Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 589: Khéo thật đấy
Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:34:53
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lôi Âm: "Nhà họ Hoàng mừng hai ngàn, phong bao của Hà Giai Lệ cũng hai ngàn, tớ đặc biệt xé xem đấy."
Ngọc Hy: "...... Thật ngờ còn quan tâm đến chuyện ."
Lôi Âm nhếch môi: "Tớ chỉ tò mò nên xem thử thôi."
Hai đến cửa hàng bán xe, Ngọc Hy mua cho Tư Âm, còn Lôi Âm thì mua cho chính , em trai ruột kết hôn nên cô cũng chi đậm một phen.
Ngọc Hy ôm n.g.ự.c than thở: "Tớ cho , mùa hè tiền mừng cưới chắc tớ phá sản mất."
"Đừng đùa tớ nữa, tiền mừng cả năm cũng chẳng phá sản ."
Ngọc Hy: "Tiền tớ đưa cho Ngọc Chi hết , giữ bao nhiêu. Lần mua xe cho Tư Âm xong chắc cũng chẳng còn mấy ."
"Vẫn là do kiếm ít, kiếm nhiều thì chẳng tính toán."
Ngọc Hy ngẫm , đúng là thật. Cô bao giờ thấy Niên Phong thiếu tiền, rõ ràng là cô kiếm vẫn đủ nhiều. Nghĩ đến tin tức báo tài chính, công ty lên sàn giá trị vài trăm triệu tệ, đó mới gọi là công ty lớn.
Lại nghĩ đến báo cáo doanh thu phòng vé nước ngoài, hở là vài chục triệu đô la Mỹ, cô mới sâu sắc nhận công ty vẫn thoát khỏi cái mác công ty nhỏ.
Lôi Âm mắt một chiếc xe , lên lái thử. Ngọc Hy thì hỏi qua sở thích của Tư Âm, cô em dâu cũng phóng khoáng, thích màu đỏ.
Ngọc Hy cùng Lôi Âm mà tự tìm kiếm. Nhân viên bán xe theo bên cạnh nắm bắt nhu cầu của cô, nhanh chóng chọn một chiếc: "Đây là mẫu mới nhất, màu đỏ......."
Nhân viên giới thiệu tỉ mỉ, thực Ngọc Hy hiểu lắm, cô ít khi tự lái xe. về tính năng và yêu cầu thì đều phù hợp với Tư Âm: "Chiếc xe giá bao nhiêu?"
Nhân viên bán xe ngập ngừng khi nhắc đến giá, một triệu rưỡi tệ. Thấy khách cùng ký hợp đồng , cô cũng lòng tin: "Một triệu rưỡi tệ ạ, tặng kèm......."
Ngọc Hy xong thì giãn lông mày, trong dự tính ngân sách. Cô tự nhủ thầm: "Em trai ruột, em trai ruột mà lị", bảo: "Lấy hợp đồng !"
Nhân viên phấn khởi rảo bước, sợ lấy chậm Ngọc Hy sẽ đổi ý.
Lôi Âm đợi Ngọc Hy sang bên , hợp đồng của cô ký một nửa. Cô chỉ mua chiếc năm trăm ngàn tệ, thấy Ngọc Hy tay hào phóng thì cảm thán: "Cậu đối xử với em trai thật đấy."
Ngọc Hy: "Tớ là gì , Ngọc Chi còn bán căn nhà của chú cho Ngọc Thanh với giá một nửa kìa!"
Lôi Âm Ngọc Hy mua nhà ở thành phố G: "Căn nhà giống của ?"
" , cho nên mới , tớ em út vượt mặt ."
Lôi Âm ôm ngực: "Đừng kích động tớ nữa, cả nhà ai cũng hào sảng. Mới mấy năm thôi, đại học mà tớ cứ tưởng là đại gia lắm , ai dè nhà , cả nhà đều giàu , để tim tớ bình tĩnh chút ."
"Quá khen , như thể nghèo lắm bằng."
Lôi Âm trợn mắt: "Nhà bừa một bước là thể so bì với tớ . Không , tớ cũng nỗ lực thôi, tiền thể cứ cầm trong tay mà đem đầu tư, kẻo vài năm nữa tớ nhà bỏ xa tít tắp."
Ngọc Hy: "Có cần giới thiệu chỗ đầu tư ?"
Lôi Âm ngại phiền Ngọc Hy: "Không cần , giờ những quản lý chuyên nghiệp , tớ định tìm một giúp quản lý tài chính."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-589-kheo-that-day.html.]
Hợp đồng bên Ngọc Hy cũng ký xong, chỉ chờ đối chiếu vấn đề gì là thể rời .
Hôm nay đến mua xe khá đông. Ngọc Hy xong thủ tục thì thấy một phụ nữ tầm bốn mươi tuổi, ăn mặc tinh tế. Thứ thu hút Ngọc Hy chính là sợi dây chuyền của bà .
Thị lực của Ngọc Hy , lúc lướt qua ở cự ly gần, cô thấy hoa văn sợi dây chuyền và lập tức nhớ chiếc vòng tay từng đấu giá cho , hoa văn của cả hai giống hệt .
Lôi Âm thấy Ngọc Hy dừng bước: "Sao nữa?"
Ngọc Hy: "Đợi một chút, tớ hình như thấy trang sức của tớ, tớ hỏi xem ."
"Được, tớ cùng ."
Ngọc Hy đuổi kịp phụ nữ. Thấy Ngọc Hy đang cầm hợp đồng mua xe trong tay, bà tỏ thái độ khá : "Chào cô, chuyện gì ?"
Ngọc Hy cũng vòng vo: "Chào bà, sợi dây chuyền của bà hoa văn giống hệt chiếc vòng tay của , thể gần một chút ?"
Người phụ nữ lưỡng lự một lát cũng đồng ý: "Được."
Ngọc Hy cảm ơn quan sát kỹ sợi dây chuyền. Lần thật rõ, hoa văn đúng là cùng một loại, xem nước ngọc của dây chuyền cũng giống với chiếc vòng tay, thể khẳng định đây là một bộ. Trong ba món còn thất lạc, đây chính là một món trong đó: "Dù mạo nhưng vẫn hỏi, bà bán sợi dây chuyền ? Chuyện là, món trang sức vốn là một bộ, năm xưa vì mưu sinh nên đem cầm cố, nhiều năm qua bà luôn đau đáu nhớ về nó nên tìm cho bà."
Người phụ nữ trả lời ngay mà cứ đ.á.n.h giá Ngọc Hy từ cách ăn mặc đến đồ trang sức. Bà thầm tính toán, điều kiện kinh tế của cô gái chắc chắn . Nhà bà dạo gặp vận đen, nhiều bạn bè vạch rõ ranh giới, mặt khi là một điểm đột phá.
Nghĩ , bà liền đổi giọng trò chuyện, cũng là đồng ý, bắt đầu dò hỏi: "Cô thật hiếu thảo, thời buổi hiếu thảo như nhiều . Hai cô đến mua xe ? Mua loại gì thế? cũng định mua xe mà loại nào ."
Ngọc Hy hiểu về xe nhưng cô thừa hiểu đàn bà đang dò xét . Vừa sự chú ý của cô chỉ dồn sợi dây chuyền, giờ mới để ý kỹ diện mạo của bà . Tầm bốn mươi tuổi, bảo dưỡng , đôi tay trắng trẻo, là hạng nuông chiều từ bé. Mục đích của cô là sợi dây chuyền, chơi trò "đánh thái cực" cô cũng thạo: " cũng rành lắm, mua mẫu mới nhất đấy."
Nhân viên bán xe lanh lợi, liền giảng giải mẫu xe và giá cả một nữa. Người phụ nữ càng mắt càng sáng lên, càng nung nấu ý định kết giao: " cũng là , thích những hiếu thảo. Hôm nay coi như duyên, sợi dây chuyền mua ở cửa hàng, lúc đó mua hết năm mươi ngàn tệ, cũng lấy nhiều, bảy mươi ngàn tệ nhé."
Ngọc Hy nắm rõ giá trị trang sức, bà lấy đắt, giá đó là xấp xỉ giá thị trường : " đưa séc cho bà, bà thấy ?"
Người phụ nữ vội bán dây chuyền, trái còn mỉm : "Chúng vẫn giới thiệu về nhỉ. tên là Nhạc Liên, chồng mở nhà hàng, con trai cũng lớn nhỏ, coi như là một ngôi nhỏ."
Ngọc Hy: "........"
Lôi Âm: "........"
Ngọc Hy kỹ đường nét của phụ nữ, cô bảo cứ thấy quen quen, khuôn mặt của Tịch Nhạc giống hệt phụ nữ . Mà cái tên cũng khiến cạn lời, ghép từ hai họ , hình như Dương Tích cũng .
Nhạc Liên thấy đối phương im lặng, tưởng coi thường , liền nhanh trí khoe: "Con trai là Dương Tích, nam minh tinh đang hot nhất hiện nay đấy."
Ngọc Hy: " xem tin tức, hình như cho lắm."
Nhạc Liên lộ vẻ phẫn nộ: "Toàn là bậy thôi, tình cảm cả gia đình lắm. Đám phóng viên giải trí bây giờ cứ nhăng cuội, các cô đừng tin."
Ngọc Hy ngẩng mặt trời, cô gặp ít kẻ mặt dày, nhưng hôm nay mở mang thêm giới hạn cuối. Cô thấy nhất là nên nhanh chóng mua sợi dây chuyền cho xong, tránh để bà là ai thêm phiền phức: "Thế ạ, để séc."
Nhạc Liên há miệng định gì đó, cảm thấy đối phương nhiệt tình lắm, nhưng cũng dám lật lọng. Bà tự khai gia môn , việc ăn của chồng dạo như , nếu thực sự chọc giận thì lợi bất cập hại, đành gượng: "Được, ."