Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 667: Đảo lộn thị phi
Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:37:51
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngọc Hi hỏi: "Đã xảy chuyện gì, bệnh viện?"
Bác gái Lưu hoảng loạn vô cùng, bà thấy máu: "Chúng cản nổi cô Vương, cô xông đẩy ngã phu nhân Chủ tịch. Chúng đang đường đến bệnh viện, gọi cho Chủ tịch nhưng ai bắt máy, chắc là đang họp."
Bà của trợ lý Chủ tịch nên chỉ còn cách tìm Ngọc Hi.
Ngọc Hi kẹp điện thoại, vội vàng mặc áo khoác: "Con sang ngay đây. , bác Lưu bệnh viện , còn Diệu Diệu thì ?"
Bác gái Lưu đáp: "Phương Huân về , thằng bé đang chơi với Diệu Diệu!"
Ngọc Hi yên tâm hơn: "Con qua đây."
Có Ngọc Hi gánh vác, bác gái Lưu cũng vững tâm hơn, bà cúp máy vị phu nhân Chủ tịch sắc mặt trắng bệch, thầm nghĩ thật là tai bay vạ gió.
________________________________________
Khi Ngọc Hi đến bệnh viện, Mai Hoa đang truyền dịch trong phòng bệnh, bác gái Lưu bên cạnh trông nom. Thấy Mai Hoa nhắm nghiền mắt, Ngọc Hi hỏi nhỏ: "Đứa bé giữ bác?"
Bác gái Lưu: "Giữ , giữ . Tim bác nãy giờ cứ nhảy thình thịch, đến giờ vẫn bình tĩnh . Ngọc Hi ơi, bác sĩ bảo viện theo dõi một tháng, mà đám cưới sắp đến nơi , giờ tính đây."
Ngọc Hi thở phào, đứa bé là : "Dù cũng lĩnh chứng , cứ đợi sinh xong tổ chức cũng ạ."
Mai Hoa tuổi, suýt sảy thai, dù giữ thì trong suốt t.h.a.i kỳ sức khỏe cũng sẽ lắm, đám cưới chỉ thể hoãn .
Bác gái Lưu thở dài bùi ngùi. Bà khá thích Mai Hoa vì cô là điều, chừng mực. Mai Hoa đến nhà cũng chăm sóc Diêu Trừng, ngờ gặp sóng gió .
"Cộc cộc", tiếng gõ cửa vang lên, Ngọc Hi đầu , thấy vợ chồng Văn Tịnh tới.
Ngọc Hi vội mời họ : "Anh chị ạ?"
Văn Tịnh đỏ bừng mặt vì hổ: "Phương Huân gọi điện cho mới , thực sự xin , vô cùng xin ."
Ngọc Hi giận lây sang họ, chuyện liên quan đến nhà họ Phương. Phương Càn nhận tổ quy tông nhưng đổi họ, đó là sự tính toán riêng để hai chi khác của nhà họ Vương nhắm . Thực tế chứng minh vợ chồng Phương Càn chọn đúng đường, Vương Hán Thần cũng hiểu ý họ nên cho tiền và cổ phần coi như bù đắp dẫn .
Thấy hai vợ chồng hận thể chui xuống đất vì hổ thẹn, Ngọc Hi an ủi: "Chuyện liên quan đến chị, chị cần xin ."
Văn Tịnh trong lòng khổ sở. Có bà chị hờ chẳng giúp gì, chỉ gây rối trong nhà, thỉnh thoảng xúi giục chồng cô về tranh giành gia sản. Lần còn tệ hơn, Niên Phong chuẩn kết hôn liền chạy đến nhà họ Niên đẩy , thế thì nhà cô còn mặt mũi nào mà qua với nhà họ Niên nữa?
Phương Càn đau đầu nhức óc, chị cả thật sự quá quắt : " sẽ đưa chị đến để cho nhà họ Niên một lời giải thích."
Văn Tịnh cũng vội hỏi: "Bà Mai chứ?"
Cô hỏi đứa bé giữ , thầm cầu nguyện trong lòng nhất định giữ .
Ngọc Hi: "Không , đứa bé cũng giữ ."
Vợ chồng Phương Càn bấy giờ mới trút bỏ tảng đá trong lòng. Giữ đứa bé là .
Văn Tịnh: "Tạ ơn trời đất, là ."
Hai vợ chồng ở một lát về, họ còn tìm bà chị gây họa Vương T.ử Linh nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-667-dao-lon-thi-phi.html.]
________________________________________
Ngọc Hi gọi cho Niên Phong nhưng vẫn liên lạc , họp quan trọng thường sẽ mang điện thoại. Cô cũng trợ lý nên quyết định đích đến tập đoàn Đông Phương một chuyến.
Mai Hoa cần chăm sóc, cũng may Chu Lộ ở đó, con gái ruột chăm sóc thì tận tâm hơn ai hết. Ngọc Hi hỏi kỹ bác sĩ nữa bảo bác gái Lưu về nhà.
Ngọc Hi đến tập đoàn Đông Phương đúng lúc, đang định bước thang máy thì Niên Phong gọi . Ngọc Hi : "Bố, con đến công ty , lên ạ."
Niên Phong thắc mắc, con dâu cả bao giờ đến công ty, hôm nay đến: "Được."
Ngọc Hi nhanh chóng mặt tại văn phòng. Niên Phong tháo kính , lộ vẻ mệt mỏi khuôn mặt. Ông đeo kính hỏi: "Bố họp suốt cả buổi sáng, con qua đây?"
Ngọc Hi kể chuyện Mai Hoa nhập viện. Thấy Niên Phong vội vã dậy, cô nhanh chóng ngăn : "Người , đứa bé cũng ạ. Chu Lộ đang ở viện chăm sóc, bác Lưu về nhà hầm canh bổ , bố đừng vội."
Niên Phong phịch xuống ghế. Do nãy dậy quá nhanh nên mắt ông tối sầm , nhắm mắt nghỉ một lát mới thấy khá hơn. Ông nghiến răng: "Nhà họ Vương thật to gan."
Sự chán ghét của ông đối với nhà họ Vương ngấm xương tủy. Sau khi Uông Hàm tính kế, ông hận thù tất cả những kẻ mưu đồ với . Nhà họ Vương luôn giám sát ông ngừng, thêm Vương T.ử Linh liên tục quấy nhiễu, nghĩ đến mà bực bội vô cùng, thật đáng c.h.ế.t.
Ngọc Hi cũng phiền lòng vì nhà họ Vương, nhưng chẳng còn cách nào, gốc rễ của họ ở thành phố G, cô gì họ: "Bố, đám cưới thể tổ chức nữa , thông báo cho những nhận thiệp mời một tiếng ạ."
Niên Phong day day thái dương, tinh thần mệt mỏi vơi đôi chút: "Để bố bảo trợ lý ."
Trợ lý gõ cửa bước : "Chủ tịch, cô Vương đang ở lầu, gặp ông."
Niên Phong ghê tởm c.h.ế.t, định gặp, nghĩ đến đứa trẻ suýt mất trong bệnh viện, ông sa sầm mặt: "Dẫn cô lên đây."
Ngọc Hi: "..."
Cô thật sự hiểu nổi mạch não của Vương T.ử Linh nữa, lúc chạy trốn còn tự dẫn xác đến.
Vương T.ử Linh bước với nụ môi. Suy đoán của cô sai, nhưng khi đối diện với khuôn mặt đen sì của Niên Phong, tim cô chợt thắt . Cố nén nỗi bất an, nụ mặt biến mất, đó là thái độ nhận thành khẩn: " thực sự đẩy , Niên Phong. ông sắp kết hôn nên đặc biệt từ thành phố G chạy tới đây. Trong lòng đau đớn, chỉ gặp ông định cưới để bản tuyệt vọng mà buông tay. Không ngờ mới hỏi các sống , giải thích chúng gì nhưng cô tin, còn định đ.á.n.h nên chỉ tránh một cái, cô liền ngã."
Ngọc Hi: "..."
Cô thật sự mở mang tầm mắt. Không hổ danh là phụ nữ bước từ những cuộc đấu đá gia tộc, khả năng đ.â.m chọc, đảo lộn trắng đen đạt cấp độ tối đa.
Niên Phong lạnh mặt: "Câm miệng."
Vương T.ử Linh c.ắ.n môi, vẻ kìm nén nước mắt, trông vô cùng uất ức.
Ngọc Hi rùng một cái vì sởn gai ốc.
Vương T.ử Linh nhanh chóng tính toán. Lẽ nào cô tính sai ? Cô tin Niên Phong sắp cưới nên cam lòng, vội vàng chạy tới. Đợi khi gặp , thấy đó chỉ là một mụ đàn bà trung niên bảo dưỡng bằng , cô càng phục, ngờ thua một mụ nát như .
Đặc biệt là khi mụ cô như kẻ thứ ba, cô nhất thời kích động tay, đó thì ngẩn . Đợi khi cô hồn thì hết, lúc đó mới mụ mang thai. Cô theo đến bệnh viện, trong lòng thầm nghĩ sảy t.h.a.i thì . Cô đợi mãi thấy Niên Phong nên càng khẳng định mụ đàn bà chỉ là "mượn con để leo lên".
Cô tin rằng thể đ.á.n.h cược một ván, giờ đến đây đảo lộn thị phi. Cô tự thấy quyến rũ hơn mụ đàn bà , mụ mà so với cô . Càng nghĩ, cô càng vững tâm.
Cô càng cho rằng đoán đúng, lòng càng nảy sinh nhiều ý đồ: "Niên Phong, trong lòng ông cũng thấy uất ức. Tâm ý của ông hiểu mà, mụ nhất định là dùng thủ đoạn mới đứa bé."
Vẻ mặt cô tỏ thấu hiểu và xót xa cho ông.