Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 602: Vận may
Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:35:07
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngọc Hi : "Niên Canh Tâm thích Diêu Trừng đấy, cũng thấy , chú đang theo đuổi ."
Niên Quân Mân nhận xét: " là bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu."
Ông nội ho nhẹ một tiếng. Tuy cháu út chẳng gì nhưng mắt thì tệ, ông cũng quý mến cái khéo léo của con bé Diêu Trừng nên thầm ủng hộ.
Nhóm Ngọc Hi chậm, lúc về đến chỗ ở thấy Niên Canh Tâm đang ân cần hỏi han đủ điều. Nếu vì Ngọc Hi về, còn là nhà chủ thuê , thì Diêu Trừng đ.ấ.m từ lâu .
Đến tối, Diêu Trừng phát bệnh, sốt cao do khí lạnh xâm nhập cơ thể, bệnh đến khá dữ dội. Ngọc Hi lau cho Diêu Trừng, nhiệt độ mới hạ xuống đôi chút.
Niên Canh Tâm ngủ: "Chị dâu, chị ngủ , để em chăm sóc cô cho."
"Chú chắc là chú ?" Ngọc Hi là thấy chú em chẳng giống chăm sóc ai bao giờ.
Niên Canh Tâm quả quyết: "Em , em sẽ canh khăn mặt, chú ý nhiệt độ để ."
Ngọc Hi thực sự yên tâm lắm, nhưng Niên Quân Mân kéo vợ ngoài. Có tình nguyện chăm sóc thì mới chẳng nỡ để vợ vất vả. Lần đầu tiên Niên Canh Tâm thấy ông trai cưng chiều vợ cũng cái .
Sáng hôm , nhiệt độ của Diêu Trừng giảm nhưng vẫn hết sốt. Bác sĩ ở đây đến khám, kê đơn và bảo cần tiêm truyền. Thời gian tiêm lâu, Niên Canh Tâm liền : "Mọi cứ , em ở bồi cô , tiêm xong chúng em sẽ về ."
Ông nội nhanh miệng đồng ý khi Ngọc Hi kịp lên tiếng: "Vậy Diêu Trừng giao cho cháu đấy."
Niên Canh Tâm nhe răng , thầm nghĩ ông nội đúng là tuyệt vời nhất. Ngọc Hi cũng gì thêm, thu dọn đồ đạc rời .
________________________________________
Trên xe về nhà, Ngọc Hi cùng xe với Niên Quân Mân, thở dài: "Em cứ thấy với Diêu Trừng thế nào , Niên Canh Tâm xứng với cô ."
Niên Quân Mân an ủi: "Mỗi một cái duyên, duyên đến thì cản cũng . Ông trời đang giúp Niên Canh Tâm đấy thôi, ngăn cản cũng vô ích. Thực Diêu Trừng em dâu cũng mà, các em chung sống hòa hợp, tính cách Diêu Trừng phóng khoáng, sẽ vì mấy cái tin đồn của Niên Canh Tâm mà đau lòng."
Vả bố của Diêu Trừng cũng đang thúc giục , chỉ cần là đàn ông là , ông thật sự sợ con gái "ế" ở trong tay.
Ngọc Hi hừ một tiếng: "Nếu mà thành thật, Niên Canh Tâm mà dám bắt nạt Diêu Trừng, em nhất định sẽ dạy cho chú một bài học."
Dẫu thì "điểm yếu" của Niên Canh Tâm đang trong tay cô mà! Đừng vẻ ngoài Niên Canh Tâm hào nhoáng, chứ thực chất tiền trong tay chú bao nhiêu. Lần suýt phá sản, Niên Phong chẳng hề chia cho cổ phần cổ tức gì cả.
________________________________________
Về đến nhà buổi trưa, ông nội nghêu ngao hát xem hoa. Hà Huân thì dắt Diệu Diệu chơi.
Ngọc Hi gọi điện cho Hoàng Lượng hỏi về tỷ lệ lấp đầy phòng chiếu. Hoàng Lượng vẫn luôn theo sát tình hình, giọng điệu tràn đầy niềm vui: "Ngày đầu tiên vẫn còn ghế trống, nhưng sang ngày thứ hai thì hết sạch . Các hệ thống rạp khác tăng lịch chiếu. cũng gọi cho giám đốc Chu, các sản phẩm ăn theo bán chạy, đặc biệt là thú nhồi bông hình tiểu yêu tinh, nhiều đứa trẻ đến muộn còn mua , hiện tại xưởng đang gấp rút sản xuất thêm!"
Ngọc Hi cúp máy, nhanh chóng mở máy tính xem các diễn đàn. Có mấy bài đăng mới đều về bộ phim, bài phân tích kỹ xảo, bài bàn về ý nghĩa sâu sắc của phim.
Đoạn kết phim khá gợi mở, khiến nhiều thảo luận về vấn đề trẻ mồ côi, cô nhi viện và những khó khăn khi trẻ nhận nuôi, thậm chí còn dấy lên một làn sóng quyên góp.
Trong phần bình luận, tự xưng là công tác từ thiện kêu gọi quyên góp cho các cô nhi viện, còn đăng cả địa chỉ lên để thể đến thăm và chia sẻ yêu thương.
Niên Quân Mân ghé sát : "Em đang xem gì thế?"
Ngọc Hi nhường chỗ: "Anh xem ."
"Rất , gây sự chú ý và thúc đẩy từ thiện."
"Vâng, em cảm thấy phim đồng thời cũng thể giúp đỡ khác, nên nhiều tác phẩm như thế hơn."
Niên Quân Mân : "Sau cần đầu tư cứ tìm , cũng sẽ đầu tư."
"Được ạ."
________________________________________
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-602-van-may.html.]
Buổi tối Niên Canh Tâm vẫn về, chú gọi điện báo đang ở bệnh viện trông nom, Diêu Trừng nhập viện !
Ngọc Hi thật ngờ Niên Canh Tâm để tâm đến Diêu Trừng như , cô từng thấy chú đối xử với Từ Nguyệt thế nào mà!
Ông nội thì gần như coi Diêu Trừng là cháu dâu, giục Ngọc Hi bệnh viện thăm xem , nhập viện thì chắc là khá nghiêm trọng.
Chín giờ sáng hôm Ngọc Hi mới đến bệnh viện. Vì quan hệ của Niên Canh Tâm nên Diêu Trừng ở phòng bệnh riêng biệt ở tầng , ít qua .
Ngọc Hi cạn lời với Niên Canh Tâm: "Chị cứ tưởng bệnh nặng lắm cơ chứ!"
Diêu Trừng cũng bực bội: "Em hết sốt từ lâu , mà cứ nhất quyết đòi thủ tục nhập viện."
Ngọc Hi thấu tâm tư của Niên Canh Tâm, vị là thêm thời gian riêng tư đây mà!
Niên Canh Tâm ngượng ngùng: "Khụ, em ngoài dạo một lát."
Đợi Niên Canh Tâm khỏi, Ngọc Hi hỏi Diêu Trừng: "Canh Tâm biểu hiện rõ ràng thế , em suy nghĩ gì về chú ?"
Mặt Diêu Trừng đỏ lên. Cô từng yêu đương, đàn ông coi cô như " em cột chèo", từng ai theo đuổi, đây là đầu tiên. Trước đây cô thấy Niên Canh Tâm khá yếu đuối, còn phiền phức. tiếp xúc hai ngày nay thấy chú chu đáo, cô cũng chút cảm động: "Em... em , hình như cũng ghét lắm."
Ngọc Hi thầm nghĩ: Thôi xong, cái miệng của Niên Canh Tâm sắp lừa Diêu Trừng . Cô nhắc nhở: "Em đừng để chú lừa, cái miệng chú dẻo lắm. Em cứ thêm những đàn ông khác , đàn ông còn nhiều mà."
Niên Canh Tâm đau lòng khôn xiết, thấy câu : "Chị dâu, em cầu chị giúp đỡ, nhưng chị thể đừng thọc gậy bánh xe ? Em xin chị đấy."
Ngọc Hi chẳng mảy may thấy tội khi bắt quả tang lưng, trái còn hỏi: "Chú nhanh thế."
Niên Canh Tâm nghĩ thầm: May mà về nhanh, thì chẳng chị dâu còn bôi bác thế nào nữa. "Em thấy Từ Nguyệt ở lầu, suýt thì chạm mặt nên em chạy luôn."
Diêu Trừng hỏi: "Từ Nguyệt là ai thế?"
Ngọc Hi phớt lờ ánh mắt cầu khẩn của Niên Canh Tâm: "Bạn gái cũ của chú . Chị cho em , bạn gái cũ của chú đếm xuể , là một kẻ đào hoa đấy."
Niên Canh Tâm quỳ xuống lạy chị dâu luôn, vội vàng thề thốt: "Đó đều là chuyện ngày xưa, thật sự là quá khứ . Tính em gần hai năm quen bạn gái mới , thật đấy."
Diêu Trừng tin lời bà chủ, Ngọc Hi cũng thật lòng: "Cái thì đúng."
Niên Canh Tâm thở phào nhẹ nhõm.
Ngọc Hi bồi thêm một câu: "Ai mà giang sơn dễ đổi bản tính khó dời ."
Niên Canh Tâm: "........." Chị dâu ơi, chị tha cho em ?
Ngọc Hi cố tình tạo chướng ngại cho hai , nếu thế mà vẫn ngăn thì cô cũng sẽ nữa. Chuyện một là đủ, nhiều sẽ gây khó chịu. Hơn nữa dù cũng là nhà, cô cũng chừng mực.
________________________________________
Thấy Diêu Trừng hồi phục khá , Ngọc Hi ở một lát , cô định đến xưởng sản xuất đồ ăn theo xem .
Xưởng đang tăng ca ngày đêm, Chu Linh Linh vẫn luôn túc trực ở đó. Ngọc Hi tìm thấy chị họ ở trong khu xưởng.
Ngọc Hi : "Chị họ, chị cũng nên nghỉ ngơi điều độ chút ."
"Đợi qua tháng , chị định sẽ nghỉ ngơi một thời gian. Tranh thủ lúc doanh thu phòng vé đang , đây là lúc kiếm tiền, bản lậu tràn lan thì lợi nhuận sẽ thấp ."
Ngọc Hi hỏi: "Trong mấy mẫu , mẫu nào bán chạy nhất ạ?"
Chu Linh Linh cầm lấy con cá chép: "Mẫu bán chạy nhất, ngụ ý , vui mắt. Có còn bảo mua cá chép để hy vọng vận may đấy!"