Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 549: Gần đủ rồi
Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:33:00
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngọc Hy thấy đều máy trong tay , bèn : "Cháu chỉ để chút hình ảnh cho thằng bé thôi, cháu nghĩ lớn lên chắc chắn Quý Tấn sẽ xem ."
Mọi trong phòng: "........."
Niên Canh Tâm – nãy giờ vẫn luôn phông nền – nhịn mà đổi chỗ ghế sofa!
Niên Quân Mân che chắn tầm mắt của : "Anh cũng thấy , hình ảnh hiếm thế , Quý Tấn nhất định sẽ vui lắm."
Vương Phúc Lộc: "......."
Ông đột nhiên cảm thấy với con trai, rơi tay Lữ Ngọc Hy cơ chứ, nhưng nghĩ đến mấy ngày nay thằng bé cứ đối nghịch với , để hình ảnh thế cũng !
Ông nội Vương vẫn còn chút lòng thương: "Tiểu Hy , là thôi cháu!"
Vương Phúc Lộc tiếp lời: "Cứ để ạ, thằng bé cũng chẳng mấy tấm ảnh, hình ảnh thế đấy, Quý Tấn sẽ thích thôi. cũng sẽ chép một bản, năm nào sinh nhật nó cũng đem chiếu."
Ngọc Hy: "......."
là cha ruột khác!
Vương Phúc Lộc mở lời, còn hố con trai đến c.h.ế.t, ông nội Vương cũng chẳng gì thêm nữa. Ông nhéo nhéo Quý Tấn đang ngơ ngác chẳng hiểu gì, thở dài bảo: " là nhỏ tuổi thì thật, chẳng hiểu cái gì nên cũng chẳng ưu phiền!"
Niên Phong liếc con dâu, im lặng một hồi. Tâm địa của ông vẫn là đen nhất!
Vương Phúc Lộc để tiểu béo t.ử , chẳng ý định đón về chút nào. Đám trẻ con ở khu biệt thự khốn khiếp quá, để con ở đây vẫn hơn, ông cũng yên tâm.
Vương Phúc Lộc , nhưng để một đống quà cáp.
Ông nội Vương thấy ngại vô cùng: "Tiểu Hy , cháu với Vương Phúc Lộc một tiếng, một đứa trẻ cũng chẳng ăn hết bao nhiêu, bảo nó đừng gửi nhiều đồ ăn thế nữa. Tiền ăn của nhà tháng giảm bao nhiêu ."
Niên Quân Mân đáp: "Ông nội, ông nhận ông yên tâm . Nhận ông mới càng yên tâm để con đây, đối với ông chỗ tiền đó chẳng đáng bao nhiêu."
Ông nội Vương cảm thán: "Ta thực sự thích Quý Tấn!"
Trẻ con trong nhà đứa nào cũng tinh ranh, ngay cả Hà Huân hiểu chuyện cũng khôn như rận, hiếm lắm mới một đứa quá thông minh thế , thật là đáng quý. Ông cũng ngại bắt nạt cha của đứa nhỏ!
Sau bữa tối, Ngọc Hy nhận điện thoại của Ngọc Thanh, nhịn liếc lịch: "Ồ, bận rộn, hiếm khi mới nhớ gọi điện cho chị đấy."
Thằng nhóc gần một tháng gọi điện về .
Ngọc Thanh đang ở ký túc xá nghiên cứu sinh, cũng đang chằm chằm tờ lịch: "Em là trợ lý của thầy, dự án khá gấp, em xin nhé chị!"
Ngọc Hy: "Đừng xin với chị, chị thì để ý , em đừng cả tháng cũng liên lạc với Tư Âm là ."
Ngọc Thanh đỏ mặt: "Cái đó thì ạ, Tư Âm ngày nào cũng gọi điện, lúc em cô sẽ nhắn tin, em thấy sẽ nhắn ngay."
"Ồ? Ý em là, chị của em chủ động thì em cũng mặc kệ luôn đúng ?"
"Chị, em ý đó."
Ngọc Hy trêu Ngọc Thanh nữa, Ngọc Thanh đời vốn tính động: "Nói , gọi điện cho chị chắc chắn là việc !"
Ngọc Thanh khẽ một tiếng, đó ném một quả bom: "Bố Tư Âm chúng em quen cũng lâu , phụ hai bên gặp mặt. Tư Âm tháng Bảy năm là nghiệp , ý của họ là nên định ngày luôn."
Ngọc Hy: "Đây là chuyện mà, khảo sát em lâu như , cuối cùng em cũng qua cửa nhé!"
Ngọc Thanh cảm thấy khảo sát, thời gian của chia hai phần: phần lớn cho phòng thí nghiệm, còn đều dành cho Tư Âm!
Ngọc Hy hỏi tiếp: "Bố Tư Âm khi nào ?"
"Tư Âm với em là hỏi xem khi nào thì tiện, bảo em hỏi ý kiến chị."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-549-gan-du-roi.html.]
Ngọc Hy: "Chị thấy để dịp Tết Dương lịch , lúc đó bố cũng rảnh, thời gian chuẩn cho em cũng dư dả để sắm sửa quà cáp mắt. Lần gặp nếu gì ngoài ý thì hai đứa coi như định đoạt , quà cáp sơ sài ."
Ngọc Thanh: "Chị, phiền chị quá."
Cậu bố hiểu rõ về nhà họ Triệu, nên mới bảo hỏi chị, cuối cùng vẫn nhờ chị tư vấn.
"Khách khí thế, chúng là chị em ruột mà. Chuyện cứ giao cho chị, chị sẽ ngóng xem những gia đình như nhà họ Triệu thì đầu gặp mặt nên mang quà gì cho hợp."
"Vâng."
Ngọc Hy cúp điện thoại, lòng khá hưng phấn. Cô xem giờ suy nghĩ một chút, gọi cho : "Mẹ, Ngọc Thanh gọi điện cho con ."
Trịnh Cầm đáp: "Mẹ cũng đang đợi điện thoại của con đây, trong lòng cứ thấp thỏm. Nhà họ Triệu gia thế cao quá, chẳng lúc gặp mặt nên mang cái gì, chẳng chút đầu đuôi nào cả."
"Để con ngóng. Con bảo Ngọc Thanh là Tết Dương lịch, em bàn bạc với Tư Âm , định ngày xong sẽ gọi điện cho bố ."
Trịnh Cầm: "Được, ."
Ngọc Hy cảm thán: "Chớp mắt một cái mà Ngọc Thanh sắp kết hôn ."
"Phải đấy, các con đều trưởng thành cả ."
Ngọc Hy hỏi: "Mẹ, bố gặp phụ của Tư Âm, cần báo cho Trịnh Mậu Nhiên một tiếng ?"
Trịnh Cầm: "Không cần , lúc nào cưới thì . Thằng nhóc Ngọc Chi cũng thế, một cái là gần một năm . Mẹ gọi điện hỏi nó về ăn Tết , thằng nhóc thối đó bảo quyết định ."
Ngọc Hy cũng chẳng cách nào, Ngọc Chi quanh năm theo Trịnh Mậu Nhiên, tâm trí sớm bay bổng khắp nơi . Nghe càm ràm về Ngọc Chi thêm một lát, Ngọc Hy mới cúp máy.
Niên Quân Mân ở bên cạnh dỗ con gái ngủ xong: "Ngọc Thanh sắp kết hôn, chúng cũng nên chuẩn quà ?"
Ngọc Hy lộ vẻ ưu tư: "Phải đấy, em cũng chẳng nên chuẩn quà gì nữa. Nhà và xe thì bố sẽ mua , bảo nên tặng gì?"
Niên Quân Mân: "Đồ cổ thì bố sớm chia sẵn , họ cũng chẳng thiếu."
" là chuyện đau đầu, để lúc đó tính , dù hiện giờ em cũng chẳng còn bao nhiêu tiền."
Niên Quân Mân đột nhiên : "Người ngoài chắc chắn tin nổi là trong tay hai vợ chồng giờ nổi năm mươi vạn ."
Ngọc Hy bật : "Đến Giám đốc Triệu ở ngân hàng còn chẳng tin cơ mà. Nếu giải thích là đem đầu tư, chắc ông tưởng đùa ông mất!"
Niên Quân Mân : "Nhắc đến đầu tư, Phi Việt năm sẽ lên sàn chứng khoán, mấy bạn bảo thể đầu tư , em bỏ tiền ?"
Ngọc Hy xua tay: "Thôi em đầu tư . Em nghĩ kỹ , em định đưa tiền cho Ngọc Chi để nó giúp quản lý tài chính, sẵn tiện cho nó chỗ luyện tay nghề luôn."
Niên Quân Mân: "Được thôi, để đầu tư."
Ngày hôm , Ngọc Hy và Dương Tiếc cùng đến đoàn phim. Ngọc Hy xuống xe, chiếc xe Dương Tiếc đang : "Công ty cấp cho ?"
Dương Tiếc gật đầu: "Thực cũng coi như nhờ quan hệ của chị, công ty dốc sức lăng xê ."
"Đừng là nhờ , đóng vai nam chính của đạo diễn Trương, công ty lăng xê thì mới là kẻ ngốc. Năm mà đề cử lấy cái giải Ảnh đế thì giá trị con sẽ tăng vọt ngay, là cây hái tiền tương lai của công ty họ, chiếc xe là xứng đáng."
Dương Tiếc mỉm : "Dù cũng cảm ơn chị, chị chắc chắn diễn vai nam chính ."
Ngọc Hy đáp lời, ai nấy đều hiểu rõ trong lòng, cô giúp đỡ là vì Tiết Nhã. Nhìn đồng hồ một chút: "Vào thôi!"
Dương Tiếc: "Được."
Ngọc Hy phía , Diêu Trừng nhỏ giọng : "Bà chủ, chụp ảnh kìa."
Ngọc Hy ừ một tiếng. Đợi khi phim trường, cô thầm đếm xem chụp bao nhiêu , lấy chuyện trò thì chừng cũng hòm hòm đấy. Cô gọi Diêu Trừng , ghé tai nhỏ mấy câu, giao thứ đồ trong tay cho Diêu Trừng: "Có ?"