Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 60: Trang Phục

Cập nhật lúc: 2025-12-19 16:39:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tôn Thiên Thiên xách túi, đ.á.n.h giá cô gái. Cô dò la từ miệng con gái : đến từ nông thôn, mở một tiểu điếm, ngoài việc ngoại hình trông một chút, chẳng gì đập mắt.

 

Ngọc Khê cạn lời. Cô nhầm, thật sự thấy rõ sự soi mói, kiếm chuyện!

 

Tôn Thiên Thiên thấy Ngọc Khê phớt lờ , đầu sân, càng thêm bất mãn, "Thật là vô lễ. đang chuyện với cô, thấy ?"

 

Ngọc Khê bước lên bậc thang, đầu , "Nghe thấy , nhưng rõ. và cô quen , ánh mắt soi mói của cô đang ai đấy?"

 

Tôn Thiên Thiên buột miệng, chữ "" thốt giật . Cô tư cách soi mói. "Cô nhầm ."

 

Ngọc Khê cũng tò mò Tôn Thiên Thiên đến gì, thấy rõ vị trí , cô mới : "Cô tìm hỏi chuyện gì?"

 

Tôn Thiên Thiên đảo mắt, "Mấy hôm cô cũng ở đó. trở về suy nghĩ một chút, bạn của cô quả thật giống quen cũ của . Lâu lắm gặp, cho nên đến hỏi thăm."

 

Ngọc Khê sửa : "Đó là vị hôn phu của ."

 

Tôn Thiên Thiên cứng đờ một chút, ", vị hôn phu của cô giống quen cũ của ."

 

Tôn Thiên Thiên tiếp: "Người quen cũ của họ Triệu, vị hôn phu của cô họ gì?"

 

Ngọc Khê sửng sốt một chút, thấy đôi mắt Tôn Thiên Thiên chớp động, đây là đang giở trò với cô. "Xem cô tìm nhầm ."

 

Tôn Thiên Thiên đối diện với ánh mắt thấu hết thảy của Ngọc Khê, khan một tiếng, "Lâu lắm , xem cái trí nhớ của . Họ Niên đúng ?"

 

"Lần thì đúng . Xem đúng là quen cũ. Nói cũng lạ, thấy cô cũng chút quen mặt, hình như gặp ở thì . À, đúng , khuôn mặt cô chút thần thái giống Quân Mân đấy!"

 

Từ lúc nhận lời khẳng định, mồ hôi lạnh của Tôn Thiên Thiên chảy . Thật sự là họ Niên. Nghe những lời đó, trong lòng cô run rẩy. "Người bình thường khuôn mặt giống là chuyện lạ, lạ."

 

"Ồ."

 

Giọng điệu Ngọc Khê cao lên, đầy mùi hoài nghi. Tôn Thiên Thiên vội vàng chuyển đề tài, "Cô tuổi còn trẻ đính hôn , hai gia trưởng chứng kiến ?"

 

Ngọc Khê trả lời, ngược hỏi: "Đã tìm thấy quen cũ , cô hỏi xem nên tìm quen cũ ?"

 

Sự bất kham đè nén đáy lòng Tôn Thiên Thiên đang rục rịch. Cô hồi tưởng, cũng sợ hồi tưởng. Giật nhận đến nhầm chỗ. Cô thể phát hiện, nếu sẽ hủy hoại cuộc sống của . Ổn định cảm xúc, cô : "Chúng quan hệ gì. Hôm nay cảm ơn cô."

 

Ngọc Khê bóng lưng Tôn Thiên Thiên dường như đang chạy trốn, đau lòng cho Niên Quân Mân. Hai họ thật sự đồng bệnh tương liên, đều ruột nhận con.

 

Hồi tưởng thái độ của Niên Quân Mân, trong từng câu chữ thể tin tức về ruột, nhưng còn bố thì ?

 

Cô mới phát hiện, Niên Quân Mân một chữ cũng từng nhắc tới, cứ như thể tồn tại.

 

So sánh một chút, cô còn hạnh phúc hơn Niên Quân Mân.

 

Trở cửa hàng, cô xé phong thư của Niên Quân Mân, trong mắt đầy vẻ lo lắng.

 

Lôi Âm đầu , "Từ lúc cửa sắc mặt cô , bây giờ càng lo lắng tiều tụy, thế nào ?"

 

Ngọc Khê gấp phong thư , "Niên Quân Mân nhiệm vụ . Khoảng thời gian cần thư cho , nhiệm vụ kết thúc sẽ nghỉ phép đến thăm ."

 

"Cô cũng đừng quá lo lắng. Niên Quân Mân cưới , nỡ thương ."

 

Ngọc Khê nhạt một chút, nhưng vẫn nhịn lo lắng. Lần Niên Quân Mân từng thương, tuy rõ, nhưng cô cũng thể đoán , vết thương nặng.

 

Tối hôm đó, Ngọc Khê gặp ác mộng. Cô mơ thấy Niên Quân Mân trong vũng máu, cô ở một bên, nhưng thế nào cũng thể chạm . Tim cô như xé rách, khi giật tỉnh dậy, áo ngủ ướt đẫm.

 

Tim đập thùng thùng như đ.á.n.h trống, hồi lâu mới đỡ hơn một chút. Ngoài cửa sổ tối đen, cô còn buồn ngủ nữa. Đầu óc ngừng suy nghĩ, đời , Niên Quân Mân xuất hiện nữa, liên quan đến nhiệm vụ ?

 

Cô cảm thấy đang tiến gần đến sự thật, nhưng sợ tiếp cận sự thật. Cô vòng hai tay ôm đầu gối , úp đầu lên đầu gối, cuộn tròn . Cô vô cùng lo lắng.

 

Tối nghỉ ngơi , sáng còn đến kỳ kinh nguyệt, sắc mặt cô trắng bệch.

 

Lôi Âm lo lắng : "Cô nghỉ ngơi trong phòng ngủ !"

 

Ngọc Khê lắc đầu, " , hơn nữa cũng tìm chút việc để ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-60-trang-phuc.html.]

Lôi Âm cũng sợ Ngọc Khê suy nghĩ lung tung, "Được."

 

Chủ nhật là ngày cửa hàng bận rộn nhất. Bận rộn cũng cái , nó giúp gạt bỏ suy đoán.

 

Vài ngày đó, ban ngày học, buổi tối trông cửa hàng một hồi, ban đêm gặp ác mộng. Hình thức ác mộng khác , nhưng kết quả đều là Niên Quân Mân gặp chuyện may.

 

Một hai , thể cho là ngày nghĩ đêm mơ, nhưng lâu dần, trái tim Ngọc Khê đây, ngày nào cũng nặng trĩu.

 

Trong thời gian đó, gọi hai cuộc điện thoại, một cuộc cho kế để báo bình an. Nghe thấy giọng của nhà, tâm trạng bình tĩnh vài ngày, đó gọi cho chị họ.

 

tinh thần Ngọc Khê , chỉ vỏn vẹn mười ngày sụt cân.

 

Lôi Âm sốt ruột quá, "Cậu cứ thế , là xin nghỉ xem thế nào !"

 

Mắt Ngọc Khê thấy ánh sáng, nhưng tối sầm, "Anh đang thực hiện nhiệm vụ, gặp ."

 

"Gọi điện hỏi chứ! Biết trở về ."

 

Ngọc Khê yếu ớt : "Gọi , đang trong quá trình thực hiện nhiệm vụ."

 

Lôi Âm, ".......Hay là, xin nghỉ qua đó chờ?"

 

Ngọc Khê xua tay, " nghĩ từ lâu . Niên Quân Mân ở đó, nếu báo cáo, còn tìm chỗ đang ở."

 

Lôi Âm vò đầu bứt tóc, "Thế thì bây giờ?"

 

Ngọc Khê, "Đừng lo lắng cho nữa, , qua một hồi thì ."

 

Lôi Âm, "Chúng cùng xin nghỉ, đưa loanh quanh gần đây nhé. Cậu khảo sát trang phục của đoàn phim ? Chúng xem thử."

 

Ngọc Khê cũng tìm thêm việc cho bản , " để tìm đoàn phim?"

 

"Hỏi Viên Viện !"

 

Trở về ký túc xá, Viên Viện quả thật , "Ở Bành Huyện một đoàn phim đang ."

 

Bành Huyện ngay cạnh thủ đô, cách gần. Ngọc Khê với Lôi Âm: "Thứ Bảy ."

 

Viên Viện hóng hớt, " cũng , còn từng thấy đoàn phim cảnh bao giờ!"

 

Ngọc Khê, "Vậy thì cùng hết."

 

Viên Viện vui vẻ chuẩn . Ngọc Khê gì nhiều để chuẩn , chỉ ở một đêm, mang theo một bộ quần áo là , chủ yếu là mang chứng minh thư và tiền.

 

Mấy Viên Viện nghĩ như , họ mang theo cả một túi đồ ăn.

 

Thời gian nhanh, thoáng cái tới thứ Bảy. Tám cô nàng sớm, đến Bành Huyện là buổi trưa. Đoàn phim đang nghỉ trưa, họ phim về thời Dân Quốc.

 

Đại viện ở Bành Huyện bảo tồn hảo. Để phim, đường phố cũng trang hoàng. Nhìn từ xa, cảm giác như xuyên .

 

Tinh thần của Ngọc Khê mạnh mẽ hơn hẳn, đôi mắt long lanh.

 

Ánh mắt cô vẫn dán chặt đạo cụ và trang phục, khiến nhân viên công tác ở đằng xa liên tục đầu .

 

Lôi Âm kéo Ngọc Khê , "Buổi chiều hẵng , tìm nhà nghỉ ."

 

Nhà nghỉ dễ tìm, phần lớn của đoàn phim bao hết. Số còn là những mộ danh mà đến. Đi hai con phố cũng lấy một căn phòng trống.

 

Cuối cùng, họ tìm một nhà dân địa phương, chỉ ba ông cháu. Đây cũng là nơi họ quan sát lâu, gần đồn công an, an .

 

Buổi chiều nghỉ ngơi một hồi, họ đến đoàn phim. Đoàn phim bắt đầu . Ngọc Khê cầm cuốn sổ, ghi chép từng chút một về quần áo và đồ trang sức đội đầu, loại đạo cụ đều ghi rõ ràng.

 

Mấy cô nàng Ngọc Khê ở bên ngoài lâu, nhân viên công tác cứ đầu mãi. Lý Miêu Miêu thấy, đầu một cái, mặt mày tối sầm.

 

--------------------

 

 

Loading...