Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 624: Manh mối

Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:35:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngọc Hi cảm nhận tâm trạng của Hà Huân, cô nhẹ nhàng an ủi: "Đừng suy nghĩ quá nhiều, nếu thực sự tìm cha đẻ, cháu đừng quên vẫn còn bọn dì. Nếu sống hợp, cứ tiếp tục ở nhà dì là ."

Hà Huân thấy lòng thanh thản hơn, gật đầu thật mạnh: "Vâng ạ." Cậu còn là trẻ con nữa, sắp lên cấp hai !

Ngọc Hi quen đường quen lối lên văn phòng. Niên Quân Mân ngạc nhiên khi thấy vợ dẫn theo Hà Huân tới, sắc mặt vợ , liền hỏi: "Có chuyện gì xảy ?"

Ngọc Hi kể chuyện về Triệu Cốc Vũ, suy đoán của : "Em điều tra giúp em. Em sợ, nếu thực sự là tráo đổi đứa trẻ, vì tương lai của con , để thời gian trôi qua quá lâu, liệu họ gì bất lợi cho Hà Huân ."

Vẻ mặt Niên Quân Mân trở nên nghiêm nghị: "Hoàn khả năng đó. Tráo đổi đứa trẻ việc một thể thành, chắc chắn còn đồng phạm. Để tra."

"Bên em cũng sẽ tìm điều tra. Em mấy công ty thám t.ử tư khá, để em thuê họ thử xem ."

"Được."

Niên Quân Mân vỗ vỗ vai Hà Huân đang cúi đầu. Anh chỉ coi thằng bé là nhà, mà còn ngầm xem như con rể tương lai: "Không , dượng và dì ở đây !"

Hà Huân ngẩng đầu: "Vâng ạ."

Niên Quân Mân xoa tóc Hà Huân. Số phận đứa trẻ cũng thật lắm gian truân, nhưng gặp vợ thì đúng là vận may lớn. Có vợ chồng bảo vệ, chắc chắn sẽ để thằng bé chịu thiệt thòi.

Ngọc Hi đưa Hà Huân ở với Niên Quân Mân một lát, dạo quanh công ty một vòng mới về nhà. Về đến nhà, cô con gái một cái nhờ tìm thám t.ử tư ngay. Để điều tra một , thực tế cô sẵn vài manh mối:

Thứ nhất, việc sinh con chắc chắn diễn tại thủ đô, nên đứa trẻ mới bỏ cô nhi viện ở thủ đô ngay từ khi mới lọt lòng.

Thứ hai, một điểm cô từng bỏ qua: đầu gặp Triệu Cốc Vũ là ở cổng trường học. Phản ứng của Triệu Cốc Vũ lúc đó rõ ràng là Hà Huân, nhưng cô lén lút đến , chừng con của cô cũng học cùng trường với Hà Huân.

Giá thuê thám t.ử tư thực sự đắt, tìm thấy mất bốn vạn, tìm thấy trả thêm bốn vạn nữa. Tuy nhiên, dù xót tiền cô cũng tiêu, cô động chờ tính kế.

Buổi tối, trong nhà đều chuyện của Hà Huân.

Ông nội tức đến mức mắng mỏ, ông quá thấu hiểu cảm giác : "Mấy kẻ tráo con đúng là súc vật, sợ báo ứng ."

Sắc mặt Niên Phong cũng tệ. Ông cũng từng là một đứa trẻ tráo đổi, điều đó đổi quỹ đạo cuộc đời ông: "Nhất định tìm , bắt bằng kẻ đó."

Niên Quân Mân : "Con và Tiểu Hi đang chia điều tra . Thông tin về Triệu Cốc Vũ khá nhiều, chắc sẽ sớm tin tức thôi."

Ông nội ôm lấy Hà Huân: "Tội nghiệp đứa nhỏ, nếu lớn lên trong nhà thì suýt c.h.ế.t . Nếu gặp Tiểu Hi, mạng thằng bé cũng chẳng còn."

Niên Phong thấy cần thương yêu Hà Huân nhiều hơn nữa: " , tội nghiệp quá."

Ngọc Chi nhạy bén nhận xét: "Chắc chắn tiếp ứng, và là quen với cha Hà Huân. Hà Huân chín tuổi, những năm chín mươi trình độ y tế nâng cao, năng lực nghiệp vụ của nhân viên cũng mạnh hơn, tráo con hề dễ dàng. Tất nhiên cũng trường hợp y tá sơ suất bế nhầm, nhưng tỷ lệ đó cực thấp."

Thời của ông nội thì còn cách nào vì loạn lạc, đừng mong chờ sự trách nhiệm. Hồi đó đẻ nhiều, điều kiện kém, nhưng những năm chín mươi thì khác , quy trình nghiêm ngặt và trách nhiệm hơn.

Niên Phong phân tích từ góc độ lợi ích: "Có thể thấy, điều kiện gia đình của Hà Huân khá giả." Nếu gia cảnh thì tráo con cái quái gì.

Mọi trong nhà mỗi một câu, xâu chuỗi việc , chỉ còn chờ kết quả điều tra.

Ngày thi đại học cuối cùng, cuối cùng cũng giải phóng. Sau môn thi cuối, học sinh ùa khỏi phòng thi, khí sôi sục như vỡ trận. Ai nấy đều reo hò, Ngọc Hi những đứa trẻ thoát khỏi "ngục tù" cũng mỉm theo.

Ngọc Chi cổng muộn hơn một chút. Ngọc Hi mời Phương Á Bá: "Cháu về nhà cũng một , nhà cô tổ chức tiệc mừng cho Ngọc Chi, là cùng đến chung vui nhé?"

Phương Á Bá đáp: "Cháu cảm ơn cô, nhưng tối nay cháu bay ạ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-624-manh-moi.html.]

Ngọc Hi thấy tiếc cho Ngọc Chi vì hiếm khi nó một bạn: "Vậy !"

Phương Á Bá bắt taxi , Ngọc Hi hỏi em trai: "Cậu bé vội về là vì chuyện của bố ?"

Ngọc Chi gật đầu: "Vâng, em cũng hỏi qua, bác cả của tìm con nữa mà sang đòi tiền, nên về xem ."

"Phương Á Bá đăng ký cùng trường đại học với em ?"

"Có ạ, tụi em hẹn . Em nửa năm tới bố sẽ chuyển trọng tâm công ty về thủ đô, nên định miền Nam học đại học nữa."

Ngọc Hi hỏi: " , thi xong , em về thành phố G ?"

"Em về , về đó một buồn lắm, ông ngoại thì bận rộn. Thà ở đây xem công ty thế nào, với đợi kết quả của Hà Huân nữa."

Ngọc Hi trêu: "Chị thấy em chính là hóng hớt chuyện của Hà Huân thì ."

"Em tò mò mà!"

Thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt một tuần trôi qua. Ngọc Hi bận rộn chuẩn lễ phục để tham gia một buổi tiệc mời. Khi cô rảnh tay thì kết quả thi đại học cũng công bố.

Điểm của Ngọc Chi chỉ thiếu mười lăm điểm là đạt mức tuyệt đối. Phương Á Bá dù cũng ảnh hưởng bởi chuyện gia đình nên thấp hơn Ngọc Chi năm điểm. Điểm của hai thiếu niên cao hơn thứ ba tận hai mươi mấy điểm.

Ngọc Chi trở thành Thủ khoa của thủ đô, Đại học Thủ đô là chuyện cần bàn cãi. Thực tế trường suất tuyển thẳng nhưng cả Ngọc Chi và Phương Á Bá đều nhận. Trường Trung học 1 vui mừng khôn xiết, khi điểm học sinh trường một chuyến.

Chủ nhiệm lớp của Ngọc Chi cũng gọi điện tới chúc mừng và thông báo: "Nhà trường sẽ phần thưởng cho em."

Ngọc Chi cảm ơn thầy cúp máy để gọi cho Phương Á Bá. Điện thoại đổ chuông hồi lâu mới nhấc máy: "Alo, khi nào ? Sắp đến ngày về trường ."

Phương Á Bá đáp: "Ngày mai về."

"Tốt quá, mai đón ."

Phương Á Bá từ chối: "Ngày mai chỉ về, cả nhà đều chuyển về đây luôn, cần đón ."

Ngọc Chi kinh ngạc: "Cả nhà đều về ?"

"Ừ, chuyển về thủ đô sớm hơn dự kiến."

Ngọc Chi nhận thấy giọng điệu của bạn cho lắm: "Được , hẹn gặp ở thủ đô."

"Ừ."

Ngọc Hi đợi em trai cúp máy mới : "Em đỗ Đại học Thủ đô , khi về trường thì cũng nên về quê một chuyến , bố chắc chắn tổ chức tiệc mừng cho em đấy."

Ngọc Chi hỏi: "Chị về ?"

"Có chứ, hơn một năm chị về, cũng nhớ ông bà nội lắm."

"Vậy thì cùng về."

Lúc , điện thoại của Ngọc Hi đổ chuông. Cô thấy của thám t.ử tư: "Alo!"

 

Loading...