Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 630: Hai bên điều tra
Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:35:49
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phương Á Bá chằm chằm Hà Huân, từ lúc thằng bé bước , vẫn luôn quan sát rời, bỏ sót bất kỳ chi tiết nào gương mặt . Cậu kinh ngạc đến mức há hốc mồm, quá giống, Hà Huân và bố quá giống .
Ngọc Chi ngay cạnh Phương Á Bá, thu hồi tầm mắt từ chỗ cháu gái nhỏ, thấy bạn như mất hồn thì đắc ý : "Cháu gái thông minh lắm đúng ?"
Phương Á Bá thực sự hề chú ý đến cô bé Diệu Diệu, bộ sự tập trung của đều đặt Hà Huân. Cậu ậm ừ đáp lệ bắt đầu tìm cách dò hỏi: "Đây là Hà Huân ? kể về chuyện của Hà Huân và Á Lâm . Nghe Hà Huân học giỏi, em còn học thêm thế?"
Ngọc Chi gập máy tính : "Thằng bé đừng nó mới chín tuổi, khai giảng là lên cấp hai đấy. Kỳ thi liên thông chuyển cấp nó đỗ Thủ khoa. Còn chuyện học thêm là nó học nội dung lớp sáu, môn Vật lý và Hóa học."
Phương Á Bá lọt tai chuyện gì khác, chỉ thấy từ "chín tuổi": "Em cùng tuổi với Á Lâm , đúng là trùng hợp thật. Á Lâm nửa năm mới lên lớp bốn, thì Á Lâm cũng tính là học sớm đấy."
Ngọc Chi tựa sofa, thấy con cháu trong nhà ưu tú thì kìm khoe khoang: "Hà Huân khác, thằng bé từng học lớp một. Lúc chị cứu nó, nó suýt thì c.h.ế.t , chẳng chữ bẻ đôi. Mang về dạy dỗ nửa năm là nó thẳng học kỳ hai lớp hai luôn. Thằng bé thông minh lắm, năm ngoái nhảy từ lớp bốn lên thẳng lớp năm. cho , nó tự học đến chương trình lớp tám , tuy nó nhưng thấy nó đang định nhảy lớp tiếp đấy."
Phương Á Bá vẫn dùng dư quang quan sát Hà Huân, càng càng thấy giống bố, hơn nữa càng càng thấy thiết, giống như bẩm sinh đối xử với thằng bé . Cậu ngốc, ngược thuộc tuýp chỉ thông minh cao. Nghĩ đến việc dù thấy chính diện Hà Huân mà vẫn cứ nhớ mãi quên, nghĩ đến thái độ hờ hững của bà đối với Á Lâm, chính cũng thích nổi Á Lâm... Trái tim đập thình thịch liên hồi như nhảy khỏi lồng ngực.
Ngọc Chi mãi thấy bạn phản ứng: "Này, đến ngốc luôn ? Ha ha, cũng đúng, luôn tự cho là IQ cao mà, Hà Huân nhà chúng cũng kém . Ngoại ngữ của nó , đối thoại với thành vấn đề, thiên phú ngôn ngữ cực cao."
Phương Á Bá siết chặt nắm đấm, nén suy đoán trong lòng, tìm hiểu thêm về Hà Huân: " nhớ Hà Huân là trẻ mồ côi ở cô nhi viện, chị cứu?"
Ngọc Chi kể: " cũng thôi, chị là biên kịch theo đoàn phim phim, cứu Hà Huân đống rơm. Hà Huân từng nhận nuôi từ cô nhi viện, nhưng cha nuôi c.h.ế.t ai ngó ngàng, cứ thế tự sống lây lất. Lúc đó nếu chị thì chắc thằng bé sốt c.h.ế.t . Sau đó chị thuê luật sư đưa thằng bé về cô nhi viện, thủ tục gửi nuôi đón về nhà chăm sóc đến giờ."
Phương Á Bá mà thắt lòng, suýt c.h.ế.t, tự sống lây lất... Cậu nhịn hỏi: "Tại thủ tục nhận nuôi?"
Ngọc Chi ho khan một tiếng: "Cậu Hà Huân và cháu gái thế nào?"
Phương Á Bá ngẩn , lập tức phản ứng : "Không chứ!"
Ngọc Chi bật : "Đùa thôi, thật gửi nuôi nhận nuôi quan trọng đến thế, miễn là đối xử với đứa trẻ là . Cậu cũng thấy đấy, nhà chị coi Hà Huân như con đẻ mà nuôi nấng."
Phương Á Bá nhịn mà tự bổ não: Chắc gia đình thấy Hà Huân đáng thương, duyên cứu mạng nên mới để Hà Huân gửi nuôi, còn chuyện nhận nuôi chắc là liên quan đến quyền thừa kế . Cậu đ.á.n.h c.h.ế.t cũng ngờ lời đùa của bạn mới là sự thật.
Ngọc Chi và Phương Á Bá chuyện nhỏ, ông nội tuổi cao tai nghễnh ngãng nên thấy gì. Ngọc Hi cũng chú ý, bộ tâm trí cô đều đặt lên hai đứa nhỏ.
________________________________________
Đợi Niên Quân Mân về, cả nhà bắt đầu dùng bữa. Niên Phong về nên chỗ chút đổi, Hà Huân đối diện với Phương Á Bá.
Lần tiếp xúc ở cự ly gần, Phương Á Bá siết chặt đôi đũa, cố nhịn lên tiếng. Lúc ăn cơm, âm thầm quan sát những món Hà Huân gắp, thói quen ăn uống cũng là di truyền.
Ngọc Hi chăm sóc con gái gắp cá cho Hà Huân: "Món cá con thích , ăn nhiều một chút."
Mắt Hà Huân sáng rực lên khi thấy đĩa cá: "Vâng ạ, ạ."
Ngọc Hi thấy Phương Á Bá cũng gắp khá nhiều cá: "Thích thì ăn nhiều , đừng khách sáo nhé."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-630-hai-ben-dieu-tra.html.]
Phương Á Bá cảm ơn xong, miếng cá trong miệng dường như cũng đổi vị. Sở thích của và Hà Huân giống . Một là tình cờ, nhưng tất cả các món đều giống thì cơn sóng lòng của cuộn trào. Bố nhà, cũng nhà, nén sự thôi thúc cho cha , chuyện kỳ lạ, tự xác thực .
________________________________________
Sau bữa tối, Ngọc Hi và Niên Quân Mân trò chuyện, thỉnh thoảng con gái: "Hà Huân và Phương Á Bá trò chuyện khá hợp đấy."
Niên Quân Mân qua: " thế thật, thằng bé hiếm khi thích lạ nào như ."
Ngọc Hi gật đầu: " , Hà Huân thì ngoan ngoãn nhưng thực ít thể thiết . Ngoài chúng , Phương Á Bá chắc là đầu tiên."
Vợ chồng Ngọc Hi đang bàn luận về Hà Huân, còn Phương Á Bá thì đang tìm cách dò hỏi thông tin từ thằng bé. Cậu bắt đầu từ chuyện học hành hỏi sang nhiều thứ khác. Cậu dám hỏi quá nhiều, nhưng càng nhiều lòng càng phức tạp. Từ ăn đến mặc đều là đồ nhất, đây trẻ mồ côi, rõ ràng là một ấm nhỏ . Gia đình đối xử với Hà Huân thực sự , hề giả tạo chút nào.
________________________________________
Sáng sớm hôm , Phương Á Bá và Ngọc Chi rời . Hà Huân liền : "Dì ơi, hôm qua Phương hỏi con nhiều chuyện, đang dò hỏi con đấy ạ."
Ngọc Hi ngạc nhiên: "Thật ?"
"Vâng, hỏi về con thôi. Con nghĩ cả đêm cũng hiểu nổi." Cậu gì đáng để quan tâm chứ? Trong lòng cũng buồn, quý Phương, mà đầu thật lòng tiếp xúc dò xét.
Ngọc Hi nheo mắt. Nếu Hà Huân nhắc cô thực sự chú ý mấy, vì ấn tượng với Phương Á Bá nên cô cũng đề phòng. Hà Huân nhắc, cô hồi tưởng một lượt và xác nhận: "Cậu chỉ hỏi thông tin về con?"
"Vâng, hỏi con thích ăn gì, hỏi về cuộc sống lúc đầu nhận nuôi, còn hỏi nhiều thứ khác nữa."
Ngọc Hi cho rằng một vô duyên vô cớ quan tâm đến một khác như . Cô nhớ sáng nay lúc rời , Phương Á Bá cũng quan tâm Hà Huân.
Vương Bân lúc cũng đến. Ngọc Hi với Hà Huân: "Dì , con học thêm ."
"Vâng."
Đợi Hà Huân , Ngọc Hi tin trực giác của . Nếu nhớ lầm thì Phương Á Lâm cũng chín tuổi, thật là trùng hợp! Cô tiếp tục hồi tưởng mấy gặp Văn Tịnh, mơ hồ nhớ bà từng Phương Á Lâm giống ông nội khuất, chứ chẳng giống cha chút nào.
Ngọc Hi lập tức gọi điện cho công ty thám tử, yêu cầu điều tra về gia đình họ Phương.
________________________________________
Trong khi đó, khi tách khỏi Ngọc Chi, Phương Á Bá vội vàng chạy về nhà. Cậu chằm chằm bức ảnh gia đình lâu, cẩn thận lấy từ trong túi một lọn tóc — đó là tóc của Hà Huân. Cậu phòng của cha , nghĩ đến tóc của bố, sắc mặt khó coi. Trước khi bố công tác cãi đ.á.n.h với bác cả, tóc rụng ít, đó vì thấy nên bố cạo trọc luôn.
Lúc vội vàng nên cũng dọn dẹp phòng ốc mấy, hy vọng thể tìm thấy gì đó. Quả nhiên, nhặt tám chín sợi tóc mặt đất, chắc là đủ .
Đến buổi trưa, điện thoại từ công ty thám t.ử của Ngọc Hi gọi tới!