Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 582: Tìm đến tận nơi

Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:34:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Nhiêu hờ hững : " đúng là từ cô nhi viện thật, ừm, nhưng tự biến thành trẻ mồ côi thì tính ?"

Ngọc Hy: "........"

Hóa Bạch Nhiêu trẻ mồ côi thực sự, mà là tự cô nhi viện? Đây là thao tác gì ?

Bạch Nhiêu khúc khích: " cho cô , từ nhỏ chịu đủ cảnh nghèo khó . Mùa đông giày vải, chẳng lấy một bộ quần áo lành lặn, một xu bẻ đôi mà tiêu, thế nên bỏ trốn, trốn khỏi thâm sơn cùng cốc . May mắn là từ nhỏ đầu óc nhanh nhạy, núi rừng nữa, nên cứ khăng khăng bảo bố . Ở trong núi sâu, hộ khẩu vốn khó quản lý, điều tra cũng chẳng dễ dàng gì. chỉ một mực chỉ còn một , tên cũng là tên giả, họ tra ? Thế là thuận lợi cô nhi viện."

Ngọc Hy há hốc mồm: "....... Vậy là cô vẫn còn ?"

Bạch Nhiêu khẽ "ừm" một tiếng: "Bố vẫn còn cả, dựa theo sức khỏe của ông bà ngoại lúc thì chắc giờ họ vẫn còn sống!"

Ngọc Hy: "........"

Hôm nay cô nhận cú sốc lớn: "Vì tiền mà ngay cả bố cũng nhận, đáng ?"

Bạch Nhiêu về phía núi xa: " chỉ là nhận thôi, vả cũng sắp bước nữa , sự biến mất của cũng là chuyện cho bà . Có điều, với tính khí của bà , chắc là sẽ tức đến nửa sống nửa c.h.ế.t cho xem."

Ngọc Hy hỏi: "....... Còn bố cô thì ?" C.h.ế.t ?

Bạch Nhiêu lạnh một tiếng: "Chắc cô qua về thanh niên tri thức chứ? Bố là thanh niên tri thức, kết hôn với mà còn chẳng thèm đăng ký kết hôn. Lúc đợt thi đại học, ông cũng thi, nhưng kiến thức cấp hai quên sạch sành sanh nên trượt vỏ chuối. Sau đó ông lừa , bảo là về thành phố ôn tập, đợi thi đỗ sẽ đón con . Lúc đó mới chào đời, bố bảo trong thành phố chi tiêu đắt đỏ, nhà họ chỗ ở, chi bằng cứ ở làng đợi ông ."

Ngọc Hy tiếp lời: "Kết quả là một trở đúng ?"

" thế, một một tin. Bố cứ ngỡ là gái quê thật thà, chữ, ngờ bà sớm địa chỉ nhà ông . Bà bế tìm, thấy bố tái hôn thì lập tức mang về. Về đến làng, bà tuyên bố với bên ngoài là bố lâm bệnh c.h.ế.t ."

Ngọc Hy gật đầu: "Thực thông minh."

"Phải, thông minh. Bố c.h.ế.t , sẽ đồng tình với , cũng ai lưng đàm tiếu là bỏ rơi. Ở nông thôn, thà góa chồng còn hơn là chồng bỏ."

Ngọc Hy chuyện của Bạch Nhiêu mà thấy cứ như kịch bản phim truyền hình , cô tò mò hỏi: "Sau đó thì ?"

Bạch Nhiêu bùi ngùi: "Sau đó dì bệnh, tiêu sạch tiền trong nhà mà dì cũng qua khỏi, nhà càng nghèo hơn. Ông bà ngoại chỉ hai con gái, trở thành con một. Ở trong núi sâu, dù chăm chỉ đến mấy cũng chẳng khá giả lên , huống hồ nhà còn nợ nần chồng chất. Ngày nhỏ khổ lắm, khổ đến mức ngày nào cũng ước ao giá mà trời rơi tiền xuống thì mấy. Từ lúc bé tí khái niệm cực kỳ sâu sắc về tiền bạc ."

Ngọc Hy cuối cùng hiểu ham tiền tài của Bạch Nhiêu từ .

Bạch Nhiêu kể tiếp: "Năm tám tuổi nhà mới trả hết nợ, học, học phí cũng tốn một khoản, nên bắt đầu nỗ lực kiếm tiền. Tay việc vất vả như tay đàn ông . Đến năm mười tuổi, định bắt rể. Đối phương vợ chịu nổi khổ cực nên bỏ trốn theo khác, vì gánh nặng gia đình lớn, già bệnh tật nên chẳng ai thèm lấy. Mẹ thì liều lắm, vì tìm một cùng nuôi nấng nên bà chỉ cần đó chịu ở rể chăm lo gia đình là ."

"Cho nên cô mới bỏ trốn?"

Bạch Nhiêu lắc đầu: "Lúc đó định trốn . vô tình thấy những lá thư giấu , lão già c.h.ế.t. Hồi nhỏ còn nông nổi, cứ nghĩ vì bản nên nuôi nữa. Tất nhiên phần lớn là sống khổ cực, nên định tìm bố đòi ít tiền mang về cho . Kết quả là tìm chỗ nhưng nhận , về núi nên mới chuyện ."

Ngọc Hy cảm thấy tuổi thơ của Bạch Nhiêu thật kịch tính, im lặng một lát hỏi: "Cô cân nhắc dựng thành phim truyền hình ?"

"Dựng thành phim? Cô chắc là cái tam quan của thể qua khâu kiểm duyệt ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-582-tim-den-tan-noi.html.]

Ngọc Hy: "........ Có thể hóa nó lên mà."

"Thế thì cần , thấy tam quan của khá đấy chứ."

Ngọc Hy thắc mắc: "....... Thế cô lấy tiền để xe?"

"Bán mật rắn đấy! vẫn luôn tích cóp tiền mà."

Ngọc Hy: "........ Đã về đến đây , cô định về thăm ? nghĩ cô chắc chắn lo cho cô đấy. Có khi bà từng tìm bố cô, thấy cô chắc hẳn sẽ đau lòng lắm. Vả cô bỏ chạy, liệu bà nghĩ vì cô đồng ý cho bà kết hôn mà bà sẽ lấy chồng nữa ?"

Bạch Nhiêu bĩu môi: "Mẹ còn lâu mới kết hôn. Trên đời ai hiểu bà hơn . Bà tại chạy mà, tuyệt đối sẽ vì thế mà lấy chồng. Bà cũng là thực tế, cần nuôi ông bà ngoại nữa, một phụ nữ chống chọi vất vả lắm."

Ngọc Hy: "........"

Thôi xong, cô lo hão .

Diêu Trừng về đến nơi thì chiến tích hùng của Bạch Nhiêu. Diêu Trừng nhiều về Bạch Nhiêu, chỉ cô là kế của thằng béo, hơn nữa là một kế đối xử với con chồng, nên ấn tượng cực kỳ .

Giờ thấy Bạch Nhiêu to gan như , Diêu Trừng càng nhiều chuyện để với Bạch Nhiêu hơn. Đặc biệt là Bạch Nhiêu nhiều loại rau dại, Diêu Trừng lúc huấn luyện cũng ghi nhớ ít loại rau rừng, nên hai tán gẫu hợp cạ.

Trong mắt Ngọc Hy, hai đúng là vẻ "hận gặp muộn", lúc rảnh rỗi là túm tụm trò chuyện. Ngọc Hy thầm nghĩ, Bạch Nhiêu Diêu Trừng mà mắt sáng rực lên, chắc là bản u ám nên đặc biệt thích những cô gái tràn đầy năng lượng tích cực như .

Việc lấy cảnh trong núi dự kiến mất ít nhất mười ngày. Từ lúc chuyện của Bạch Nhiêu đến nay ba ngày, cộng thêm hai ngày đầu, tiến độ của họ vẫn còn năm ngày nữa.

Ngọc Hy mãi thấy Bạch Nhiêu động tĩnh gì, cũng ý định về thăm nhà, phụ nữ lòng sắt đá thật!

Đến ngày thứ sáu, lẽ các làng lân cận đều ở đây đang phim, thỉnh thoảng thấy dân làng lảng vảng xung quanh. Ngọc Hy phát hiện đến đây nhặt củi và hái rau dại bỗng tăng lên đột biến.

Vài bạo dạn còn từ xa quan sát, cái gì cũng thấy lạ lẫm.

Sang ngày thứ bảy, nhà của Bạch Nhiêu tìm đến. Hai ông bà lão chừng bảy mươi tuổi nhưng trông vẫn dẻo dai khỏe mạnh, cùng là một cặp nam nữ năm mươi tuổi, và cuối cùng là một trai mười bảy mười tám tuổi.

Những gọi tên Bạch Nhiêu, họ tìm tên "Tiêu Thanh Thanh", nhưng dựa miêu tả thì chắc chắn là Bạch Nhiêu .

Ngọc Hy cùng Bạch Nhiêu . Cô thừa nhận xem nhà của Bạch Nhiêu trông như thế nào, cô tò mò về gia đình từ lâu .

Đập mắt Ngọc Hy là ngoại trừ đàn ông trông kém sắc một chút, những còn đều khá ưu . Nhan sắc quả nhiên là di truyền.

Vừa thấy Bạch Nhiêu bước , phụ nữ tầm năm mươi tuổi chút dám nhận . Bởi vì Bạch Nhiêu ăn mặc quá sang trọng, bà chủ nhà giàu nửa năm trời, bản Bạch Nhiêu khả năng học hỏi nhanh, khí chất đổi ít.

Hiện trường nhất thời im lặng, những đối diện đều dám mở lời. Thực sự là Bạch Nhiêu hiện tại khác xa so với tưởng tượng của họ.

Bạch Nhiêu cũng vòng vo, gặp mặt mà còn giả vờ quen thì cô . Những ngày qua cô cũng đắn đo nên về thăm , mới thuyết phục bản lúc sẽ ghé qua thì tìm đến . Bạch Nhiêu dứt khoát lên tiếng: "Ông ngoại, bà ngoại, ."

 

Loading...