Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 626: Cha ruột
Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:35:45
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Buổi chiều, Ngọc Chi và Phương Á Bá chơi, báo buổi tối về ăn cơm. Mấy thanh niên lớn cả , Ngọc Hi cũng lo lắng gì.
Ngọc Hi ở nhà chơi với con gái. Trí nhớ của cô bé Diệu Diệu đặc biệt , nhất là các bài hát thiếu nhi. Con bé sớm, phát âm rõ ràng, thể nối câu , cứ đưa câu đầu là con bé thể tiếp ngay. Những bài thơ Ngọc Hi dạy, con bé cũng thể thuộc lòng, đầu óc cực kỳ thông minh.
Từ khi phát hiện điều , mỗi khi ở nhà Ngọc Hi càng chú trọng giáo d.ụ.c con gái hơn. Đồ chơi trong nhà cũng dần chuyển từ búp bê, thú bông sang các loại thẻ hình ảnh.
Buổi chiều, Ngọc Hi dạy con tập đếm, nhận đồ vật qua tranh. Thời gian bên con trôi qua nhanh, đến khi thấm mệt thì cũng là lúc Hà Huân học về.
Vương Bân vốn bao giờ tự tiện trong viện, nhưng hôm nay , vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Ngọc Hi đang bế con, hỏi: "Có chuyện gì ?"
Vương Bân đáp: "Hà Huân em cảm thấy đang theo dõi . đặc biệt quan sát và đúng là một gã đàn ông cứ chằm chằm Hà Huân. đuổi theo nhưng để chạy thoát mất."
Đầu óc Ngọc Hi rối bời, hết Triệu Cốc Vũ giờ đến một gã đàn ông: "Anh nhầm chứ?"
"Tuyệt đối nhầm. Hôm qua Hà Huân chú ý , em cũng xác nhận ."
Ngọc Hi sang hỏi Hà Huân: "Sao hôm qua con ?"
Hà Huân đáp: "Con cứ ngỡ là ảo giác nên đ.á.n.h tiếng, định bụng sẽ bắt quả tang luôn, ngờ để chạy mất."
Ngọc Hi hỏi tiếp: "Có rõ mặt mũi đó ?"
Vương Bân hồi tưởng : "Hắn đội mũ lưỡi trai, ý thức che giấu hành tung, chỉ nhớ vóc dáng. Người khá gầy, cao tầm một mét tám, ăn mặc trông cũng khá ."
Ngọc Hi cảm thấy đầu như một mớ bòng bong. Triệu Cốc Vũ biến mất, xuất hiện thêm một nữa, để lọt mất thì chắc sẽ xuất hiện dễ dàng như .
Cô vẫn yên tâm, cẩn tắc vô ưu, liền dặn Vương Bân: "Mấy ngày tới phiền để ý kỹ hơn một chút."
"Vâng, xin phép về ."
"Chào ."
Hà Huân đặt cặp sách xuống, bế em gái nhỏ lên: "Dì ơi, Triệu Cốc Vũ và đàn ông đó cùng một phe ạ?"
"Dì cũng chắc. Để dì gọi điện cho thám t.ử tư nhắc họ chú ý hơn. Nếu đúng là cùng một hội, chừng Triệu Cốc Vũ cũng thủ đô . Chỉ cần ở thủ đô thì phạm vi điều tra sẽ thu hẹp ."
Hà Huân vẻ thẫn thờ, cảm thấy thế của thực sự phức tạp.
________________________________________
Liên tiếp hai ngày đó, Vương Bân phát hiện thêm điều gì bất thường. Ngọc Hi định đưa con gái về quê, trong lòng vẫn canh cánh chuyện nên khi , cô dặn Vương Bân trông chừng cẩn thận. Cảm thấy đủ an tâm, cô còn dặn cả Niên Quân Mân chú ý thêm.
Xong xuôi, cô mới cùng con gái và Ngọc Chi về quê.
Lần về quê vội, ở lâu. Tiệc mừng đỗ đạt kết thúc, hai chị em lật đật thủ đô. Ngọc Chi về công ty, còn Ngọc Hi thì sắp đến kỳ lễ trao giải.
Vừa về thủ đô hai ngày, Hà Huân cũng kết thúc kỳ thi cuối kỳ, đàn ông hề xuất hiện thêm nào nữa.
Ngọc Hi cùng đoàn phim tham gia lễ trao giải. Hai bộ phim của cô đều nhận đề cử, tiếng tăm lớn. Cô t.h.ả.m đỏ cùng đoàn phim mà hội trường một bước.
Lễ trao giải năm nay hoành tráng hơn hẳn các kỳ , phát sóng kênh 3 Đài truyền hình Thủ đô. Bên ngoài hội trường, bao nhiêu cơ quan truyền thông tề tựu.
Bên trong hội trường, cách sắp xếp chỗ cũng khác xưa. Lần dùng bàn tròn, mỗi bàn chỉ ba : hai bên mỗi bên một , đối diện sân khấu một , còn vị trí lưng sân khấu thì để trống. Cách bài trí sân khấu cũng nhiều đổi lớn.
Năm ngoái cô phim lọt danh sách đề cử nên chỉ xem qua tivi. Sân khấu năm nay sử dụng ánh sáng kết nối tạo hình như những cuộn phim điện ảnh, vô cùng sáng tạo.
Lúc Ngọc Hi , đến nhiều. Chỗ của cô sắp xếp sẵn, bàn tròn biển , cô bàn 25, vị trí khá gần sân khấu. Trên sân khấu, nhân viên đang kiểm tra micro, qua kẻ tấp nập. Ngọc Hi thấy khá thú vị, mãi đến khi khách mời lục tục kéo đến cô mới thu hồi tầm mắt.
Đến sớm đa phần là các đạo diễn, biên kịch, diễn viên mấy ai. Thứ tự sắp xếp cả, Ngọc Hi nghĩ thầm chắc đợi thêm lát nữa mới thấy mấy ở công ty .
Năm phút , Ngọc Hi thấy Dương Tích và đạo diễn Trương cùng , vị trí của họ ở phía Ngọc Hi nhiều. Đạo diễn Trương bảo: "Biên kịch Lữ, thấy cô nên phía bên mới đúng."
Ngọc Hi đáp: "Đoàn phim hài của chúng ai nổi tiếng cả, mà sang đó thì ai chống lưng cho họ đây?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-626-cha-ruot.html.]
Đạo diễn Trương gật đầu: "Được , nhưng nghĩ phim của chúng mới là phim đoạt giải."
Ngọc Hi cũng thấy , nhưng cô thể , nếu cô thì chỉ còn Ôn Vinh thôi.
Chương trình bắt đầu nên đạo diễn Trương chào hỏi bạn bè. Dương Tích : " nhận một kịch bản của đạo diễn thành phố G, một phim võ thuật. Có vai nam thứ tư thấy Từ Nghị hợp nên tiến cử với đạo diễn. Được thì kết thúc buổi lễ đạo diễn sẽ báo cho ."
Mắt Ngọc Hi sáng lên. Phim của đạo diễn thành phố G ? Mấy năm nay phim họ đều doanh thu cầu , đúng là nguồn tài nguyên đỉnh cấp: "Bất kể thành công , em cũng cảm ơn ."
Dương Tích xua tay: "Nói lời cảm ơn là khó . Chưa kể đến quan hệ giữa cô và Tiết Nhã, chỉ riêng bản cô cũng giúp nhiều."
Ngọc Hi định hỏi thêm thông tin về bộ phim thì Tịch Nhạc sải bước tới xen : "Anh."
Sắc mặt Dương Tích lập tức sa sầm: " với gì để cả. Hơn nữa, chỉ một là đừng gọi là , và nhà họ Tịch từ lâu còn quan hệ gì ."
Tịch Nhạc bày vẻ mặt ấm ức: "Anh..."
Ngọc Hi cảm thấy buồn nôn. Tịch Nhạc ở bên ngoài ít lợi dụng danh tiếng của Dương Tích, đây là vớ cơ hội bám lấy để lên báo đây mà: "Tránh , chắn đường ."
Tịch Nhạc nãy giờ chỉ chú ý đến Dương Tích. Thấy Dương Tích là thấy cơ hội, xung quanh phóng viên, lát nữa cửa "va chạm" một chút là tin tức ngay. Hắn hề để ý đến Lữ Ngọc Hi. Hắn vốn dĩ kiêng dè cô, mấy tiếp xúc đây đều để bóng ma tâm lý quá lớn nên nụ khựng mặt: "Biên kịch Lữ, chào cô."
"Anh còn ở đây thì chẳng thấy chào hỏi gì nổi cả."
Ngọc Hi chẳng hề nể nang. Trong mắt cô, Tịch Nhạc ngay cả ngụy quân t.ử chân tiểu nhân đều xứng, loại là đáng ghét nhất. Tịch Nhạc giữ nổi mặt mũi, xung quanh nhiều đạo diễn lớn và biên kịch, thực sự sợ Ngọc Hi thốt lời gì đó khiến danh sách đen.
Ngọc Hi Tịch Nhạc xám xịt rời : "Kẻ phiền phức cuối cùng cũng ."
Dương Tích bật : " phát hiện sợ cô đấy!"
"Anh lý do ?"
"Tất nhiên ."
Ngọc Hi nhếch môi: "Bởi vì chỉ là biên kịch, mà còn là bà chủ. Quan hệ trong giới rộng, sợ trêu thì sẽ tay dọn dẹp và phong sát thật đấy!"
Dương Tích: "......."
Câu "đau lòng" nha, Tịch Nhạc cứ bám lấy hoài là vì đủ mạnh !
________________________________________
Chẳng mấy chốc lễ trao giải bắt đầu. Mở màn là tiết mục ca múa nhạc, năm nay chất lượng nghệ thuật cao hơn hẳn năm. Sau đó là phần dẫn dắt khí của dẫn chương trình và mời khách mời lên công bố danh sách đoạt giải.
Các hạng mục công bố nhanh: Đạo diễn xuất sắc nhất thuộc về đạo diễn Trương, Nam diễn viên xuất sắc nhất là Dương Tích, còn giải Biên kịch xuất sắc nhất thuộc về Ngọc Hi nhờ bộ phim "Tâm lý tội phạm".
Phim hài cũng trắng tay khi đạt giải Quay phim xuất sắc nhất. Tiếc cho Ôn Vinh đoạt giải cá nhân, phim hài dù cũng vẫn "lép vế" một chút. Tuy nhiên, kết quả cũng đủ tát mặt nhiều , ít nhất là đề cử.
Trong cả buổi lễ, đạo diễn Trương là thắng lớn nhất.
Khi lễ trao giải kết thúc, Ngọc Hi rời sớm, Niên Quân Mân đến đón cô. Ngọc Hi giơ cúp khoe: "Em đoạt giải nè."
Niên Quân Mân : "Vợ lúc nào chẳng giỏi, tiệc mừng ở nhà chuẩn xong xuôi hết ."
"Mọi tin tưởng em quá nhỉ!"
Niên Quân Mân định đáp lời thì điện thoại của Ngọc Hi vang lên: "Alo."
"Đây là cô nhi viện, là viện trưởng đây."
Ngọc Hi hỏi ngay: "Viện trưởng, phụ nữ xuất hiện ?"
Viện trưởng đáp: "Không , tìm đến là cha ruột của đứa trẻ."