Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 623: Phát hiện

Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:35:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đám trẻ vây quanh đa là những em nhỏ tuổi, còn những đứa lớn hơn hoặc cùng lứa với Hà Huân thì ai tiến gần.

Ngọc Hi là trưởng thành, bọn trẻ còn nhỏ, cô thể thấy sự ghen tị trong mắt những đứa trẻ lớn hơn rõ mồng một. Cô ít khi đến đây, cúi đầu Hà Huân. Hà Huân ghen tị, nhưng cũng may thằng bé ngốc, chủ động tiến lên bắt chuyện. Cô xoa đầu thằng bé: "Đi thôi!"

Viện trưởng thấy Hà Huân thì ngẩn . Hà Huân tuy nhớ cô nhi viện nhưng lúc nào cũng đến, thường là gom quần áo chật một thời gian mới mang qua, một ngày đến hai thế đầu tiên.

Ngọc Hi cũng vòng vo, trực tiếp hỏi luôn: " Hà Huân hỏi thăm tình hình của cháu, còn hỏi cả quy trình nhận nuôi. hỏi xem bà nhớ đó là thế nào ?"

Viện trưởng thích Hà Huân. Không đứa trẻ nào trong cô nhi viện cũng đáng yêu, nhưng Hà Huân tâm tính lương thiện, luôn nhớ về nơi , lòng thành thực sự là một đứa trẻ ngoan. Bà cũng hy vọng Hà Huân luôn gia đình nhận nuôi hiện tại nên hề giấu giếm: "Là một phụ nữ, trông tầm ngoài ba mươi tuổi. Cô đến mô tả dáng vẻ của Hà Huân, cứ ngỡ là ruột của cháu tìm đến nên khi cô hỏi cũng giấu. Cho đến khi cô hỏi về quy trình nhận nuôi, nhận thấy gì đó sai sai nên dối là trẻ gửi nuôi thì thể nhận nuôi nữa, thế là cô bỏ ngay."

Ngọc Hi nhíu mày, chuyện đơn giản: "Thực sự ruột ?"

"Chắc chắn . tuy tuổi nhưng mắt hoa. hỏi vài câu là cô chột ngay, nên mới nghĩ bụng đợi Hà Huân đến thì báo cho cháu một tiếng."

Hà Huân ngẩn ngơ: "Cô cháu? Còn cả dáng vẻ hiện tại của cháu nữa?"

Viện trưởng : " khá chuẩn, phụ nữ đó cái là thật lòng nhận nuôi. nghi ngờ bọn buôn , nhắm trúng Hà Huân từ lâu. Vì Hà Huân ưu tú nên chúng định dùng cách khác, đ.á.n.h chủ ý việc nhận nuôi."

Tim Ngọc Hi thắt một cái: "Viện trưởng, đến nhận nuôi trẻ, các bà phân biệt bọn buôn ạ?"

Viện trưởng thở dài: "Trước đây cũng từng chuyện đó , cũng nhờ thủ tục nhận nuôi rắc rối nên mới ngăn cản một phần. cũng những kẻ tra , chúng cũng chẳng cách nào." Bà cũng bất lực, vì thế luyện cho đôi mắt tinh tường mới .

Ngọc Hi đề nghị: "Bà thể sắp xếp thăm hỏi định kỳ." Điều cũng tránh việc trẻ khi nhận nuôi mà xảy chuyện như Hà Huân thì ai quản.

Viện trưởng ái ngại : "Người nhận nuôi trẻ thường đứa bé giữ liên lạc với cô nhi viện nữa. chỉ hy vọng các cơ quan liên quan thể điều tra kỹ hơn, sẽ đưa một kiến nghị."

"Đó cũng là một cách. Viện trưởng, bà thể mô tả ngoại hình phụ nữ đó ?"

Viện trưởng chủ ý ghi nhớ nên vẫn còn ấn tượng: "Trông cũng thể coi là xinh , dáng cao lắm. , chóp mũi một nốt ruồi lớn lắm, da khá trắng..."

Ngọc Hi phác họa dáng vẻ phụ nữ đó trong đầu, đến khi nhớ , cô thốt lên: " gặp cô ."

Viện trưởng ngạc nhiên: "Nói là cô là ai ?"

Ngọc Hi nheo mắt: " gặp ở quán lẩu."

Hà Huân sững sờ: "Quán lẩu ạ?"

Ngọc Hi dắt Hà Huân dậy, với viện trưởng: "Cảm ơn bà nhiều. để điện thoại cho bà, động tĩnh gì, xin bà hãy gọi cho ngay lập tức."

"Được, ."

________________________________________

Ngọc Hi dắt Hà Huân xuống lầu, cô đến quán lẩu bắt . Cô nhận , phụ nữ gặp đầu, ký ức tuy xa nhưng dễ liên kết — hồi đó ở cổng trường cũng chính là phụ nữ .

Ngồi xe, Hà Huân mới hỏi: "Dì ơi, cô cháu ?"

"Không ."

Ngọc Hi khẳng định. Cô thấy mặt phụ nữ đó bất kỳ điểm nào giống Hà Huân, vả hành vi đó cũng chẳng giống ruột chút nào. Cô nghiêng đầu Hà Huân. Hà Huân lớn lên khôi ngô như , cô cũng từng nghĩ tại một đứa trẻ bệnh tật gì bỏ rơi ở cô nhi viện. Xem , chuyện đơn giản chỉ là vứt bỏ .

lo lắng, Hà Huân chín tuổi . Với sự phát triển của xã hội và giáo dục, đứa trẻ chín tuổi nhiều hơn mười mấy tuổi ngày xưa. Xa cách chín năm, nếu thực sự tìm cha đẻ, liệu nảy sinh cách ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-623-phat-hien.html.]

Ngọc Hi suy nghĩ suốt dọc đường cho đến khi tới quán lẩu và tìm gặp quản lý để hỏi chuyện.

Quản lý hỏi: "Quý khách tìm Triệu Cốc Vũ ạ?"

" , cô ?"

Quản lý tiếc nuối đáp: "Cô xin nghỉ việc cách đây một thời gian , cũng ."

"Anh thông tin gì khác về cô ?"

Quản lý cũng giấu giếm: "Cô khá đột ngột, chúng cũng . Hay là để tìm thiết với Triệu Cốc Vũ hỏi thử xem ."

Ngọc Hi cảm kích: "Thực sự phiền quá."

"Quý khách vui lòng đợi một chút."

Quản lý nhanh chóng cùng một nhân viên phục vụ: "Cô Tiểu Lý ở cùng phòng thuê với Triệu Cốc Vũ, quý khách thể hỏi cô ."

"Cảm ơn ."

Quản lý việc khác, Ngọc Hi hỏi thăm: "Chào em, chị hỏi về tình hình của Triệu Cốc Vũ, em thể cho chị những gì em ?"

Tiểu Lý cúi đầu: "Em cũng nhiều lắm ạ."

Ngọc Hi rút ví . Cô thói quen mang theo lượng lớn tiền mặt, cô lấy một nghìn tệ đặt lên bàn, vòng vo: "Trả lời chị, chỗ đều là của em."

Mắt Tiểu Lý sáng rực lên: "Chị hỏi gì em cũng hết ạ."

Ngọc Hi bảo: "Biết gì cứ nấy là ."

Tiểu Lý nắm lấy tiền, sắp xếp ngôn từ: "Bọn em thuê phòng ở chung một năm, việc cùng một năm. Em hỏi tại chị , chị bảo là nơi nương tựa nên thuê. Sau thấy chị cứ thần thần bí bí nên em cũng chẳng chuyện nhiều. , mùa đông năm ngoái, một thời gian dài chị cứ thẫn thờ, sai sót mấy , mãi đến đầu năm nay mới đỡ. Cách đây mấy ngày thì đột ngột nghỉ việc."

Ngọc Hi thấy thời gian khớp: "Em tại chị nghỉ việc ?"

"Cái đó thì em , khá đột ngột, nhưng em thấy chị vẻ vui."

Ngọc Hi hỏi tiếp: "Em còn gì khác ?"

Tiểu Lý cố gắng nhớ , "a" lên một tiếng: " , em chị từng sinh con, cái tính ạ?"

Ngọc Hi gật đầu: "Tính, em ?"

"Bọn em tắm chung, phần bụng của chị vết sẹo. Em hỏi khác thì đó là vết sẹo khi sinh con."

Ngọc Hi gõ gõ ngón tay lên mặt bàn. Đây là một thông tin cực kỳ quan trọng. Đứa trẻ đó và Hà Huân, nếu đoán sai thì hẳn là một bé trai, và quan hệ lớn với Hà Huân. Thêm chuyện của Niên Phong đây, cô tự nhiên nghĩ ngay đến việc tráo đổi đứa trẻ.

Sau khi cảm ơn, Ngọc Hi đưa Hà Huân rời . Hà Huân thông minh, bọn Ngọc Hi dạy bảo nên cũng đoán : "Cô chắc chắn liên quan đến thế của cháu."

Ngọc Hi ừ một tiếng: "Chúng tìm dượng cháu, để chú điều tra." Duy chỉ điều đáng tiếc là nhân viên phục vụ thẻ tên ảnh chân dung như nhân viên công ty.

Hà Huân nắm chặt hai bàn tay. Thằng bé khát khao tìm cha ruột, chút sợ hãi. Trước đây nó từng nghĩ tại vứt bỏ, giờ chuyện đơn giản như thế, nhưng từ lúc sinh từng tiếp xúc với cha , liệu cha ruột ...

 

Loading...