Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 672: Chỉ số cảm xúc
Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:37:55
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai vợ chồng cùng con gái vẽ tranh, mãi đến khi dỗ con bé về phòng ngủ say mới .
, là đưa Diệu Diệu về phòng riêng của con bé. Kể từ Tết, Ngọc Hi sắp xa nên rèn cho cô nhóc ngủ riêng, tránh để đến lúc cả bố và đều công tác, con nhỏ quấy tự ốm.
Buổi tối, dĩ nhiên là một màn tình nồng ý mật.
Sáng sớm hôm , Ngọc Hi dù nỡ cũng lên đường. Cô là đến đoàn phim muộn nhất, đại quân sớm di chuyển đến địa điểm .
Địa điểm lấy bối cảnh là một vùng Giang Nam với rừng trúc bạt ngàn. Khi Ngọc Hi đến nơi, các thiết lắp đặt xong xuôi. Rừng trúc cách làng khá xa nên dựng lều trại để ở .
Ôn Vinh : " đưa cô dạo một vòng nhé? Phong cảnh ở đây thực sự tuyệt, còn thấy cả cò trắng nữa."
Ngọc Hi ngạc nhiên: "Cò trắng ?"
" , buổi tối cô sang ngọn núi đối diện là sẽ thấy."
"Tối nay xem cho kỹ mới . Mà phong cảnh ở đây thật đấy, mà khai thác du lịch nhỉ."
Ôn Vinh tìm hiểu kỹ hơn một chút: " hỏi dân địa phương, họ chính quyền cho phép khai thác, giữ nguyên trạng diện mạo cho biển trúc ."
Ngọc Hi rừng trúc xanh mướt trải dài: " là cần bảo tồn."
Ôn Vinh chỉ tay về phía con đường nhỏ: "Đi lên xem thử , bất ngờ đấy."
Ngọc Hi đáp: "Đợi lấy máy ảnh ."
"Được."
Hai thuận theo con đường nhỏ lên phía . Ngọc Hi ngắm những cây trúc xanh biếc, hỏi: "Biển trúc thế chắc cũng nhiều rắn lắm nhỉ, kiểu như rắn lục tre chẳng hạn?"
Lần Bạch Nhiêu cùng, cô thực sự khá sợ rắn.
Sắc mặt Ôn Vinh cũng biến đổi đôi chút, chỉ phụ nữ mới sợ, cũng sợ: " tìm dân địa phương mua t.h.u.ố.c , họ nhạy lắm."
Ngọc Hi thở phào: "Vậy thì ."
Khi hai lên đến sườn dốc, Ngọc Hi "bất ngờ" đó là gì. Phía một đầm nước, trong vắt đến tận đáy: "Đẹp quá!"
Ôn Vinh rạng rỡ: " dự định thêm một cảnh nữa ngay bên bờ đầm , sơn thủy hữu tình như họa, tuyệt mỹ!"
Ngọc Hi gật đầu: "Anh là đạo diễn, quyết định."
Nói , cô cầm máy ảnh lên tìm góc chụp. Tuy kỹ thuật chụp ảnh quá xuất sắc, nhưng nhờ phong cảnh quá nên dù là mới bắt đầu cũng thể cho đời những tác phẩm ấn tượng.
Trở về doanh trại, cô gặp Triệu An Nhiên. Trên tay cô xách một chiếc giỏ đựng đầy măng tre.
Ngọc Hi hỏi: "Cô đào măng ?"
Triệu An Nhiên vẫn còn chút gượng gạo khi đối mặt với Lữ Ngọc Hi, cô chạm điện thoại, cảm thấy chút tự tin hơn nên tự nhiên : "Vâng, cạnh làng của cũng rừng trúc, từ nhỏ đào măng . Đây là măng xuân, đang mùa ngon nhất, thấy rừng trúc nhịn nên đào một ít, tối nay thêm món rau."
Ngọc Hi nhướng mày. Thông thường diễn viên che giấu xuất của , ít dám thoải mái thừa nhận đến từ nông thôn như . Sự thành thật chút che đậy khiến Ngọc Hi thiện cảm hơn với Triệu An Nhiên, cô hề giả tạo: "Tốt quá!"
Triệu An Nhiên ngờ Lữ Ngọc Hi ôn tồn với như , nhất thời ngẩn . Lữ Ngọc Hi đúng thực là chính trực và bụng hiếm trong giới như lời quản lý . Nghĩ đến thái độ đối đầu của , cô đỏ mặt: "Năm ngoái thái độ của , xin cô."
Ánh mắt Ngọc Hi càng thêm ôn hòa, cô gái thực sự tệ, hèn gì thể khiến Từ Hối Xung ngẩn ngơ. Cô : " quên từ lâu ."
Triệu An Nhiên hì hì: " nấu khá nhiều món từ măng xuân, lát nữa định tự bếp, cô ăn cùng cho vui nhé?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-672-chi-so-cam-xuc.html.]
Ngọc Hi đáp: "Được, lát nữa và Ôn Vinh sẽ qua."
Triệu An Nhiên sững một chút, sang đạo diễn Ôn, cuối cùng cũng phản ứng kịp: "A, , ạ."
Ngọc Hi còn việc nên về dọn dẹp hành lý .
Đợi Ngọc Hi , Triệu An Nhiên mới với trợ lý: "Biên kịch Lữ đúng là ."
Trợ lý hiểu rõ tính nết nghệ sĩ nhà , thở dài: " thế, cũng may biên kịch Lữ kéo thêm đạo diễn Ôn , nếu cô đắc tội với ."
Cô trợ lý cũng sầu não hết sức, chỉ EQ của nghệ sĩ nhà đúng là cao chút nào.
________________________________________
Buổi tối, trợ lý của Triệu An Nhiên đến gọi Ngọc Hi. Ngọc Hi tìm Ôn Vinh, hai cùng đến lều của cô .
Vừa trong, Ngọc Hi thấy Phương Thần ở đó. Chưa đợi Triệu An Nhiên giải thích, Phương Thần đặt bát đũa xuống : " thấy An Nhiên đang bận rộn nên cũng dày mặt chạy qua đây."
Ngọc Hi mỉm xã giao, Triệu An Nhiên ngây ngô vẻ mặt "hận sắt thành thép" của cô trợ lý, cô thấy khá buồn .
Ngọc Hi và Ôn Vinh xuống, bốn món từ măng xuân chiếc bàn đơn sơ: "Không ngờ đấy, Ảnh hậu Triệu tay nghề nấu nướng cừ khôi thế ."
Triệu An Nhiên đỏ mặt: "Mẹ bảo nắm giữ trái tim đàn ông thì nắm giữ dày của họ, nên từ nhỏ theo học nấu ăn. Đây là mấy món tủ của , nếm thử xem."
Ngọc Hi cũng khách sáo, măng xuân miệng non tươi: "Ngon thật đấy."
Triệu An Nhiên yên tâm hẳn, : "Vậy ăn nhiều nhé. còn nấu nhiều món khác nữa, thấy quanh đây nhiều rau dại lắm, rau dại mùa xuân là non nhất. Ngày mai sẽ hái một ít về bánh sủi cảo nhân rau dại mời qua ăn."
Mắt Ngọc Hi sáng lên. Cô là đứa trẻ vùng biển nên nhiều về các loại rau dại vùng nội địa, nhưng nếm thử măng xuân xong cô thấy rau dại chắc chắn cũng ngon: "Được thôi, mai thời gian thì gọi nhé, cũng qua phụ một tay. Lúc mang theo khá nhiều loại nước sốt, tuy nấu ăn giỏi lắm nhưng cũng vài món tủ, khi nào dịp mời nếm thử tay nghề của ."
Triệu An Nhiên: "Được, ạ."
Trợ lý của Triệu An Nhiên mỉm . Nghệ sĩ nhà EQ tuy cao, nhưng đến chuyện ăn uống là đấy, dùng ẩm thực để mở rộng quan hệ cũng là một chiêu .
Ngọc Hi đang ăn vui vẻ thì cảm nhận một tia ác ý. Qua dư quang, cô liếc Phương Thần, cô đang cúi đầu, nhưng thỉnh thoảng lộ vẻ mặt âm trầm. Ngọc Hi hiểu ngay, cô gái tâm tư sâu.
Nhìn Triệu An Nhiên vô tư lự, Ngọc Hi thầm thừa nhận là nhiều tâm kế nên thích kết giao với những tâm cơ, ở cùng thấy mệt mỏi.
Thấy Triệu An Nhiên gắp thức ăn cho Phương Thần như chị em , khóe miệng Ngọc Hi khẽ giật. Nữ nghệ sĩ cùng một công ty thể thành bạn tâm giao thực sự ? Triệu An Nhiên chẳng hề phát giác Phương Thần đến đây là để dựa mà tiếp cận các mối quan hệ, thần kinh cô nàng đúng là quá thô.
Bữa cơm kết thúc, Ngọc Hi và Triệu An Nhiên hẹn khi nào rảnh sẽ cùng gói sủi cảo.
Phương Thần : " cũng sẽ giúp một tay."
Ngọc Hi kịp lên tiếng thì Triệu An Nhiên nhanh nhảu: "Được thôi."
Ngọc Hi định gì đó, nhưng thấy trợ lý của Triệu An Nhiên đang đảo mắt ngán ngẩm, cô bật .
________________________________________
Ngày hôm cảnh nhiều, ba giờ chiều hết cảnh của Triệu An Nhiên, Ngọc Hi cũng bận nên hai rủ hái rau dại, dọc theo con đường nhỏ đến bên đầm nước.
Vì nước nên rau dại mọc nhiều, chẳng mấy chốc đầy giỏ.
Hai đến bên bờ đầm, Triệu An Nhiên : "Phong cảnh ở đây thật, nước trong quá. Chị Lữ, chị kìa ốc đồng kìa!"
Ngọc Hi ốc đồng, mà đang về hướng khác, chằm chằm Thẻ Trúc Ngọc đang lặn xuống nước.