà Huyên, "Đây là tiền lì xì của cháu, cầm lấy, tự giữ. cháu hứa với dì là tiêu tiền bừa bãi, tiền tiêu một cách hợp lý mới ."

 

Hà Huyên ngây . Cuộc sống hiện tại của là điều dám tưởng tượng , còn thể tự giữ tiền ?

 

Niên Quân Mân bật , "Cầm lấy , đây cũng là đang rèn luyện năng lực của cháu đấy."

 

Hà Huyên thấy các trưởng bối đều đang , mặt đỏ lên, cất lì xì . Trong lòng nóng ran, tuy quan hệ huyết thống, nhưng cảm nhận sự ấm áp của gia đình.

 

Niên Canh Tâm ngẩn ngơ. Anh hề chuẩn lì xì. Hai ngày nay lòng cứ bay bổng, dọn tổ trạch, chỉ vui mừng thôi, bởi vì từng nghĩ cho khác, căn bản nghĩ đến chuyện lì xì, huống chi là một đứa trẻ huyết thống.

 

thái độ của ông nội và ba, họ nhận tiểu nam hài . Anh dậy trở về phòng ngủ.

 

Ngọc Khê chú ý thấy. Không ngờ năm phút , Niên Canh Tâm trở về, tay cầm lì xì, nhét tay Hà Huyên, "Tiền lì xì."

 

Hà Huyên dám nhận, dám cầm.

 

Niên lão gia t.ử an ủi, cháu trai nhỏ tuy tự tư, nhưng thể đổi, phong bao lì xì chính là một khởi đầu . "Chú nhỏ của cháu cho, cầm lấy !"

 

Hà Huyên dì Ngọc Khê, thấy dì gật đầu, "Cháu cảm ơn chú nhỏ. Chú nhỏ năm mới vui vẻ, vạn sự như ý."

 

Khóe miệng Niên Canh Tâm nhếch lên, thích câu "vạn sự như ý", "Năm mới vui vẻ."

 

Mùng một Tết, thăm họ hàng, nhưng gia đến bệnh viện. Niên lão gia t.ử tỉnh táo một hồi, nhanh ngủ . Một khi ngủ thì nửa ngày sẽ tỉnh . Đợi ở bệnh viện một lát, đoàn mới xuống lầu.

 

Niên Canh Tâm cảm giác sủng ái mà lo sợ. Anh cũng cùng. Cảm giác công nhận , từng cảm nhận . Thấy trai tiện nghi (Niên Quân Mân) cùng gia đình riêng một chiếc xe, ý trở về, nhịn tiến lên, "Các chị ? vé xem phim Tết, cùng xem phim nhé?"

 

Ngọc Khê đích thực xem phim. Phim Tết năm nay ba bộ, một bộ là do Uông Hàm đầu tư, cô xem họ như thế nào. "Tất cả các phim đều ?"

 

--------------------

 

 

Loading...