Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 607: Đích thân đến tận cửa

Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:35:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngọc Hi thăm đứa trẻ, thấy cháu bé hồi phục khá , ở theo dõi thêm hai ngày nữa là thể xuất viện. Cô mang đến một bộ thú nhồi bông chính hãng, tặng hẳn một bộ đầy đủ các mẫu.

Đứa nhỏ vui sướng lăn lộn giường bệnh. Những bộ thú nhồi bông đầy đủ mẫu mã mới mở bán, khó để mua đủ bộ, nếu trao tay cũng thể bán ít tiền.

Cha đứa trẻ càng thêm ngại ngùng, cứ nhất quyết đòi trả tiền nhưng Ngọc Hi nhận.

Chuyện Ngọc Hi và Chu Linh Linh đến bệnh viện đương nhiên đào bới . Biết cô tặng quà và hề khó cha đứa trẻ, dư luận thêm một phen khen ngợi.

Trong lòng dân, công ty đồ ăn theo giờ đây là doanh nghiệp tâm, đáng tin cậy. Các cửa hàng chuyên doanh bùng nổ doanh , đổ xô mua đồ, còn mua theo phong trào vì cảm thấy mua đồ ở đây như hưởng lây vận may .

Thú nhồi bông trong xưởng sản xuất kịp để bán, công nhân tăng ca liên tục ngày đêm.

Tống Hoài Dương vẫn luôn theo dõi tình hình, càng xem ông càng hộc máu. Lần nào cũng là giúp đối thủ, đổi là ai thì cũng tức c.h.ế.t thôi.

Ngọc Hi thực sự gửi cờ thi đua đến tập đoàn Hoa Thiên, ghi đích danh nhận là Tống Hoài Dương.

Cô nhân viên lễ tân đơ mặt gọi điện thoại báo cáo. Phản ứng đầu tiên của Tống Hoài Dương là gặp, nhưng ngay khi định cúp máy, ông hét lên: "Cho lên đây."

Ông thể gặp, gặp thì chẳng khác nào chột .

Tập đoàn Hoa Thiên lớn, Ngọc Hi mà thầm ngưỡng mộ. Công ty lớn đúng là thật, khí thế, công ty nhà vẫn cần nỗ lực nhiều hơn nữa!

Tống Hoài Dương cố vẻ thiện bước đón: "Lữ tổng, lâu gặp, cơn gió nào đưa cô đến đây thế ?"

Ngọc Hi cầm tấm cờ thi đua: " đến để tặng cờ cho Tống tổng đây. Ông là đại bụng, cảm ơn thế nào cho hết, suy tính chỉ thấy tặng cờ là hợp lý nhất."

Tống Hoài Dương chằm chằm tấm cờ, đó chỉ mấy chữ lớn: "Tống Hoài Dương là !"

Mấy chữ đối với ông còn nhục nhã hơn bất cứ điều gì, sức sát thương cực lớn. Ông hối hận , nên cho mời cô lên đây.

Ngọc Hi vẫn hả giận, bắt đầu bật "chế độ" khoe khoang: "Tống tổng , xưởng sản xuất của chúng dạo bận c.h.ế.t. Cổng xưởng ngày nào cũng chực chờ chỉ để lấy hàng, tắc nghẽn cả lối . Rồi các cửa hàng nữa, giờ chỉ thú nhồi bông bán chạy mà các sản phẩm khác cũng cháy hàng, thật sự là quá hot ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-607-dich-than-den-tan-cua.html.]

Tống Hoài Dương cảm thấy sắp nội thương đến nơi, tức đến phát điên nhưng vẫn giữ nụ gượng gạo, nghiến răng nghiến lợi lời chúc mừng.

Ngọc Hi tiếp tục: "Còn nữa nhé, nhiều đại lý phân phối cứ nhất quyết đòi ký hợp đồng dài hạn. Thậm chí những đây từng hủy hợp đồng, giờ cầu ông khẩn bà để , dù bỏ thêm tiền họ cũng chịu."

Tống Hoài Dương thực sự chịu nổi nữa: "Lữ tổng cứ chơi, việc ngoài một lát. Tiểu Lưu, mau rót nước cho khách."

Nhìn bàn tay siết chặt của Tống Hoài Dương, Ngọc Hi thấy trong lòng thật sảng khoái, thầm mắng một câu "đáng đời". Cô cũng chẳng dại gì mà đợi, chắc chắn trăm phần trăm là Tống Hoài Dương sẽ nữa. Cô dậy: "Nước thì cần , cũng việc đây. Cờ thi đua để nhé, đây là tấm lòng cảm ơn của gửi tới Tống tổng. Cảm ơn ông , thật đấy, vô cùng cảm ơn."

Mặt Tiểu Lưu cũng đơ . Hôm nay mới chứng kiến bản lĩnh của vị Lữ tổng . Người thường "g.i.ế.c thấy máu", cô cảm ơn mà khiến đối phương hận thể c.h.ế.t quách cho xong, thật là hành hạ tâm trí mà.

Ngọc Hi vui vẻ rời . Tiểu Lưu tấm cờ thi đua, khi Tổng giám đốc , vội vàng mang tiêu hủy. Anh sợ Tổng giám đốc lát nữa sẽ nổi trận lôi đình.

Diêu Trừng chứng kiến bộ quá trình bà chủ chọc tức , mắt sáng lấp lánh như : "Bà chủ, chị lợi hại quá mất, ước gì em một nửa như chị."

Ngọc Hi im lặng vài giây: "Cũng đúng, nếu em một nửa như chị thì Niên Canh Tâm dỗ dành mất ."

Diêu Trừng im bặt, chút đồng tình với lời Niên Canh Tâm từng : bà chủ nhất là nên từ xa mà thôi. C.h.ế.t tiệt, nghĩ đến Niên Canh Tâm nữa !

Hôm nay Ngọc Hi sự thật. Xưởng sản xuất giờ thiếu mua, chỉ thiếu hàng, thiếu hàng trầm trọng!

Cuối cùng, Ngọc Hi và chị họ bàn bạc: công nhân đều là cũ, thể vì tiền tăng ca mà mặc kệ sức khỏe . Cô quyết định chia hai ca, mỗi ca bảy tiếng, một ngày mười bốn tiếng, nhưng trả lương theo mức chín tiếng. Tính , thời gian việc ít , lương cao hơn, đều nghỉ ngơi .

Chu Linh Linh nhịn nhục bấy lâu, giờ là lúc thừa thắng xông lên, tranh thủ chiếm luôn ít thị phần của Hoa Thiên.

Về diễn biến đó của vụ "bông bẩn", kẻ bán đồ chơi lậu bắt, từ đó cảnh sát các xưởng sản xuất "đen". Các xưởng niêm phong, vấn đề bên trong cực kỳ nghiêm trọng. Rất nhiều cơ sở sản xuất lậu triệt phá. Tin tức báo đài đưa tin khiến ai nấy đều rùng , ngờ trong các ngõ ngách ẩn giấu nhiều cơ sở độc hại đến .

Khi chuyện bụi trần lắng xuống thì là tháng Mười Một. Tổng doanh thu phòng vé của bộ phim cũng thống kê xong.

Cầm tờ báo cáo tổng doanh thu tay, đôi bàn tay của Ngọc Hi run rẩy ngừng.

 

Loading...