Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 543: Trực giác

Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:32:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngọc Hy cảm thấy tò mò: "Mọi truyền tai về như thế nào?"

Diêu Trừng "ông chủ" Niên Quân Mân, dám , chỉ gượng: "Dạ ... gì ạ."

Niên Quân Mân đau đầu. Đây là tốn bao công sức huấn luyện , thủ cực nhưng cái miệng quản , cuối cùng nhận về nhà : "Vợ ơi, cô tên Diêu Trừng, hai mươi lăm tuổi . Anh quen bố cô nên nhận , bố cô chỉ mong cô sớm gả cho xong."

Ngọc Hy ngạc nhiên: "Hai mươi lăm ? cứ tưởng mới ngoài hai mươi."

Đây là lời thật lòng!

Diêu Trừng : "Em mặt trẻ con nên lộ tuổi ạ. Em bảo với bố , ba mươi tuổi mà gả thì em sửa tuổi, là hai mươi lăm vẫn tin sái cổ!"

Ngọc Hy bật , kìm : " nghĩ bố em sẽ tẩn em một trận đấy."

Diêu Trừng ỉu xìu: "Em cũng tìm bạn trai lắm chứ, nhưng chẳng ai đ.á.n.h thắng em cả. Em chỉ tìm một thể bảo vệ , cứ tưởng công ty sẽ tìm thấy, ai dè những đ.á.n.h thắng thì đều vợ cả , còn là 'gà yếu'."

Ngọc Hy: "....... thấy thế , tìm đ.á.n.h cũng mà, em bảo vệ cũng thôi."

Diêu Trừng trợn mắt: "Thế ạ! Bố em bảo , đàn ông mà đến cả phụ nữ cũng đ.á.n.h thì còn thể thống gì."

Ngọc Hy nhịn sang Niên Canh Tâm, vị chính là kiểu phụ nữ cũng đ.á.n.h , cô tẩn cho mấy .

Niên Canh Tâm tức đến nổ phổi như con cá nóc. Tại phụ nữ ai cũng đáng sợ thế !

Niên Quân Mân nhức cả não: "Vợ ơi, em xem ai phù hợp thì giúp cô một tay, chỗ là hết ."

Ngọc Hy khá thích tính cách của Diêu Trừng: "Được, cứ giao cho ."

Đợi đến lúc lên đường đoàn phim, Ngọc Hy bắt đầu dò hỏi: "Ở công ty các em, nhiều đồn đại về lắm ?"

Diêu Trừng cảm tình với bà chủ: "Vâng ạ, những công ty sớm thì đều gặp chị , còn mấy như bọn em chỉ tin mà đoán thôi. Em chị đừng giận nhé."

Ngọc Hy hiểu ngay, xem chẳng lời ý gì: "Em cứ , giận ."

Diêu Trừng thấy bà chủ hiền như chị gái nhà bên, nhớ những lời đồn mà thấy phẫn nộ : "Có đồn là trong lòng chị ông chủ, chẳng mấy khi đến công ty thăm , áp căn coi gì. Lại , đàn bà thì nên ở nhà, suốt ngày bận rộn đến mức lo nổi cho chồng. Họ còn bảo ông chủ chỗ dựa, khởi nghiệp dễ dàng, cái cần là một phụ nữ hậu phương. Thậm chí họ còn chị cao ngạo, coi thường những thiếu học thức như bọn em nên mới đến công ty."

Nụ mặt Ngọc Hy vụt tắt: "Mấy lời , ông chủ các em ?"

Diêu Trừng lắc đầu: "Không ạ, ông chủ bận rộn thế cơ mà. Chỉ vài lén lút truyền tai thôi, ai dám để thấy . Em cũng chỉ mới qua vài . Bà chủ ơi, chị đừng giận, bọn họ là tư tưởng lạc hậu thôi. Sắp bước sang thế kỷ 21 mà còn bắt phụ nữ 'tòng phu giáo tử', tư tưởng cổ hủ quá mức. Họ hiểu phụ nữ thời đại mới . Em thấy bà chủ tuyệt, tràn đầy tự tin, cực kỳ thu hút khác."

Ngọc Hy tự phản tỉnh bản . Cô sự nghiệp riêng, nhưng khi tìm quản lý chuyên nghiệp, thời gian rảnh của cô nhiều. Cô cảm thấy oan ức vô cùng, từ khi sinh con, cô ý thức dành nhiều thời gian chăm sóc gia đình hơn: "Mấy lời đồn lâu ?"

Diêu Trừng hồi tưởng: "Cũng lâu lắm, hình như mới hơn một tháng nay thôi ạ. Em cũng rõ tin đồn bắt nguồn từ ."

Trong lòng Ngọc Hy xoay chuyển vài vòng. Trực giác phụ nữ của cô khá chuẩn, đây đều yên , đột nhiên rộ lên tin đồn nhắm cô, chuyện thú vị đây. Cô xoa cằm: "Xem là chê đến công ty các em ít quá nhỉ!"

Diêu Trừng trợn tròn mắt: "Bà chủ, chị định xử lý bọn họ ạ?"

Ngọc Hy nhéo má Diêu Trừng, con bé thật đáng yêu: "Tại xử lý họ? Họ chẳng chê đến ít , sẽ đến thường xuyên hơn là . Hơn nữa đến một cách thật rực rỡ. Em đấy thôi, thời đại mới , phụ nữ cũng sự nghiệp riêng. sẽ cho họ thấy, chỉ sự nghiệp mà còn quán xuyến việc nhà, vả mặt bọn họ một trận trò chẳng hơn . vốn thích kiểu vả mặt trực diện mà. Tin đồn chỉ dừng thông thái thôi, cô bé ạ!"

Diêu Trừng chớp chớp đôi mắt to, kìm nhích xa một chút. Trực giác nhạy bén mách bảo cô rằng bà chủ hiện tại đang nguy hiểm!

Niên Canh Tâm phía liếc Diêu Trừng, phun hai chữ: "Đồ ngốc!"

Diêu Trừng vui: "Anh mắng ai đấy?"

"Ai thưa thì mắng đó."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-543-truc-giac.html.]

Diêu Trừng xắn tay áo lên, Niên Canh Tâm lập tức "tắt lửa" ngay. Cái chỉ vũ lực c.h.ế.t tiệt , đ.á.n.h .

Ngọc Hy chỉ đảo mắt trắng, cái kiểu "miệng đời" như Niên Canh Tâm đúng là lẫn .

Diêu Trừng chớp mắt: "Bà chủ, thực lòng các em ạ."

Ngọc Hy "ừm" một tiếng: " , họ cũng là vì xót xa ông chủ của các em thôi."

Người ở công ty Niên Quân Mân đều bố là Niên Phong, đều tưởng tự vận động khởi nghiệp, hàng ngày đều bận tối mắt tối mũi. Những bảo vệ huấn luyện đều là lính phục viên, họ chung tín ngưỡng nên thiết hơn hẳn nhân viên văn phòng bình thường.

Ngọc Hy vì chuyện mà tức giận, cô chỉ suy nghĩ sâu hơn một chút. Tin đồn chỉ mới xuất hiện một tháng nay, điều ẩn ý đây.

Diêu Trừng cái miệng để yên : "Mọi đều ơn ông chủ. Như Lưu Nhị chẳng hạn, con ở nhà ốm, nếu ông chủ thì khuân gạch đến c.h.ế.t cũng kiếm đủ tiền chữa bệnh, cho nên mới đặc biệt quan tâm đến ông chủ như ."

Ngọc Hy nhịn nhéo nhéo má Diêu Trừng, da dẻ đúng là thật: "Lòng rộng lượng lắm, yên tâm , sẽ 'giày nhỏ' cho đưa tin, cũng sẽ bảo Quân Mân đuổi việc ai ."

Diêu Trừng kỹ vài giây, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, toe toét miệng : "Mỗi ông chủ nhắc đến bà chủ đều tươi, chỉ bà chủ và ông chủ là xứng đôi nhất thôi. Chị cứ đến công ty vài chuyến là sẽ im miệng hết."

Ngọc Hy bật . Cái miệng Diêu Trừng tuy nhưng cũng tâm cơ nhỏ, chính là cô đến công ty nhiều hơn để quan tâm Niên Quân Mân nhiều hơn đây mà!

Đến đoàn phim, bối cảnh chuẩn xong. Cảnh đầu tiên bắt đầu bằng một vụ án mạng, khá đẫm máu.

Buổi trưa món cà chua xào trứng, cái đúng là chút "ác ý". Dù đó là m.á.u giả, nhưng khi chứng kiến cảnh tượng kinh dị xong, chẳng mấy ai thể thản nhiên nuốt trôi món .

Niên Canh Tâm mặt đen xì: "Chị dâu, em là nam thứ tư, hôm nay cảnh của em, em về."

Ngọc Hy liếc xéo một cái: "Cho một cơ hội, nữa xem nào."

Niên Canh Tâm mất sạch gan , sợ hãi chuyện gì khác đang đợi phía , khay cơm như thù oán, cứ lấy đũa chọc chọc, một miếng cũng ăn.

Diêu Trừng lý nhí : "Lãng phí thức ăn là đáng tội đấy, bao nhiêu nơi cơm mà ăn ?"

Niên Canh Tâm đẩy khay cơm qua: "Thế cô ăn , dù cũng động ."

Diêu Trừng chê: "Em ăn thì em ăn, em đang lo đủ no đây!"

Ngọc Hy mắng: "Bảo đến là để học tập, tưởng ai cũng cơ hội chuyện với đạo diễn Trương ? Cậu thể đây nhận sự chỉ bảo thì cứ lo mà hưởng thụ thầm !"

Niên Canh Tâm lẩm bẩm: "Em thấy ngôi thần tượng cũng ."

Ngọc Hy lười giải thích với . Niên Canh Tâm là cây rụng tiền của công ty, đương nhiên cô phát triển hơn. Cô hừ một tiếng: "Nhắc cho nhớ, hợp đồng mười năm đấy, lời ."

Niên Canh Tâm ôm ngực: "Chị dâu, chị về ác quỷ bao giờ ?"

Ngọc Hy: "Hửm?"

Niên Canh Tâm nghĩ đến cái hợp đồng mười năm: "Chị chính là sự hiện diện của ác quỷ đấy!"

"Cảm ơn nhé."

Niên Canh Tâm: "......."

Anh ý định khen .

Ngọc Hy ăn xong , rửa hộp cơm, gặp Chu Tình cũng ở đó.

 

Loading...