Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 594: Trở về
Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:34:59
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Niên Quân Mân kéo vợ lên giường ngủ: "Hà Tuyển mà thích Diệu Diệu thì con bé chạy thoát . Em thấy , bây giờ con bé quấn quýt Hà Tuyển ?"
Ngọc Hy xoay : "Lúc đó mà rời , cũng đối xử với em như ?"
Niên Quân Mân hôn vợ một cái: "Phải, sẽ khiến em dựa dẫm , từng bước giăng một tấm lưới lớn để canh chừng em, khiến em thể rời xa . Bất kỳ đàn ông cùng trang lứa nào xuất hiện quanh em đều sẽ là kẻ thù của ."
Từ cái đầu tiên xác định cô là của , cả đời sẽ đổi.
Ngọc Hy là cảm nhận rõ nhất. Kiếp Niên Quân Mân hy sinh, nhà cô cũng gặp biến cố lớn như , cô cũng sẽ c.h.ế.t. Cô kìm mà ôm chặt lấy , thể cứu thật sự là điều tuyệt vời nhất.
Niên Quân Mân vuốt tóc vợ, thấy tóc khô: "Sao thế, cảm động ?"
Ngọc Hy khẽ gật đầu trong lòng : "Vâng."
Nói xong, đây là đầu tiên cô chủ động hôn Niên Quân Mân. Buổi tối cô ít khi chủ động vì hổ, dù sinh con cô vẫn thấy ngại ngùng.
Niên Quân Mân vô cùng bất ngờ và tận hưởng sự chủ động của vợ.
Kết quả là sáng Ngọc Hy hối hận. Cô xoa cái eo đau nhức của , đau đến , giường chẳng đến công ty chút nào.
Sau bữa sáng, Ngọc Hy quan sát Hà Tuyển đang dắt tay con gái , góc độ "con rể nhỏ" mà xét thì đúng là tệ chút nào.
________________________________________
Thời gian trôi qua nhanh, chẳng mấy chốc những ngày nóng nhất của mùa hạ. Trên đường cái ít qua , ai nấy đều tìm chỗ trú nắng.
Nếu công ty điều hòa trung tâm thì quả thực thể việc nổi, tiết trời oi bức khiến khó chịu buồn ngủ.
Ngọc Hy cũng lười vận động, đến công ty nên ở lỳ nhà hai ngày.
Ông cụ Vương cũng ngoài nữa, ăn quá nhiều trái cây lạnh, chỉ thể trong nhà thổi điều hòa. Ông trân trân que kem trong tay Ngọc Hy, khó khăn lắm mới dời mắt : "Thời tiết năm nóng hơn năm , năm ngoái nhiệt độ thế ."
Ngọc Hy ăn kem xong thấy cả khoan khoái. Không cho con b.ú nữa thật là , chẳng cần kiêng khem gì: "Nhà cao tầng bê tông nhiều lên, vì xây dựng mà cây cối chặt hết, chỗ tản nhiệt nên thành phố sẽ chỉ ngày càng nóng hơn thôi ạ."
Ông cụ thấy Ngọc Hy lấy nước trái cây lạnh: "Vừa mới ăn kem xong, coi chừng đau bụng đấy."
Ngọc Hy : "Ông ơi, sức khỏe con lắm, ạ."
Cô hiếm khi ốm!
Ông cụ ghen tị mặt. Ông cũng ăn kem, đành uống một ngụm nguội để an ủi bản : "Trong nhà lắp thêm hai cái điều hòa , ông thấy phòng nào cũng thể thiếu điều hòa ."
Ngọc Hy gật đầu: "Vâng ạ, điều hòa là nhu cầu thiết yếu , cả tủ lạnh nữa, nhà nào cũng rời xa ."
Ông cụ đến từ "tủ lạnh" nữa, ông thèm kem : "Ông Ngọc Thanh định về quê tổ chức thêm một hôn lễ nữa ?"
"Vâng ạ, bố ở quê cũng coi như là tiếng tăm, ai cũng hỏi thăm cả. Ý của bố là tổ chức rình rang , nhưng bà nội bảo cưới con ở quê , nhất định ."
Ông cụ: "Cũng nên như thế."
Ngọc Hy tính toán ngày tháng: "Vài ngày nữa là bố lên đây ạ."
Cô xem nhà mới, căn nhà đó do Tư Âm giám sát trang trí. Cô cứ ngỡ Tư Âm thích phong cách Châu Âu, ngờ là phong cách đồng quê, trang trí dễ chịu, nhiều cây xanh, một lát là thấy thoải mái ngay.
Ngọc Hy dậy, đoán chừng con bé con sắp thức giấc, cô vội vàng uống cạn cốc nước trái cây vì sợ lát nữa con bé thấy đòi.
Vừa phòng, Diệu Diệu tỉnh, đang dụi dụi mắt, mơ màng dậy. Vừa tỉnh ngủ nên bé ngẩn , thấy liền gọi: "Tè."
Ngọc Hy bế con lên, sờ xuống giường, may quá ướt. Cô thơm con một cái, khi từ nhà vệ sinh liền quần áo cho bé.
Cô đôi khi nghi ngờ con bé chứng sạch sẽ từ nhỏ . Trên bé lúc nào cũng sạch tinh tươm, chăn màn mà lỡ dính nước tiểu là bé nhớ dai lắm, nhất quyết dùng trừ khi giặt sạch sành sanh còn chút mùi nào mới thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-594-tro-ve.html.]
Thay váy xong, bé đội thêm chiếc mũ nan để che nắng, Ngọc Hy mới bế con ngoài.
Vừa phòng khách thì điều hòa tắt, dù tắt nhưng trong nhà vẫn còn mát mẻ.
Ông cụ Vương thấy chắt nội thì cảm thấy cái oi bức cũng vơi phần nào.
Lúc Ngọc Chi bước , Ngọc Hy chớp mắt kỹ, đúng là em út thật: "Em về báo một tiếng?"
Ngọc Chi : "Em chị bất ngờ mà."
"Em về để tham dự đám cưới ?"
"Vâng, ông ngoại cũng về ạ, ông việc xử lý nên về công ty, còn em thì sang đây ngay. Diệu Diệu , còn nhớ chú út ? Lại đây chú bế nào."
Con bé con vốn thích những thứ sạch sẽ, dù quên mặt chú út nhưng thấy chú thơm tho sạch sẽ nên sẵn lòng cho bế: "Chú!"
Ngọc Chi sướng rơn, hôn bé một cái: "Mới bao lâu gặp mà gọi chú , con gái nhà thông minh thật đấy."
Con bé hiểu là đang khen , càng rạng rỡ, còn gật đầu phụ họa: "Thông minh!"
Ngọc Chi ngặt nghẽo. Ngọc Hy dậy: "Chị lấy nước đá cho em nhé, nước trái cây thì đừng hòng, con bé sẽ tơ tưởng đấy."
Ngọc Chi: "Nước đá là chị, cái thời tiết quỷ quái nóng thật."
Ông cụ Vương nhận xét: "Hơn một năm gặp, cháu cao lên ít, sắp đuổi kịp cháu đấy."
Ngọc Chi: "Ông ơi, cháu ăn uống mà, từ nhỏ cũng chẳng chịu khổ, chuyên gia dinh dưỡng nên vẫn còn cao nữa ạ. Cháu đặt mục tiêu cho , một mét chín."
Ngọc Hy đặt ly nước xuống: "Tuy tạt gáo nước lạnh em nhưng cũng xem gen nhà thế nào ."
"Thôi , một mét chín thì một mét tám lăm cũng ."
Ông cụ: "Giờ cháu cũng gần một mét tám nhỉ!"
"Vâng ạ, nên cháu niềm tin lắm."
Ông cụ đồng hồ: "Hai chị em cứ chuyện nhé, ông tưới hoa đây."
Sau khi ông cụ khỏi, Ngọc Chi hỏi: "Chị, chị thảnh thơi quá đấy. Em đến công ty tìm chị mà chị ở đó."
"Chỉ là em thấy lúc chị vất vả thôi, chị mới thong thả mấy ngày nay đấy."
Ngọc Chi con bé chơi : "Chị, tết chị đưa mười triệu tệ, em mua một quỹ đầu tư, lướt sóng thị trường chứng khoán một vòng, lợi nhuận khá ."
Ngọc Hy vốn khá bài xích thị trường chứng khoán, cô vẫn còn nhớ cuộc khủng hoảng năm nào: "Chứng khoán vấn đề gì chứ?"
Ngọc Chi trấn an: "Chị ơi, . Em bỏ quá nhiều, hễ gì bất là em rút ngay. Đợi gom đủ tiền, em sẽ đầu tư tài sản cố định cho chị."
"Xem là do vốn ít nhỉ, vất vả cho em ."
Ngọc Chi : "Không vất vả ạ, em khá tận hưởng niềm vui . Tự em cũng đầu tư vài công ty tiềm năng, hiện tại lợi nhuận nhiều nhưng triển vọng . Lần về em sẽ học đại học ở đại lục. Chị am hiểu đại lục, lúc đó dẫn em dạo xem nhé, em đang cân nhắc nên tự mở công ty bắt đầu đầu tư."
Ngọc Hy kinh ngạc: "Chị cứ tưởng em sẽ học đại học ở thành phố G hoặc nước ngoài du học chứ, về đại lục?"
"Du học thì em từng nghĩ tới, em công dân hạng hai . Còn thành phố G mà, em cũng hứng thú lắm, suy tính vẫn thấy đại lục là nhất."