Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 491: Phẫu thuật
Cập nhật lúc: 2025-12-19 17:27:45
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngọc Khê nhíu chặt mày, tránh tay cô gái béo, "Vương tỷ mà cô là ai? Tại chồng ký tên?"
Cô gái béo vội vàng giải thích, "Vương tỷ là Vương Điềm Điềm, Niên Quân Mân trai cô ? Vương tỷ phẫu thuật, mạng quan trọng lắm, ký tên thì . Cầu xin các mau đến bệnh viện , nếu trễ nữa, Vương tỷ thật sự ."
Niên Quân Mân mặt mày đen sầm , "Cô phẫu thuật gì?"
Mặt cô gái béo đỏ bừng, "Phẫu thuật m.a.n.g t.h.a.i ngoài t.ử cung."
Ngọc Khê, "......."
Cô nhớ gặp Vương Điềm Điềm ở khoa sản phụ . mà bất đúng, bao lâu , mà kiểm tra là m.a.n.g t.h.a.i ngoài t.ử cung?
Cô gái béo thấy hai yên, thật sự sốt ruột đến , đây là một phần công việc đầu tiên của cô, nếu Vương tỷ mệnh hệ gì, cô sẽ mất việc, "Chúng bệnh viện , Vương tỷ đang đợi ở bệnh viện, thật sự là mạng quan trọng lắm."
Ngọc Khê sờ bụng, Vương Điềm Điềm còn nào, chỉ còn Niên Quân Mân thôi. Mang t.h.a.i ngoài t.ử cung nguy hiểm, "Anh xem một chuyến , vì con mà tích phúc."
Niên Quân Mân lạnh mặt, đối với cô em gái tiện nghi từ lúc mới quen chẳng hảo cảm gì, còn m.a.n.g t.h.a.i ngoài t.ử cung, thật mất hết cả mặt mũi, "Ừm, sẽ trở về ngay, đợi trở về nấu cơm."
"Hôm nay em nấu cơm , mau !"
Cô gái béo sắp mừng đến phát , cuối cùng cũng thể đến bệnh viện.
Ngọc Khê đợi , nấu cơm cũng chút lơ đãng. Cô đun nước nóng rửa rau , Hà Huyên giúp việc, buổi tối cũng mấy món, ba món mặn một món canh.
Cơm canh dọn lên bàn, Niên Quân Mân vẫn trở về. Cô múc một chén canh sườn rong biển uống , một chén canh lót bụng, Niên Quân Mân cũng trở về , đặt bát xuống, "Tình hình như thế nào?"
Niên Quân Mân rửa tay , "Tình hình . Vương Điềm Điềm m.a.n.g t.h.a.i dùng t.h.u.ố.c phá thai, lúc đó kiểm tra là m.a.n.g t.h.a.i ngoài t.ử cung, tưởng rằng sạch , chẳng ngờ xuống. Hôm nay cô đột nhiên đau bụng xuất huyết nhiều, cấp tốc bệnh viện. Ca phẫu thuật rủi ro lớn, bắt buộc nhà ký tên. Ý của bác sĩ là Vương Điềm Điềm phá t.h.a.i hai , giờ m.a.n.g t.h.a.i ngoài t.ử cung, phẫu thuật nếu thành công, m.a.n.g t.h.a.i cũng khó."
Càng , Niên Quân Mân càng tức giận, hôm nay mất hết cả mặt mũi . Nếu nể mặt khuất, ngay cả chữ cũng ký, cứ để Vương Điềm Điềm tự sinh tự diệt !
Ngọc Khê cũng nên gì, thở dài : "Em thật sự hiểu, danh lợi thật sự quan trọng đến thế ? Thật sự thể trả giá tất cả? Chẳng sợ vạn kiếp bất phục?"
Niên Quân Mân múc cơm cho vợ : "Đối với một mà , danh lợi còn quan trọng hơn bất cứ thứ gì. Vì danh lợi mà họ hóa điên, chẳng sợ giao dịch với quỷ dữ. Thôi, cô nữa, ăn cơm ."
"Vâng."
Ngày hôm , Ngọc Khê việc gì, ăn sáng xong, đích đưa Hà Huyên đến trường. Học sinh của trường Tiểu học Một thành phố đặc biệt đông, xe cộ bên ngoài trường nhiều. Ngọc Khê xuống xe, Hà Huyên trường.
Vừa định rời , xe kẹt . Chiếc xe phía đột nhiên dừng , may mắn là tay lái của Vương Bân tệ, nếu đ.â.m .
Nguyên lai là chiếc xe phía tông đuôi. Chỉ thấy một đàn ông bước khỏi xe, Vương Bân đầu xe . Ngọc Khê chỉ thấy một bên mặt, đợi khi đầu nữa thì chiếc xe phía chắn mất.
"Vương Bân, thấy đàn ông mới đó ? Sao em thấy quen mắt nhỉ?"
"Tẩu tử, em thấy quen mắt chút nào, chị nhầm ?"
Ngọc Khê chỉ thấy một bên mặt, cũng rõ. Cô nghĩ ngợi một chút, thể thật sự là nhầm , nhiều trông giống , chỉ là cảm thấy quen thuộc thôi, cô nghĩ nhiều thêm nữa.
Thời gian vội vàng trôi qua, ba tháng bước hồi kết. Một tháng , Ngọc Khê sống cuộc sống ẩn dật, cô cũng nhàn rỗi, mỗi ngày đều sách hoặc kịch bản.
Lần cô về phim truyền hình, cô nghĩ đến những năm tháng gian khổ của cha , . Nhân vật chính lấy cô nguyên hình, kể về câu chuyện tinh thần bất khuất, kiên cường, đạt tình yêu và sự nghiệp.
Mẹ đến thủ đô, cô đưa đề cương xong cho xem, "Mẹ, thấy thế nào?"
Trịnh Cầm liếc mắt một cái , "Nữ chính giống !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-491-phau-thuat.html.]
" ạ, con lấy nguyên hình để . Đây là đầu tiên con phim truyền hình, , kể cho con thêm về quá khứ của ."
Trịnh Cầm: “Tốt lắm, tuy rằng quá khứ khổ, nhưng cũng ngọt ngào. Càng là những ngày tháng cơ cực, một chút ngọt ngào cũng càng thêm trân quý. Mẹ sẽ ở với con hai tháng cơ đấy, từ từ kể cho con .”
“Vâng, , đến ở với con hai tháng, nhà ạ?”
“Không , sắp xếp thỏa hết . Mẹ thuê nhân tài quản lý , sẽ vấn đề gì .”
Lòng Ngọc Khê ấm áp, đây chính là của cô.
Mẹ đến , nhà rộn ràng hẳn lên. Hai con ở nhà, Ngọc Khê còn cảm thấy cô đơn nữa.
Thùng thùng, tiếng gõ cửa. Trịnh Cầm mở cửa: “Xin hỏi, cô là ai?”
Vương Điềm Điềm xuất viện, mặt còn chút huyết sắc nào. Ở bệnh viện ai chăm sóc, cô gầy nhiều: “ tìm Niên Quân Mân.”
Trịnh Cầm kỹ lưỡng, lúc mới nhận , đây là Vương Điềm Điềm. Bà chút thể tin , cô nương bằng tuổi con gái bà, tàn tạ đến mức : “Anh nhà.”
Vương Điềm Điềm mím môi: “Vậy thì tìm Lữ Ngọc Khê.”
Trịnh Cầm cảnh giác với Vương Điềm Điềm. Con gái bà sắp sinh , bà sẽ tùy tiện cho lạ nhà: “Rốt cuộc cô đến gì? Có chuyện gì thì với .”
Vương Điềm Điềm vô cùng yếu ớt: “ chỉ đến để cảm ơn thôi, chuyện gì khác.”
Trịnh Cầm cũng tránh : “Biết , cô thể .”
Vương Điềm Điềm nắm chặt lòng bàn tay: “Được.”
Ngọc Khê ở phòng khách đều thấy hết, ngạc nhiên vì Vương Điềm Điềm là ngay.
Trịnh Cầm đóng cửa : “Cô đến cảm ơn vì chuyện gì?”
Ngọc Khê kể chuyện m.a.n.g t.h.a.i ngoài t.ử cung: “Sự tình là như đấy ạ.”
Trịnh Cầm nhíu mày: “Gây nghiệp chướng.”
Ngoài cửa, Vương Điềm Điềm xuống lầu. Cô đột nhiên cảm thấy mờ mịt, rốt cuộc sự theo đuổi của đúng . Cái giá cô trả quá lớn. Nghĩ đến lúc ngã xuống đất dậy nổi, sàn nhà lạnh như băng, kim chủ mà cô bám thì trốn biệt, quản lý cũng mặc kệ cô . Cuối cùng, bản năng cầu sinh khiến cô gọi điện cho trợ lý mới đến, cô suýt chút nữa thì c.h.ế.t.
Nghĩ thái độ của công ty trong suốt gần một tháng viện, cô lạnh. Nếu cô chút quan hệ với Niên Quân Mân, giá trị lợi dụng đối với Uông Hàm, công ty phỏng chừng sẽ thèm quản cô . Quay đầu cánh cửa đóng chặt, cô đúng là điên mới đến đây cảm ơn.
Buổi trưa, Ngọc Chi gọi điện đến: “Chị, em mua nhà . Hai mặt tiền, một cái một trăm năm mươi mét vuông, một cái một trăm mét vuông, còn một căn nhà ở một trăm mét vuông nữa.”
“Nhiều như ?”
“Thành phố G, tuy rằng kiểm soát thị trường, nhưng ngân hàng vẫn một mực thúc giục trả nợ vay mua nhà. Trong tay những đầu cơ tích trữ quá nhiều nhà, kéo dài một ngày là trả lãi một ngày. Năm , đều chờ giá nhà ấm , đáng tiếc là hề ấm nên ai nấy đều hoảng loạn. Giai đoạn hiện tại ít mua, họ đang vội vàng bán nên giá ép xuống mức thấp nhất. Vì , tiền còn em mua thêm một căn nhà ở. Em vẫn chọn mua những vị trí , nếu đổi sang những khu vực kém hơn thì thể mua nhiều hơn nữa.”
Ngọc Khê: “Em vất vả .”
“Không vất vả ạ. Em mua nhà học ít thứ. Ông ngoại , nếu tiền thì cứ mua thêm một ít. Chính ông cũng mua ít. Ông ngoại , vượt qua giai đoạn hiện tại , chỉ vài năm nữa thôi, giá nhà nhất định sẽ ấm diện rộng.”
Ngọc Khê xong thì trong lòng càng thêm vững tâm: “Chị sẽ với một tiếng.”
“Vâng.”
--------------------