Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 566: Năng lượng

Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:34:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngọc Hy đảo mắt một vòng, Niên Quân Mân thật đúng là, "khoe khoang" sự hiện diện quá đủ , giờ ai cũng đến . Cô khẽ ho một tiếng: "Đi thôi, về nhà thôi, Ngọc Thanh về ?"

Niên Quân Mân: "Về đến nhà , chỉ nó mà cả Tư Âm cũng cùng nữa. Anh định kéo cho hai đứa theo, ai ngờ tụi nó lái xe của lượn vòng quanh thành phố . Bố lái xe của ông mất, nên chỉ thể lái xe của chú út thôi."

Ngọc Hy: "Tư Âm cũng đến , cái con bé chẳng năng gì cả, hai đứa giữ bí mật kỹ thật."

"Bà nội mừng rỡ vô cùng, giờ chỉ chờ Ngọc Chi từ thành phố G về nữa là nhà đông đủ . Tết năm nay là năm tụ họp đầy đủ nhất đấy."

Ngọc Hy lấy điện thoại : "Để em gọi cho Tư Âm, bảo hai đứa nó cùng về luôn."

"Được."

Ngọc Hy sang vẫy tay chào các bạn học và Tiết Nhã: "Bọn tớ về đây, gì liên lạc nhé."

Mọi mới sực tỉnh: "À, ừ, thong thả nhé."

Ngọc Hy , Tiết Nhã khốn khổ. Xung quanh Dương Tiếc ít vây quanh xin chữ ký.

Tiết Nhã đơ mặt , ghé sát hỏi: "Này Tiết bạn học, nhà Lữ Ngọc Hy chẳng ở nông thôn ? Cô gả nhà giàu nên cả nhà đều phất lên ?"

Tiết Nhã trợn mắt: "Nhà Tiểu Hy vốn dĩ tiền . Nhà máy thức ăn chăn nuôi lớn nhất thành phố là của nhà đấy, còn cả trại nuôi ngỗng nữa, tớ nhớ từng lên tivi mà."

Một bạn ở cơ quan nhà nước là rõ nhất: " , hình như đó là nhà máy thức ăn chăn nuôi lớn nhất tỉnh , còn trại ngỗng nữa, nhớ đưa tin doanh thu bao nhiêu nhỉ? Tóm nhiều tiền. Thật ngờ là bố Lữ Ngọc Hy, hồi cấp ba thấy giản dị thế, ai ngờ mấy năm gặp, thành phú nhị đại ."

Tiết Nhã: "........"

Dương Tiếc cuối cùng cũng ký tên xong, nắm lấy tay vợ: "Chúng thôi, con trai chắc đang tìm đấy."

Tiết Nhã giật khóe môi: "Anh thật sự sợ bới móc chuyện gia đình !"

Dương Tiếc : "Anh còn mong họ tìm tin tức từ đây . Anh định theo con đường thần tượng, kết hôn quan trọng. Hơn nữa, hợp đồng , công ty tình hình của nên xóa điều khoản cấm kết hôn ."

Tiết Nhã: "Cái cảm ơn Tiểu Hy ."

Dương Tiếc gật đầu: " , công ty đưa cho bản hợp đồng nhất, chỉ vì trúng tiềm lực của , mà còn vì nể mặt biên kịch Lữ nữa."

Từ khi quen Lữ Ngọc Hy, thái độ của tổng giám đốc đối với khác hẳn luôn.

Đám bạn học cấp ba trợn tròn mắt, cảm thấy như phát hiện một bí mật động trời, nhao nhao nghĩ xem tin bán cho tòa soạn thì bao nhiêu tiền. cuối cùng đều nhịn , Tiết Nhã là dễ chọc , nhưng họ cũng cái cảm giác ưu việt khi nắm thông tin sốt dẻo.

Trở xe, Dương Tiếc trầm ngâm: "Anh vẫn luôn thắc mắc, ông chủ của bọn và biên kịch Lữ quan hệ ? gặp mặt thấy họ cũng nóng lạnh."

Tiết Nhã nhiều: "Em hỏi qua, Tiểu Hy ông chủ quen , chắc là nhờ mối quan hệ đó nên mới ."

Dương Tiếc "ồ" một tiếng, hỏi thêm nữa.

Bên Ngọc Hy tìm thấy Ngọc Thanh và Tư Âm, hai đang mua hoa quả và đồ ăn.

Ngọc Hy mấy thùng hàng lớn: "Trong nhà mua đủ cả , mấy ngày nữa kiểu gì cũng đến biếu quà, ăn cả tháng Giêng cũng hết ."

Ngọc Thanh: "Chị, chị hiểu lầm . Chỉ hoa quả là mua cho nhà , còn mấy món đặc sản là mua mang về Thủ đô đấy. Đợt bố mang hải sản lên, nhà họ Triệu thích, nên Tư Âm mua thêm một ít. Chị mua , mang về quà biếu em thấy đấy."

Ngọc Hy suy nghĩ một chút, tặng đặc sản đúng là thành ý hơn t.h.u.ố.c lá rượu: "Vậy chị cũng mua một ít."

Lúc về, cốp xe gần như còn chỗ chứa, đặc sản xếp kho, đợi lúc thì gửi vận chuyển về là .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-566-nang-luong.html.]

Ngày 29 tháng Chạp, ngày mai là đêm Giao thừa. Mọi năm đủ, cũng chẳng ai bày trò chơi bời.

Năm nay cô út ham chơi đang tiền, cơm tối xong là sang ngay, rủ rê đ.á.n.h mạt chược.

Ngọc Hy luôn nghĩ vận may của khá , vả cô cũng rành lắm, chắc là sẽ thắng. Kết quả là, khai cuộc vận may tệ đến mức thể tệ hơn, bài lúc nào cũng thuận, cứ đ.á.n.h quân nào là ù quân đó. Thảm nhất là đ.á.n.h một quân mà hai nhà cùng ù một lúc.

Lữ cô út thắng lớn: "Tiểu Hy , tay cháu thối thật đấy."

Ngọc Hy: "Xem cháu duyên với mấy quân bài , đ.á.n.h thua đó. Hay là để Quân Mân lên cháu?"

Lữ cô út đang thắng đậm nên chịu: "Đừng, bảo là phụ nữ chơi với mà, là đàn ông con trai lên gì."

Ngọc Hy bĩu môi, ba nhà thắng một nhà cô, thảo nào họ chẳng .

Cũng may đ.á.n.h lớn, chủ yếu là chơi cho vui. Có lẽ vì thấy cô gì cũng thuận buồm xuôi gió quen , nên đến cả cô cũng cho .

Niên Quân Mân bế con gái, xem bài của vợ, nhắc bài cũng nhắc kiểu gì, bài đến mức cứu nổi.

Ngọc Hy nghĩ, cũng may tâm lý cô , chứ gặp ai tâm lý kém chắc phát điên lâu . Cô nắn nắn bàn chân nhỏ của con gái: "Lại đây với nào, mang vận may đến cho ."

Nhóc con vốn chạm mấy quân bài từ lâu, giờ bế lòng thì phấn khích vô cùng. Đánh một vòng, Ngọc Hy thốt lên một tiếng kinh ngạc, đúng là quân gì quân nấy: "Tự mò, ù !"

Mọi đều tin, tưởng cô ù nhầm, kiểm tra xong mới thấy đúng là ù thật.

Trịnh Cầm : "Cháu ngoại mang vận may đấy."

Ngọc Hy hôn con một cái: "Vẫn là con gái thương nhất, con gái ngoan."

Sau đó, nhờ bế con gái mà vận thế xoay chuyển hẳn, còn "cháy túi" nữa. Dù lúc ù nhưng tiền thua cũng ít hẳn.

Tối ngủ, Ngọc Hy hôn con gái mấy cái liền, nhóc con bực đẩy .

Ngọc Chi về nhà đúng ngày ba mươi Tết. Cậu một , nhắc đến Trịnh Mậu Nhiên, ông thành phố G. Cậu còn kể: "Ông ngoại mua nhiều d.ư.ợ.c liệu quý hiếm, em thấy sức khỏe ông vẫn , chẳng tích trữ nhiều d.ư.ợ.c liệu như để gì."

Tim Ngọc Hy bỗng đập thịch một cái. Cô , vì thẻ tre ngọc đang hấp thụ năng lượng. Nửa mảnh thẻ của cô cứ lúc sáng lúc mờ, cô thể cảm nhận nó đang thiếu năng lượng. Cô khỏi lo lắng, nếu nửa mảnh của Trịnh Mậu Nhiên hấp thụ đủ năng lượng, liệu ông cảm nhận nửa mảnh còn ?

Ngọc Chi chuyển sang chủ đề khác, lấy từ trong túi một hộp trang sức: "Mẹ, đây là những món ông ngoại thu thập hai năm qua, tổng cộng tám món, bảo con mang về cho . Là trang sức của bà ngoại ạ."

Trịnh Cầm nâng niu hộp trang sức, cuối cùng cũng từ chối, đây là di vật để cho bà.

Ngọc Chi mang quà về, còn tặng cho nhóc con một miếng ngọc bội: "Người nam đeo Quan Âm nữ đeo Phật, đặc biệt chọn đấy, khai quang , mong thể bảo hộ cháu gái khỏe mạnh bình an."

Ngọc Hy miếng ngọc: "Không rẻ nhỉ, nước ngọc trong thế cơ mà."

Ngọc Chi trưng bộ mặt "đại gia": "Không bao nhiêu tiền , năm nay em kiếm khá lắm, mua bán , trúng mấy vụ."

Ngọc Hy : "Cậu về thật đúng lúc, chị đang ít tiền nhàn rỗi, là giúp chị quản lý tài chính luôn nhé?"

Ngọc Chi đang sầu vì vốn ít: "Bao nhiêu ạ?"

Ngọc Hy để mấy triệu tệ trong tay: "Có thể đưa cho mười triệu tệ."

Ngọc Chi tỏ vẻ thất vọng: "Cũng nhiều lắm nhỉ!"

 

Loading...