Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 526: Bạch Nhiêu
Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:32:28
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tai Ngọc Hy cũng dựng lên, đây đúng là tin hóng hớt chấn động, bà chồng tương lai rốt cuộc trông như thế nào, cô cũng hiếu kỳ, khụ khụ, miễn là vợ bé là .
Còn về việc đối phương dã tâm mục đích gì khác thì thực sự liên quan lắm đến họ, hai vợ chồng cô cũng chẳng thiết tha gì cái tập đoàn Phương Đông .
Niên Phong thấy con dâu cũng bằng ánh mắt đó thì đau đầu vô cùng, cảm thấy nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa sạch tội: "Ba, ba nghĩ nhiều , hôm qua chỉ là xã giao thôi, con trợ lý đưa về công ty, hôm qua cũng ở đó mà."
Ánh mắt hóng hớt của ông nội Vương biến mất, lời con trai thì ông tin, là . Ông nheo mắt: "Vậy nên tối qua hội sở ?"
Niên Phong: "........ Con thấy chúng nên thảo luận vấn đề ."
Ông nội Vương im miệng vì cháu dâu ở đây, nhưng vẫn lườm con trai một cái cháy mặt!
Ngọc Hy Niên Phong đầy suy tư. Cô cũng chút hiểu về Niên Phong, ông dù những nơi đó cũng sẽ để ai đến gần . Giống như cô đoán, Niên Phong khi trải qua vụ Uông Hàm chắc chắn là bóng ma tâm lý, vết son môi từ mà ?
Buổi tối, Ngọc Hy còn lẩm bẩm với Niên Quân Mân, kéo vợ lòng: "Ông phụ nữ liên quan đến chúng ."
"Nói thế là sai , lỡ cô còn trẻ hơn em thì !"
Niên Quân Mân bật : "Tin , nếu thực sự trẻ hơn em, mặt mũi ông nội cũng để cho hết, chắc chắn sẽ đuổi ông ngoài ở."
Ngọc Hy cũng : "Ông nội thế thật đấy."
Niên Quân Mân cọ cọ vợ: "Lần công tác ít nhất là nửa tháng."
Ngọc Hy khá cảm khái: "Công ty các mới thành lập bao lâu , mà nhận công tác bảo an cho triển lãm . Chỉ cần thành thuận lợi, các sẽ vững gót chân trong giới bảo an thôi."
Niên Quân Mân chút đắc ý, nhưng vẫn khiêm tốn : "Thực cũng phần nể tình nữa. Vệ sĩ công ty tính kỷ luật cao, miệng kín, gặp kẻ mua chuộc cũng động lòng. Cũng trùng hợp, ban tổ chức triển lãm dùng chính vệ sĩ của công ty, quả nhiên kẻ bỏ tiền dò la tin tức, ngờ tạo điều kiện cho lập công. Tất nhiên thực lực của công ty cũng quan trọng."
Ngọc Hy : "Người càng giàu càng coi trọng bí mật. , đợi về, chúng cũng bàn chuyện hợp tác , lắp đặt hệ thống an ninh cho công ty em."
"Tòa nhà của các em hệ thống an ninh mà."
"Em chứ, nhưng em lắp thêm hệ thống riêng của công ty cho yên tâm hơn."
Công ty lớn , khó tránh khỏi tai mắt của đối thủ cạnh tranh cài cắm , cẩn thận vẫn hơn. Cô còn đang tính lắp thêm mấy cái camera nữa đây.
Niên Quân Mân: "Được, lấy giá gốc cho vợ luôn."
Ngọc Hy : "Vậy thì em khách sáo nhé."
Thứ Hai, Ngọc Hy dậy sớm tiễn Niên Quân Mân sân bay, đợi thủ tục an ninh xong cô mới rời .
Đến công ty là tám giờ rưỡi, Tiết Nhã cũng tới. Ngọc Hy hỏi: "Dương Tiếc gặp con ? Thằng bé phản ứng thế nào?"
Tiết Nhã thở dài: "Chẳng thèm đoái hoài gì đến bố nó cả. Giải thích nửa ngày trời, em cũng đấy, mới ba tuổi, thực mới hơn hai mươi tháng, thể như trẻ lớn , nó thấy Dương Tiếc lạ lẫm. Đừng con bé mà lầm, cảnh giác cao lắm, cứ tưởng Dương Tiếc đến cướp nó cơ. Dương Tiếc chơi điện t.ử cả buổi chiều nó mới bài xích nữa."
"Trực giác của nhóc con đúng đấy chứ. Hai định thế nào? Chị vẫn định giấu chuyện đứa trẻ với gia đình ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-526-bach-nhieu.html.]
Tiết Nhã : "Thì cứ phát triển bình thường thôi. Em thấy lỗ, hồi du học chẳng mấy ai theo đuổi. Giờ sinh con , cuộc sống định , em tận hưởng cảm giác theo đuổi. Chuyện đứa trẻ vội, dù cũng giấu mấy năm , thiết gì vài tháng."
Ngọc Hy là hiểu, hai hòa nhưng Tiết Nhã Dương Tiếc theo đuổi : "Nhất định khó . Chị chịu khổ nhiều hơn bao nhiêu, hời một thằng con trai lớn tướng thế , đặt thêm nhiều chướng ngại vật ."
"Tất nhiên , cái gì dễ dàng quá thì trân trọng. Nhất là còn dấn cái giới , cám dỗ càng nhiều. Em thì vội, dù em cũng con trai ."
Nụ của Ngọc Hy nhạt đôi chút. Tuy giữa hai là hiểu lầm, nhưng nó cũng tạo thành khiếm khuyết trong tính cách của Tiết Nhã, khiến chị thiếu cảm giác an , từ tận đáy lòng chỉ tin tưởng bản hơn. Cô thấy như cũng , độc lập, tự cường. " , Dương Tiếc ở ?"
Tiết Nhã nhếch môi: "Anh cũng dọn qua ở cùng, nhưng em cho. Thứ nhất là chỗ, thứ hai là theo đuổi em mà. Anh định dùng chiêu gần gũi con trai để tiếp cận em, em ngu."
Lòng Ngọc Hy đương nhiên thiên vị cô bạn : "Chị đúng lắm."
Tiết Nhã cảm thấy ủng hộ nên nụ càng sâu hơn. Chị còn là cô gái chẳng gì của ba năm nữa, cũng là lăn lộn thương trường . Dương Tiếc mà dọn thật thì chắc vài ngày là đòi kết hôn luôn, là bài vở cả thôi!
Buổi tối tan , Ngọc Hy đón Hà Tuyển . Về đến cửa nhà, thấy một cô gái đang xổm cổng lớn. Sắp sang tháng mười mà cô nàng vẫn mặc váy, còn là váy trắng, tóc dài xõa tung. Nói thật, may mà là ban ngày, chứ đêm hôm thế thì dọa lắm.
Vương Bân bóp còi, cô gái đang xổm dậy, nhanh chóng đầu , mắt lóe lên vẻ ngỡ ngàng. Vương Bân mất kiên nhẫn bóp còi thêm nữa, cô gái mới lùi một bước.
Xe dừng , Ngọc Hy mở cửa xuống , giữ cửa đợi Hà Tuyển, đồng thời cũng quan sát cô gái . Cô cao hơn một mét sáu, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh tế, tạo cảm giác yếu đuối mong manh, loại phụ nữ dễ khơi dậy khao khát bảo vệ của đàn ông.
Sau đó Ngọc Hy lặng , cô bảo cứ thấy quen quen, hóa cô nàng cùng một kiểu ngoại hình với Tôn Thiên Thiên , cái khí chất quen thuộc !
Bạch Nhiêu nhận mới về, vội vàng tiến lên chặn đường: "... tên là Bạch Nhiêu, là thư ký của Niên tổng."
Ngọc Hy nắm tay Hà Tuyển, vốn chẳng hề nghĩ đến Niên Quân Mân: "Niên Phong?"
Bạch Nhiêu sững một chút. Nhóm thư ký đều về gia đình Niên tổng, nhưng ngờ con dâu gọi thẳng tên bố chồng như : ", là ông ."
Ngọc Hy cảm thấy chút thú vị đây. Thư ký ở công ty mà đến nhà gì? Lại còn mặc váy trắng, để lộ cổ, mặt mũi trang điểm kỹ càng, đây là đến để quyến rũ ?
Bạch Nhiêu đến mức ngượng ngùng. Công ty ít về nhà Niên tổng, chỉ thành viên gia đình chứ tính cách thì rõ. Cô cứ tưởng Niên tổng ôn hòa thì nhà cũng , ngờ con dâu Niên tổng chút lạnh lùng. Cô cứng đầu : " gặp Niên tổng."
Ngọc Hy: "Có công chuyện ? thấy tài liệu gì, mà cô cũng mặc đồng phục công sở."
Lời sắc sảo khiến mặt Bạch Nhiêu trắng bệch .
Ngọc Hy tiếp: "Hơn nữa giờ ông chắc chắn đang ở công ty, cô là thư ký, cô ?"
Bạch Nhiêu cúi đầu: "... , ..."
Ngọc Hy: "........"
Cô gì ? Sao tự nhiên ? Cứ như thể cô đang bắt nạt bằng. Nói thật, cô thích phụ nữ mặt . Cô là mục đích cực kỳ rõ ràng, dù hóa trang thành vẻ ngoài trải đời chăng nữa thì cũng chỉ lừa đàn ông thôi. Đối với phụ nữ, bằng trực giác thiên bẩm, cô chẳng lấy một tia thiện cảm nào.
Bạch Nhiêu hai tiếng, kết quả thấy tiếng bước chân, cô sững sờ. Đối phương thậm chí còn chẳng buồn hỏi tại cô mà cứ thế bỏ luôn?