Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 520: Quyên góp
Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:32:22
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngọc Hy xem qua liệu từ , ánh mắt mong chờ của , cô chẳng hề vội vã, híp mắt hỏi: “Mọi đoán xem là bao nhiêu?”
Chu Linh Linh lườm cô một cái, nhưng vẫn nể mặt đoán thử: “Ba mươi hai triệu tệ.”
Tuần cuối cùng chị rõ doanh thu thế nào, nhưng nghĩ dù kém thế nào chắc cũng hai triệu.
Hoàng Lượng trầm tư: “Ba mươi lăm triệu tệ.”
Lôi Âm: “ cũng nghĩ là ba mươi lăm triệu.”
Ngọc Hy nhếch môi: “Ba mươi bảy triệu tệ.”
Chu Linh Linh phản ứng ngay: “Có cả doanh thu chiếu ở nước ngoài nữa ?”
Ngọc Hy: “Vâng, nước ngoài sáu triệu. Tuần cuối cùng trong nước chỉ còn một triệu, em cũng khá bất ngờ khi doanh thu ở nước ngoài đạt sáu triệu đấy.”
Vì đây phim thương mại, chẳng chiêu trò gì đặc biệt nên doanh thu nước ngoài như là cao .
Lôi Âm bắt đầu nổi m.á.u mê tiền: “Thu về bao nhiêu? Đã tính ?”
Ngọc Hy đưa sổ sách kế toán tính toán xong cho : “Mọi xem , khi trừ thuế và phần chia cho rạp, thu về một mươi hai triệu tệ.”
Cộng cả vốn đầu tư ban đầu tài khoản, hiện tại vốn lưu động sổ sách hơn hai mươi triệu tệ.
Chu Linh Linh rạng rỡ: “Năm ngoái vì đầu tư phim mà còn tăng vốn, năm nay tiền trong tài khoản vượt qua con hai mươi triệu , thể tự độc lập đầu tư những dự án lớn .”
Lôi Âm gật đầu lia lịa: “ thế!”
Ngọc Hy : “Số tiền một phần là lợi nhuận chia hoa hồng cho cổ đông, thực tế vốn lưu động sổ sách chỉ mười triệu thôi, nhưng như cũng là cao .”
Hoàng Lượng góp ý: “Đừng tiền nhiều mà chủ quan, chi tiêu cũng ít . Công ty nên sắm thêm xe , Lý Tiêu, Chu Tuấn đều nên xe đưa đón riêng. Còn cả Bộ Hân Hân và Niên Canh Tâm nữa, thể cứ dùng mãi xe riêng của Niên Canh Tâm .”
Ngọc Hy nghĩ đến mấy chiếc xe Santana cũ của công ty, đúng là thời thật: “Anh về lập danh sách gửi cho .”
Hoàng Lượng: “Được.”
Ngọc Hy tiếp tục: “Doanh thu ba mươi bảy triệu tệ, hiện tại đang dẫn đầu phim điện ảnh trong nước, khó vượt qua. Liên hoan phim năm nếu gì bất ngờ chắc chắn cũng sẽ đoạt giải. Tiệc mừng công chuẩn cũng hòm hòm , đây là danh sách khách mời, xem xem thiếu ai thì điền thêm .”
Danh sách in mấy bản, Chu Linh Linh lướt qua một lượt: “Em quên điền tên thầy của em ?”
Ngọc Hy vỗ trán: “ thật, để lát nữa em điền .”
Lôi Âm đặt danh sách xuống: “Những quen đều mời cả , sót ai .”
Hoàng Lượng giật giật khóe miệng: “Bà chủ, nghĩ nên mời Duyệt Huy. Hiện tại Duyệt Huy là ' cả' trong giới, hai bên chúng cũng thù hằn gì lớn, ở một đoàn phim họ còn khá nâng đỡ của . Tiệc mừng công mời gần hết cả giới , mời Duyệt Huy thì hợp lý, hơn nữa chúng còn hợp tác phim điện ảnh, ai cũng chúng là đối tác, họ đến sẽ ảnh hưởng đến bộ phim.”
Ngọc Hy dĩ nhiên hiểu rõ, trong lòng thầm thở dài, một khi dính líu đến lợi ích thì dứt , cô đành trưng bộ mặt cảm xúc: “Vậy thì điền .”
Hoàng Lượng thở phào: “Vâng ạ.”
“Danh sách vấn đề gì thì sẽ bảo cấp chuẩn thiệp mời.”
Mọi đều ý kiến gì khác!
Ngọc Hy giơ tay xem đồng hồ: “Đến giờ họp , Lý Tiêu, Chu Tuấn và Vệ Dao chắc tới, chúng qua đó thôi!”
Trong phòng họp, ba sẵn, là cuộc họp cổ đông.
Trợ lý của Ngọc Hy phát tài liệu cho từng : “Cuộc họp cổ đông là do đề xuất, về việc quyên góp tiền, mời xem qua.”
Chu Linh Linh và Lôi Âm chỉ lướt qua sơ lược, hai Ngọc Hy đ.á.n.h tiếng từ .
Hoàng Lượng thì sững sờ: “Quyên góp danh nghĩa công ty hai triệu tệ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-520-quyen-gop.html.]
Con quá lớn, hai mươi ngàn hai trăm ngàn, mà là tận hai triệu tệ.
Lý Tiêu xong mới lên tiếng: “Quyên góp từ tiền doanh thu phòng vé ạ?”
Ngọc Hy gật đầu: “ , doanh thu đạt mười hai triệu tệ, thành tích rực rỡ, đều đang dòm ngó túi tiền của chúng . Sự thành công của bộ phim thể thiếu sự hỗ trợ của chính phủ, chúng cũng nên phản hồi một chút. Hai triệu tệ sẽ quyên góp cho quỹ y tế khẩn cấp của các cựu chiến binh xuất ngũ. cũng là vì cân nhắc cho tương lai của công ty, chỉ nâng cao hình ảnh mà còn cấp ghi nhận, đây cũng là một cách quảng bá cho công ty, còn giúp đỡ khác, một mũi tên trúng ba đích. Vì mới bàn bạc với về việc quyên góp.”
Ngọc Hy giải thích rõ ràng, ai nấy đều thấu hiểu.
Lý Tiêu với tư cách là diễn viên, hiểu rõ tầm quan trọng của hình ảnh: “ chỉ đồng ý, mà còn xin quyên góp cá nhân hai trăm ngàn tệ.”
Hoàng Lượng tự nhủ trong lòng rằng tất cả là vì sự phát triển hơn của công ty, họ đang thực sự đóng góp cho xã hội, cấp chắc chắn cũng thấy điều : “ cũng đồng ý, ừm, cá nhân quyên góp một trăm ngàn tệ.”
Chu Tuấn: “ quyên một trăm năm mươi ngàn.”
Vệ Dao: “Cá nhân một trăm ngàn.”
Ngọc Hy ngẩn , diễn biến ngoài dự tính của cô, cô mỉm : “ là bà chủ, cá nhân quyên góp ba trăm ngàn tệ.”
Đồng thời cô cũng thầm cảm thấy may mắn vì trong nhà vẫn còn chút tiền, đó lặng , lẽ cô là bà chủ nghèo nhất , tài khoản cá nhân sắp cạn sạch tiền đến nơi.
Lôi Âm và Chu Linh Linh , tiền trong tay hai đều đem đầu tư hết, tiền mặt thực sự còn nhiều, nhưng ba trăm ngàn thì vẫn cố xoay xở .
Ngọc Hy nhẩm tính, tổng cộng ba triệu một trăm năm mươi ngàn tệ . Ở thời điểm hiện tại, đây là một khoản quyên góp lớn.
Cuối cùng, các nghệ sĩ trong công ty đều chuyện, ai nấy đều góp tiền quyên góp. Ngọc Hy cầm danh sách, thấy Niên Canh Tâm quyên một trăm năm mươi ngàn thì mỉm , điều hơn, hấp tấp quyên vượt mặt đàn Lý Tiêu, tiến bộ nhiều .
Tiệc mừng công tổ chức tại khách sạn của Vương Phúc Lộc, chi phí hết tám trăm ngàn tệ. Các đơn vị truyền thông đến tham dự đều phong bao, nhận tiền thì mềm lòng, câu hỏi cũng sẽ khách sáo hơn.
Vương Phúc Lộc đến , giơ ly rượu với Ngọc Hy: “Chúc mừng cô nhé.”
“Cảm ơn ông.”
Vương Phúc Lộc uống cạn ly: “Hy vọng bộ phim Tết chúng hợp tác cũng đạt thành tích như .”
Ngọc Hy : “Chắc chắn ạ.”
Cô đến phim trường xem qua, tham vọng của Vương Phúc Lộc lớn lắm, mục tiêu nhắm thẳng thị trường nước ngoài cơ!
Hai trò chuyện một lát, khách khứa lục tục kéo đến, ai nấy đều dẫn theo bạn đồng hành, đại sảnh nhanh chóng trở nên nhộn nhịp.
Lôi Âm đang mải mê trò chuyện với bạn bè, Ngọc Hy cũng vây quanh, ngược chị họ thì thong thả hơn, đang bận rộn điều phối với quản lý khách sạn.
Ngọc Hy thấy Vương Điềm Điềm, nhịn liếc Vương Phúc Lộc cách đó xa, ánh mắt rơi phụ nữ bên cạnh Vương Phúc Lộc, cô thầm lặng tránh hướng khác, cô dính rắc rối .
Quả nhiên, Ngọc Hy xa một chút, sắc mặt Vương Phúc Lộc trở nên khó coi.
Lôi Âm thích náo nhiệt, tới cạnh Ngọc Hy: “Nếu mà là Vương Điềm Điềm, chắc chắn sẽ tránh xa Vương Phúc Lộc . Mấy chuyện của cô ai mà chẳng , còn sấn đến gì, chẳng là đang vả mặt Vương Phúc Lộc ?”
“Có những sớm mặt dày vô sỉ . Vì ảnh hưởng từ vụ họ Uông mà Vương Điềm Điềm lẩn trốn lâu, cô cũng hiểu rõ ưu thế của bản ở .”
Ngọc Hy đầu , giọng cũng là ai. Lý Miêu Miêu tới từ lúc nào ?
Lôi Âm tò mò: “Cô thì ưu thế gì chứ? Tranh giành đứa trẻ ?”
Lý Miêu Miêu lắc lắc ly rượu, trả lời ngay mà hỏi ngược : “Ngọc Hy chắc chắn rõ đúng ?”
Lôi Âm chớp chớp mắt: “Ngọc Hy, ?”
Ngọc Hy gật đầu: “Biết.”
Lôi Âm: “Là cái gì thế, mau .”