Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 598: Nhảy lớp
Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:35:03
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngọc Hy đầu : "Tưởng Lâm Lâm?"
Vừa họp lớp dịp Tết, cô vẫn nhớ rõ bạn học nữ , ấn tượng đặc biệt sâu sắc.
Tưởng Lâm Lâm thấy gọi đúng thì chút mất tự nhiên. Cô gọi tên theo bản năng, nếu thì chắc chắn lên tiếng.
Ngọc Chi hỏi: "Chị, đây là ai ?"
"Bạn học cấp ba của chị, hình như đang việc ở công ty nước ngoài."
Ngọc Chi chỉ "ồ" một tiếng, hỏi thêm.
Tưởng Lâm Lâm rời ngay. Cô việc ở công ty nước ngoài càng lâu thì càng hiểu về các thương hiệu xa xỉ. Sau buổi họp lớp, cô đặc biệt tìm hiểu về gia đình Lữ Ngọc Hy, phát hiện dù Ngọc Hy gả thì bản cô cũng cực kỳ giàu .
Tưởng Lâm Lâm , nhưng cấp của cô nhúc nhích, trái còn nhiệt tình: "Chào Lữ công tử, chúng mới gặp vài ngày ."
Đầu óc Ngọc Chi đầy dấu chấm hỏi: "Anh gặp ?"
"Ở Trịnh Thị đấy ạ, chính là công ty của ông ngoại . Hôm chúng đến bàn bạc hợp tác, từ thang máy xuống."
Ngọc Chi: "......."
Chuyện thì nhớ nổi là ai!
Đối phương cũng Ngọc Chi nhớ , nhưng , bắt chuyện là . Anh nhanh chóng lấy danh : "Đây là danh của ."
Ngọc Chi lịch sự nhận lấy: "Vâng."
Đến khi nhân viên phục vụ bưng thức ăn lên, đối phương mới rời .
Ngọc Hy hỏi: "Hợp tác gì thế?"
Ngọc Chi xòe tay: "Em cũng nữa, em can thiệp chuyện của công ty ."
Ngọc Hy cũng hỏi thêm: "Ăn thôi, đói ."
Bên , Tưởng Lâm Lâm theo cấp về chỗ . Cấp của cô vốn nguyên tắc là cấp nịnh bọt mời khách thì cứ việc ăn, bao giờ từ chối. Anh ngờ: "Hai thực sự là bạn học ?"
Tưởng Lâm Lâm: "Vâng, chúng là bạn học cấp ba."
Cấp tặc lưỡi tiếc rẻ: "Cô nguồn tài nguyên mà tận dụng, ngốc cơ chứ!"
Tưởng Lâm Lâm ngơ ngác: "Dạ?"
Nhìn là Tưởng Lâm Lâm chuyện, cấp hạ thấp giọng: "Biết tập đoàn Trịnh Thị ?"
"Biết ạ."
Trịnh Thị là một trong những tập đoàn hàng đầu. Đừng công ty họ là doanh nghiệp nước ngoài mà lầm, thực tế chẳng thấm tháp gì so với . Công ty nước ngoài thì nhiều vô kể, nhưng thực lực công ty cũng chỉ xếp hạng hai mà thôi.
Cấp tiếp: "Ông chủ của Trịnh Thị là Trịnh Mậu Nhiên, chính là ông ngoại ruột của bạn học cô đấy."
Chuyện Trịnh Cầm là kế của Ngọc Hy thực sự mấy . Cảm ơn Hà Giai Lệ rời từ sớm, trừ vài cận, ai nấy đều cho rằng Ngọc Hy chính là cháu ngoại của Trịnh Mậu Nhiên.
Tưởng Lâm Lâm cảm thấy sắp khó tiêu đến nơi. Sau đó cô mới sực tỉnh, cuối cùng cũng hiểu tại nhà Lữ Ngọc Hy phất lên nhanh thế, và tại cô gả cho đại gia.
Đồng thời cô hối hận đến xanh ruột. Từ khi công ty nước ngoài, cô nhận thức rõ tầm quan trọng của các mối quan hệ xã hội. Nếu cô là bạn với Lữ Ngọc Hy thì thăng tiến chỉ trong phút mốt, cần tháng nào cũng cung kính mời cấp ăn cơm thế ?
Ngọc Chi hạ thấp giọng: "Chị, bạn học của chị cứ sang bên suốt kìa."
"Chắc là chuyện ngốc nghếch nên hối hận thôi."
"Trong câu chuyện gì ?"
Ngọc Hy kể chuyện buổi họp lớp. Ngọc Chi xong cảm thán: "Bạn học của chị , khoe khoang sáo rỗng."
Ngọc Hy: "....... Nghe giọng em, hình như em khoe khoang nhiều ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-598-nhay-lop.html.]
Ngọc Chi gật đầu: "Học cấp ba ở thành phố G, em nhận thức sâu sắc tầm quan trọng của giai tầng. Tầng lớp thượng lưu mãi là thượng lưu, mà bọn họ dù tuổi còn nhỏ nhưng nổ kinh. Toàn khoe khoang gia thế, khoe bản , lời họ mà tin một nửa là may lắm . Thế nên vẫn là đại lục nhất, khoe gì là cái đó, hề hư ảo."
Ngọc Hy kinh ngạc, nghĩ đến cảnh ở thành phố G cũng đành chấp nhận thực tế: "Vẫn là đại lục hơn."
Ngọc Chi gật đầu: "Em tiêm nhiễm bao nhiêu thứ như thế mà thành kẻ ăn chơi trác táng, đủ thấy ý chí em kiên định thế nào ."
Phải là ít kẻ lôi kéo con đường lầm lạc !
Ăn cơm xong, hai chị em về nhà. Ngọc Hy trông con gái, Ngọc Chi thì ôm máy tính gõ liên tục, chỉ sợi dây cáp mạng là trông vướng mắt.
________________________________________
Thời gian trôi nhanh đến cuối tháng Tám, Trịnh Mậu Nhiên về thành phố G, Ngọc Chi dẫn theo tài xế dọn đến ở tại tứ hợp viện.
Trong nhà càng thêm nhộn nhịp. Ông nội là vui nhất, tuổi càng lớn càng thích sự đông đúc, như mới bớt cảm giác đang từng bước tiến gần đến cái c.h.ế.t.
Vợ chồng Ngọc Thanh và Tư Âm cũng tuần trăng mật về. Triệu Tư Âm ở mặt Ngọc Thanh là một phụ nữ nhỏ nhẹ, nhưng chỉ cần thoát khỏi tầm mắt chồng là lập tức hiện nguyên hình "nữ hán tử".
Họ về đây tụ tập ăn uống, đó ai nấy bắt đầu bận rộn. Ngọc Thanh xin nghỉ hơn nửa tháng là khó khăn , kỳ nghỉ qua bao giờ mới kỳ nghỉ lớn tiếp theo.
Cuối tháng Tám đồng nghĩa với việc sắp khai giảng. Ngọc Hy cũng chuẩn cho việc học của Hà Tuyển. Cậu nhóc lớn nhanh như thổi, nhờ ăn uống đủ chất, dinh dưỡng cân bằng chăm vận động nên chiều cao vượt xa bạn bè cùng lứa.
Ngọc Hy bế con gái đưa Hà Tuyển mua quần áo về thì đến giờ cơm. Hôm nay hiếm khi cả nhà đông đủ, ngay cả Niên Canh Tâm cũng mặt ở nhà.
Sau bữa cơm, Hà Tuyển đột nhiên lên tiếng: "Con nhảy lớp, con học thẳng lên lớp Năm."
Ông nội là lên tiếng đầu tiên: "Học thẳng lên lớp Năm? Chương trình lớp Bốn con học ?"
Hà Tuyển gật đầu: "Con vẫn luôn tự học ạ, chương trình lớp Bốn con đều học xong hết ."
Cậu lãng phí thời gian nữa!
Niên Phong Hà Tuyển thông minh: "Nếu học thì nhảy lớp cũng ." Trong mắt ông, thời gian vô cùng quý giá.
Niên Quân Mân suy nghĩ một lát: "Cả nhà đồng ý thì đồng ý, nhưng nhảy lớp còn tùy nhà trường nữa. Con lên lớp Năm thì họ chắc chắn sẽ sắp xếp bài kiểm tra, con chắc chắn ?"
Mắt Hà Tuyển sáng lấp lánh: "Dạ , con chắc chắn."
Nếu vì mới chỉ tự học đến học kỳ hai lớp Năm thì học thẳng lên cấp hai .
Trong nhà rảnh rang nhất là Ngọc Hy: "Ngày mai dì đưa con đến trường hỏi thầy cô giáo xem ."
"Dạ."
Ngọc Chi thì thực tế hơn nhiều, khá thích đứa cháu hờ , cảm giác như gặp cùng hội cùng thuyền, bề ngoài thì vô hại nhưng bên trong thì "cáo".
Đối với một bắt đầu nhận giáo d.ụ.c song ngữ từ cấp hai như Ngọc Chi, vốn tiếng nước ngoài của chỉ thua mỗi Niên Phong. Cậu liền dùng tiếng Anh để khảo sát Hà Tuyển ngay tại chỗ.
Hà Tuyển luyện giao tiếp với Niên Phong suốt hai năm qua, trẻ con dễ tiếp thu và ham học hỏi nên tiếng Anh trôi chảy!
Ngọc Chi hài lòng mỉm : "Ngày mai em cũng cùng."
Ngọc Hy trêu: "Em bận việc công ty ?"
"Không vội, thể ăn một miếng mà mập ngay . Trước khi thi đại học mở công ty xong là ."
Ngọc Hy: "......."
Thế mà dạo ai là bận rộn suốt ngày đêm? Giờ bảo vội!
Sáng mùng một tháng Chín, Ngọc Hy đưa Hà Tuyển đến gặp chủ nhiệm. Chuyện nhảy lớp vốn tiền lệ và quy trình riêng, nhà trường sắp xếp cho Hà Tuyển bài thi ngay. Chỉ cần đạt chuẩn đề thi cuối kỳ lớp Bốn là thể lên lớp.
Hà Tuyển là thực tài, nhóc chỉ học sách giáo khoa mà còn nhiều sách ngoại khóa. Ngọc Hy liếc đề thi, thấy thành vấn đề.
Kết quả nhanh, trừ môn Ngữ văn trừ một điểm phần hiểu, các môn còn đều đạt điểm tuyệt đối. Biết Hà Tuyển tự học xong chương trình lớp Năm, thầy chủ nhiệm vui mừng, thủ tục nhảy lớp diễn vô cùng thuận lợi.