Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 563: Họp lớp
Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:34:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm, Ngọc Hy giúp bữa sáng, nấu cháo khoai lang và hấp bánh bao.
Trịnh Cầm vây quanh cháu ngoại: "Nhìn xem, ăn từng miếng từng miếng một, đúng là đói lắm đây."
Trong lòng Ngọc Hy khỏi xót xa: "Ở chỗ con bé ăn đủ no."
Trịnh Cầm : "Mẹ mua mấy con gà trống to , tối nay hầm cho con."
Ngọc Hy từng thử qua các món lợi sữa như canh cá diếc, móng giò, đây là đầu đến gà trống: "Mẹ, là gà mái ạ?"
Trịnh Cầm đáp: "Là gà trống. Mẹ về đây hỏi kỹ , thím Ngô cũng bảo gà trống hiệu nghiệm lắm. Cái con bé cũng thật là, sữa ít mà với một tiếng."
Ngọc Hy: "Con cứ tưởng mấy thứ lợi sữa đều như cả."
"Khác chứ, phương pháp dân gian nhiều lắm, mỗi nơi mỗi khác, cứ dùng gà trống thử xem ."
"Hy vọng là tác dụng, nếu thì đành cho con bé cai sữa thôi."
Trịnh Cầm vội cản: "Đừng, nó mới tí tuổi đầu, cai sữa chắc chắn sẽ nóng trong, mùa đông mà sinh bệnh thì lâu khỏi lắm."
Ngọc Hy gật đầu: "Dạ."
Buổi sáng việc gì, hàng xóm Ngọc Hy về nên đều sang chơi. Gặp nhà họ Từ, gặp thím Ngô, một buổi sáng trôi qua náo nhiệt.
Buổi trưa tiệc, Niên Quân Mân lái xe, tiện đường đón luôn Tiết Nhã.
Dương Tiếc Niên Quân Mân, : "Đợi lát nữa kết thúc, em sẽ lái xe của bố qua đón hai ."
Tiết Nhã chút lo lắng, quảng cáo Dương Tiếc bắt đầu phát sóng, đó là quảng cáo nước giải khát, tivi mà vỏ chai cũng : "Vạn nhất nhận thì ."
Dương Tiếc: "Anh khó nhận lắm, vợ ơi, em sợ cái gì chứ? Anh thể mắt ?"
Tiết Nhã thực tâm nhận , cô và con trai đều sống ánh đèn sân khấu, nhưng bộ dạng "em bỏ rơi " của Dương Tiếc, đành nhượng bộ: "Được , cứ đến đón em ."
Dương Tiếc rạng rỡ: "Lúc đó nhớ gọi điện cho nhé."
"Vâng."
Buổi họp lớp đặt ở một nhà hàng trong thành phố, khá tiếng, trang trí lộng lẫy, vàng son rực rỡ.
Ngọc Hy và Tiết Nhã xuống xe. Hai đến muộn. Nhiệt độ ở quê cao, hai đều kiểu vì mà chịu rét, nên đều mặc áo phông lông vũ dày sụ từ đầu đến chân.
Ngọc Hy còn đôi giày bánh mì bằng da do Tư Âm mua từ nước ngoài tặng.
Hai bước phòng bao. Phòng đủ rộng để kê mấy bàn. Ngọc Hy lướt qua, đến thật ít, đầy ba bàn, coi như cả lớp mặt đông đủ.
Thời họ học cấp ba, lớp hơn ba mươi là nhiều. Không giống như mấy năm nay, sinh viên đại học cũng tìm việc , kể học sinh nghiệp cấp hai bắt đầu coi trọng giáo d.ụ.c hơn, một lớp thường đến bốn năm mươi .
Ngọc Hy và Tiết Nhã ở cửa, lớp trưởng là phản ứng đầu tiên, hồi lâu mới nhận : "Hai càng lớn càng trẻ thế , tớ suýt nữa dám nhận luôn."
Tiết Nhã : "Lớp trưởng, vẫn là khéo ăn khéo nhất. Bọn tớ đây?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-563-hop-lop.html.]
Lớp trưởng đáp: "Biết hai đến nên giữ chỗ từ sớm , bàn với bọn tớ ."
Tiết Nhã thấy đúng là còn hai chỗ trống, liền kéo Ngọc Hy xuống.
Nhiệt độ trong phòng bao khá cao, mặc áo lông vũ dày thích hợp. Hai cởi áo . Ngọc Hy liếc , những bàn , lưng ghế đều vắt áo khoác , dường như chỉ cô và Tiết Nhã mặc áo lông vũ.
Cô nhịn sang bàn bên cạnh, áo khoác treo ghế đủ chủng loại, phần lớn là áo lông vũ.
Ngọc Hy thầm nhạt trong lòng, họp lớp mà cũng phân ba bảy loại, đúng là hỏng cả tình cảm bạn học.
Cô cũng thấy lạ, trong lớp ai tin tức về cô cả. Từ khi trọng sinh về, ký ức của cô về bạn học cấp ba mờ nhạt, hơn nữa bản cô vốn bạn bè thiết nên cũng chẳng bận tâm hồi tưởng. Vì chỉ Tiết Nhã thông tin của cô. À đúng, thực đều cô đỗ khoa Diễn xuất, chỉ là cô chuyển khoa.
Ngọc Hy chỉnh quần áo, xoay các bạn cùng bàn. Những học đại học nghiệp hơn một năm và , còn những học đại học thì sớm hơn.
Bàn mười , khá rộng rãi. Ngoài cô và Tiết Nhã , trong tám còn chỉ một nữ, còn là nam giới, comple cà vạt chỉnh tề, vẻ ngoài đều vẻ là những thành đạt.
Ngọc Hy mỉm , cảm thấy chuyện càng lúc càng thú vị.
Sau khi Ngọc Hy xuống, cô bạn cùng bàn lên tiếng. Giọng điệu của cô mang đậm vẻ " tinh ", ưu việt vô cùng: "Học bá, còn nhớ tớ ? Tớ đấy, Tưởng Văn."
Ngọc Hy cố nhớ , đúng là nhớ : "Nhớ chứ, đổi nhiều thật đấy!"
Trong ấn tượng của cô, Tưởng Văn là một cô gái mập, giờ , chỉ thon thả mà còn tóc uốn sóng, vô cùng gợi cảm.
Tưởng Văn nheo mắt: "Tớ cũng nhớ học bá lắm. Năm đó điểm đủ đỗ Đại học Thủ đô mà nhất quyết khoa Diễn xuất. Không giống tớ, học tài chính, hiện đang việc ở Thủ đô, công ty nước ngoài, lương cũng chẳng cao, ba ngàn tệ thôi. Học bá, còn ? Khoa Diễn xuất chắc nghiệp lâu nhỉ, thấy đóng phim truyền hình điện ảnh nào thế?"
Ngọc Hy im lặng. Cô bạn rõ ràng địch ý với . Cố nhớ xem, hồi cấp ba cô thấp thỏm, chỉ lo học hành, lẽ nào học giỏi cũng là cái tội? Nhìn cô bạn cứ chằm chằm mặt , cô hiểu , là đố kỵ với nhan sắc của cô đây mà!
Ngọc Hy thấy cô dứt lời, cả phòng bao bỗng im bặt, ánh mắt đều đổ dồn cô. Thôi xong, đều thắc mắc việc một học bá như cô học diễn xuất. Có lẽ chỉ cô bạn mà ai cũng nghi hoặc, với nhan sắc , cô từng đóng phim!
Tiết Nhã , thấy , liền xua tay: "Tiểu Hy, đang đợi trả lời kìa!"
Ngọc Hy thản nhiên: "Lý do đơn giản, tớ học khoa Diễn xuất. Trước khi khai giảng tớ chuyển khoa sang học Biên kịch, nên đóng phim là chuyện bình thường."
Lớp trưởng lên tiếng: "Hóa là chuyển khoa. mà Lữ bạn học , nếu diễn viên, với nhan sắc chắc chắn sẽ nổi đình nổi đám ."
Tưởng Văn hừ một tiếng: "Giới giải trí nhiều quy tắc ngầm lắm, nổi tiếng mà nhân mạch thì khó lắm. Lớp trưởng, chúng đều là xã hội , đừng ngây thơ thế."
Lớp trưởng thèm chấp Tưởng Văn: "Lữ bạn học, kịch bản gì ? Có cần đầu tư ? Công ty tớ đang cũng đầu tư một phim điện ảnh và truyền hình. Mọi đều là bạn cũ, nếu kịch bản, tớ thể giúp gửi lên cấp ."
Ngọc Hy cảm nhận lớp trưởng thực lòng giúp đỡ. Vị lớp trưởng vẫn giống như trong ký ức, vẫn nhiệt tình: "Cảm ơn , hiện tại tớ cần."
Lớp trưởng thấy tiếc. Ai cũng từng thời thiếu niên, từng cô gái thầm thương trộm nhớ. Cô gái nhỏ lặng lẽ học tập năm nào giờ trưởng thành, xinh hơn, toát lên vẻ tự tin rạng rỡ.
Tưởng Văn hỏi: "Lớp trưởng, chức vụ gì ở công ty, lương tháng bao nhiêu?"
Lớp trưởng cau mày: "Công ty tớ chỉ là một công ty đầu tư bình thường, lương nhiều bằng , hơn hai ngàn tệ thôi."
Mắt Ngọc Hy sáng lên. Ngọc Linh Âm đang chuyển hướng sang công ty đầu tư, Tiết Nhã cũng đang tuyển , cần nhân tài mảng đầu tư: "Cậu ở công ty đầu tư nào, tên là gì?"