Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 516: Xem lần hai

Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:32:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lôi Âm với vẻ mặt mệt mỏi, tay vịn chặt nắm đ.ấ.m cửa, sắc mặt hồng hào ban nãy biến mất tăm.

Ngọc Hy vội dậy đỡ lấy: "Cậu thấy khỏe ở ?"

Trên trán Lôi Âm lấm tấm mồ hôi mịn, cô ôm lấy bụng : "Buồn nôn, bụng cũng chút khó chịu."

Ngọc Hy chộp lấy chìa khóa xe: "Đi, đưa đến bệnh viện."

Vì Ngọc Hy luyện tập, khi sinh con cũng thường xuyên vận động nên sức lực khá , đỡ Lôi Âm mấy khó khăn. Chu Linh Linh thì như , chỉ thể cầm túi xách theo sát phía .

Lên xe, Ngọc Hy thực sự nghĩ đến chuyện mang thai, chủ yếu vì Lôi Âm đau bụng nên cô cứ ngỡ là ăn uống vấn đề. Đợi đến bệnh viện, khi kiểm tra xong thì tất cả đều ngẩn .

Lôi Âm m.a.n.g t.h.a.i gần hai tháng .

Lôi Âm đờ , chút tin nổi: "Bác sĩ, tháng cháu vẫn thấy 'đến tháng' mà, dù lượng ít."

Bác sĩ trừng mắt: "Mấy trẻ các cô đúng là trân trọng thể, sinh hoạt vợ chồng quá độ chứ gì! Bản t.h.a.i cũng , là dấu hiệu dọa sảy đấy. May mà đứa bé kiên cường, hôm qua loạn ? Ba tháng đầu là quan trọng nhất, đứa bé thế mà để các cô cho suýt mất, đưa đến kịp thời, chậm chút nữa là thật sự giữ ."

Mặt Lôi Âm đỏ bừng lên. Cô thật sự thai, vì khát khao con nên hai vợ chồng vẫn luôn nỗ lực, thật sự ngờ là : "Cháu thực sự , ạ."

Ngọc Hy vỗ vỗ vai Lôi Âm. Lôi Âm , chỉ dì nhưng dì cũng thể lúc nào cũng quan tâm đến chuyện sinh hoạt vợ chồng của cô, Lôi Âm thực sự rành chuyện . An ủi Lôi Âm xong, Ngọc Hy hỏi bác sĩ: "Đứa bé chứ ạ?"

Giọng bác sĩ cũng dịu : "Giữ , nhưng viện, ít nhất nửa tháng giường. Phải tiêm t.h.u.ố.c dưỡng t.h.a.i khá đau đấy, ráng chịu đựng."

Lôi Âm mong con mòn mỏi cả năm trời : "Đau mấy cháu cũng chịu , bác sĩ, đứa bé sẽ khỏe mạnh chứ ạ?"

"Chỉ cần chú ý thì đứa bé , thôi thủ tục nhập viện ."

Ngọc Hy thủ tục, tiện thể gọi điện cho Lý Nham. Còn kịp giải thích xong, đầu dây bên cúp máy cái rụp. Ngọc Hy trợn mắt gọi nữa, nhanh chóng rõ đầu đuôi sự việc.

Lúc Lý Nham mới nới lỏng chân ga: "Cảm ơn em, cảm ơn em nhiều."

"Không gì."

Lý Nham đến nhanh, cà vạt áo vest cũng lệch sang một bên, rõ là chạy bộ lên đây. Lôi Âm tiêm xong, Ngọc Hy hỏi thăm vài sản phụ cũng dấu hiệu dọa sảy tương tự, kết luận là tiêm t.h.u.ố.c đó cực kỳ đau. Nhìn Lôi Âm giường nhíu chặt mày, cô xót xa khôn xiết, đem những gì ngóng kể sót chữ nào cho Lý Nham .

Lý Nham trong lòng đau xót vô cùng, đặc biệt tự trách . Nếu chú ý hơn một chút thì vợ chịu khổ thế .

Lôi Âm tựa giường bệnh, với Ngọc Hy: "Các về , công ty bận rộn lắm, Lý Nham ở đây với ."

Ngọc Hy: "Được, chuyện gì cứ gọi điện cho ."

"Ừm."

Lôi Âm viện, đẻ, chồng thì ở xa, chỉ thể để Lý Nham xin nghỉ phép chăm sóc. Kết quả là Niên Quân Mân càng bận rộn hơn, ngày thường thể tan đúng giờ, giờ kéo dài đến bảy tám giờ tối.

Buổi tối, Niên Quân Mân mệt mỏi tìm kiếm sự an ủi từ vợ: "Trước đây vì san sẻ công việc nên giao cho Lý Nham ít việc, giờ đúng là tự đào hố chôn , tiếp nhận bộ, mấy ngày nay mệt c.h.ế.t ."

Ngọc Hy bóp lưng cho Niên Quân Mân : "Ráng chịu đựng thêm vài ngày, đợi Lý Nham , cũng nhân cơ hội đó mà xin nghỉ phép."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-516-xem-lan-hai.html.]

Niên Quân Mân xoay : "Kể em chuyện , Lý Nham bảo ở nhà ít khi việc nhà, chỉ thỉnh thoảng mới nấu cơm. Hôm qua đến tìm , đúng là tấm gương chồng mẫu mực 'nhị thập tứ hiếu' luôn, từ nấu canh đến giặt quần áo việc gì cũng , canh hầm ngô khoai lắm."

Ngọc Hy bật : "Lôi Âm luôn Lý Nham học tập rể họ mà, giằng co hơn một năm trời thành công, thì thành công rực rỡ ."

"Với cái tính của Lý Nham, xuống nước thì khó mà cứng rắn ."

Ngọc Hy híp mắt, mấy cô gái bên cạnh cô ai nấy đều lợi hại!

Một tuần nhanh chóng trôi qua. Mặc dù máy tính hai năm nay quảng bá khá , nhưng đáng tiếc là việc thống kê liệu vẫn định vì bán vé trực tuyến, thể thống kê tự động mà vẫn dùng phương pháp thủ công nguyên thủy.

Khi liệu doanh thu phòng vé của một tuần thống kê , cả giới điện ảnh và truyền hình chấn động mạnh. Không ai ngờ bộ phim của Hạ Chu Niên hot đến , đặc biệt là một già khi xem xong, về nhà liền kéo con cháu xem nữa, tạo nên hiện tượng "xem hai".

Những từng trải qua chiến trường còn tích cực giới thiệu cho khác. Có những cựu chiến binh rằng độ thiện và chân thực cao, hết lời khen ngợi, thậm chí bộ phim còn lên bản tin thời sự một .

Kết quả cuối cùng là cái nóng mùa hè cũng ngăn nổi nhiệt huyết xem phim của khán giả, suất chiếu nào cũng kín chỗ.

Tại văn phòng của Ngọc Hy, Hoàng Lượng phấn khích vòng quanh bao nhiêu vòng, khiến Ngọc Hy chóng cả mặt: "Đừng nữa."

Hoàng Lượng dừng , môi run run: "Bà chủ, nhầm chứ? Mười triệu tệ doanh thu? Một tuần mười triệu? mơ đấy chứ!"

Ngọc Hy sớm bí mật tự véo một cái : "Không nhầm , thừa chữ nào cả, đúng là mười triệu tệ thật. Vì là phim chúng độc lập đầu tư nên chỉ cần chia cho rạp phim đóng thuế, vốn liếng của chúng thu hồi . Đây mới chỉ là tuần đầu tiên, độ nóng vẫn đang tiếp tục, đợi đến lúc rời rạp, chắc chắn thể đột phá con hai mươi lăm triệu."

Hoàng Lượng nhe răng : "Hai mươi lăm triệu là ít, đến ba mươi triệu chứ. Bà chủ, lúc đầu chỉ mấy già hoài cổ xem, mấy ngày nay đặc biệt canh chừng ở hệ thống rạp của , hai ngày nay là thiếu niên, trẻ tuổi đến xem, những mới là lực lượng chủ chốt. cảm thấy, cơn sốt mới chỉ bắt đầu thôi."

Ngọc Hy dĩ nhiên hy vọng doanh thu càng cao càng : " xem hai ."

Hoàng Lượng hớn hở: " thế, dắt cả gia đình xem luôn. Trong giới khối gọi điện chúc mừng , phim nội địa, còn là của Hạ Chu Niên mà đạt thành tích , họ sợ khiếp vía."

Ngọc Hy chau mày: "Năm chắc chắn sẽ nhiều nhắm phân khúc thị trường ."

Hoàng Lượng bĩu môi: "Chỉ chạy theo phong trào thôi. Năm chúng tiếp tục phim thể loại nữa ?"

Ngọc Hy cong mắt : "Không nữa, năm tập trung đ.á.n.h phân khúc phim Tết hoặc Quốc khánh. Anh tìm xem đạo diễn phim hài nào khá , thấy phim hài ở thành phố G khá thị trường, xem xem thể một bộ phim hài mang bản sắc riêng , ngày lễ Tết cái chính là cần sự vui vẻ."

Hoàng Lượng xắn tay áo, cũng một mẻ lớn: "Được, để tìm. Còn nữa bà chủ, biên kịch thì ? Cô nhé?"

Ngọc Hy ngẩn , cô thực sự từng nghĩ đến hướng . Ý tưởng của cô từ đến nay đều thiên về các hiện tượng xã hội. Lòng cô chợt động, cô cũng thử sức xem , nếu kết hợp giữa sự hài hước và hiện tượng xã hội thì sẽ tạo phản ứng thế nào. Não bộ xoay chuyển cực nhanh, cô nhếch môi: "Để thử xem, cứ tìm đạo diễn ."

Hoàng Lượng chút hoài nghi, bà chủ giỏi, nhưng phim hài thì đơn giản chứ thực khó. cũng là bà chủ, vả dường như bà chủ bao giờ thất bại, nên cũng thêm phần tự tin: "Vâng ạ."

Đợi Hoàng Lượng , Ngọc Hy nhắm mắt . Cô luôn về trại trẻ mồ côi, để kết nối trại trẻ mồ côi với phim hài mà vẫn khiến suy ngẫm?

Cả buổi chiều cô đều nghĩ về vấn đề , ngay cả lúc ăn cơm cũng tâm hồn treo ngược cành cây.

Trong sân trồng bạc hà và các loại cây cỏ nên ít muỗi, ngày mùa hè dài, Ngọc Hy bế con gái bên bờ ao, con gái "a a" gọi, Ngọc Hy sực tỉnh, theo hướng mắt của con, đôi mắt bỗng chốc sáng rực lên.

 

Loading...