Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 689: Hận

Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:38:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Diêu Trừng sinh thì cũng ở đó, đợi đứa bé đầy tháng là vợ chồng Canh Tâm dọn . Bụng em hiện giờ cũng lớn lắm, ."

Niên Quân Mân: "Em quên , em m.a.n.g t.h.a.i chỉ một đứa. Bây giờ mệt thế , hai tháng nữa chẳng còn mệt hơn? Hơn nữa má Lưu tuổi cũng còn nhỏ, tính thế , sẵn tiện nhà đang trống, thuê thêm hai giúp việc nữa. Một chuyên dọn dẹp phòng ốc giặt giũ, một chăm sóc em, còn má Lưu chỉ phụ trách nấu cơm thôi!"

Ngọc Hi phản đối nữa: "Được, theo ."

Hai vợ chồng mải mê trò chuyện, chú ý tới đang ở hàng ghế phía .

Tiêu Khả đeo khẩu trang, chỉ để lộ phần trán. Da dẻ cô xám xịt, dù ăn mặc khá nhưng ánh mắt âm trầm. Sau khi nhận Lữ Ngọc Hi, trong lòng cô chỉ còn hận thù.

, chính là hận. Tiêu Khả hận Lữ Ngọc Hi, hận Bạch Nhiêu, hận tất cả . Nếu họ, hạ gục Niên Quân Mân, sớm trở thành bà chủ của công ty.

Chứ tính kế dẫn đến mang thai. Cô cam lòng, dựa đứa bé để thượng vị nên cứ cố kéo dài đến lúc bụng ngày càng to. Cuối cùng gã đàn ông tồi tệ quá độc ác, lúc bụng cô sáu tháng thì vợ cả tìm đến tận nơi. Cô đ.á.n.h một trận nhừ tử, đứa bé cũng mất. Cô mười cái miệng cũng ai tin chuyện tính kế.

buộc bán nhà chuyển nơi khác, đứa bé mất , vì đưa đến bệnh viện quá muộn nên cô còn khả năng sinh nở nữa. Cô dưỡng bệnh suốt nửa năm trời.

Hiện tại vẫn định kỳ kiểm tra, làn da cũng vì thế mà sạm nhiều. Cái giá cô trả quá lớn. Cô chằm chằm về phía với ánh mắt thâm độc, hận thể rạch nát khuôn mặt của Ngọc Hi.

Lữ Ngọc Hi đang hạnh phúc. Tại đều hạnh phúc, chỉ riêng cô thì ? Cô quên mất rằng chính tâm địa trong sáng của mới dẫn đến ác quả ngày hôm nay.

Ngọc Hi còn Thẻ Trúc Ngọc nên cảm quan trở bình thường, cô cảm nhận ác ý phía . Niên Quân Mân thì dồn hết tâm trí vợ nên cũng chú ý tới.

Một tiếng mới đến lượt Ngọc Hi khám. Vì nghi ngờ đa t.h.a.i nên bác sĩ cho các xét nghiệm cụ thể. Đáng lẽ tuần thứ tám đo tim t.h.a.i và mầm thai, nhưng lúc đó Ngọc Hi đang ở tỉnh ngoài nên , kiểm tra gộp luôn.

Ngọc Hi kiểm tra, Niên Quân Mân cùng. Bác sĩ xem các chỉ , còn cho Niên Quân Mân nhịp tim thai.

Niên Quân Mân thấy tiếng tim t.h.a.i đập dù lẫn lộn nhưng chân thực, ngây ngô như một gã khờ. Đây là con của và Ngọc Hi.

Bác sĩ với Ngọc Hi: "Tim t.h.a.i và mầm t.h.a.i phát triển , các bé khỏe mạnh. Mang t.h.a.i đôi thì việc sinh non là chuyện bình thường, nên ngày dự sinh sẽ chính xác. Cô nhất định khám t.h.a.i định kỳ đúng hạn, luôn chú ý sự phát triển của các bé để thể nhập viện chờ sinh kịp thời, tránh những rủi ro đáng tiếc."

Ngọc Hi thở phào nhẹ nhõm, may mà đa thai. Niên Quân Mân cũng trút gánh nặng, hai vợ chồng thực sự một phen hú vía.

Bác sĩ dặn dò thêm một lưu ý. Mang t.h.a.i đôi cần chú ý nhiều hơn t.h.a.i đơn. Một đứa trẻ khiến vất vả lắm , hai đứa trẻ thực sự là đang hút xương m.á.u của để lớn lên.

Ngọc Hi cảm ơn bác sĩ, cầm tờ kết quả ngoài: "May quá, chỉ hai đứa."

Niên Quân Mân nhịn mà chạm nhẹ bụng vợ: "Nhịp tim của chúng mạnh mẽ."

Ngọc Hi: "Vâng, theo em chịu bao nhiêu khổ cực mà chúng vẫn bình an vô sự, đúng là những nhóc con kiên cường. Không là trai gái nhỉ."

Niên Quân Mân hớn hở: "Trai gái đều cả, đều thích. Lần thêm hai đứa nữa, nhà nhộn nhịp lắm đây."

Ngọc Hi tưởng tượng cảnh hai đứa trẻ cùng một lúc mà thấy đau đầu. Đâu chỉ nhộn nhịp, khi nó còn lật tung nóc nhà lên chứ. Cô nhịn mà xoa bụng. May là da cô quá căng, khả năng phục hồi cũng , m.a.n.g t.h.a.i rạn, bụng to hơn chắc cũng sẽ thôi.

Phụ nữ ai chẳng yêu cái , Ngọc Hi cảm thán sự vĩ đại của . Những vết rạn da chính là những huân chương lời, để sinh một đứa trẻ, hy sinh quá nhiều.

Ngọc Hi đang mải suy nghĩ, đột nhiên Quân Mân dùng lực kéo mạnh một cái, cô ngã nhào lòng . Ngay đó tiếng ngã xuống đất, nếu Quân Mân thì Ngọc Hi chắc chắn va trúng .

Người ngã xuống là một phụ nữ lớn tuổi, phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i phía vội cúi xuống: "Mẹ ơi, ?"

"Mẹ , may mà va trúng ai."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-689-han.html.]

Người phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i thấy mặt Ngọc Hi trắng bệch thì áy náy: "Mẹ em cố ý , xin chị, thực sự xin chị."

Lòng Ngọc Hi thắt một cái, nhưng bà cũng va trúng cô: "Không , , bác ạ?"

Người phụ nữ dậy: "Không ."

Sau đó bà lầm bầm: "Vừa nãy đứa nào thất đức thế , đẩy một cái."

Tai Ngọc Hi thính, cô quanh một lượt nhưng đều là đang xếp hàng, thấy ai khả nghi. Vì an của nhóc con trong bụng, nhất là nên rời sớm.

Đến khi lên xe, hai vợ chồng mới yên tâm.

Họ nghĩ đó là một t.a.i n.ạ.n cũng là điều dễ hiểu vì thấy quen nào cả. Thôi , hai vợ chồng dường như quên mất Tiêu Khả . Tiêu Khả đeo khẩu trang, gầy gò ốm yếu, lưng còng xuống, dù gặp thì hai cũng nhận nổi vì sự đổi quá lớn.

Hai vợ chồng về nhà, báo tin vui cho tất cả bạn bè.

Trịnh Cầm đến vì nhà ông cụ cần chăm sóc rời , bà dặn dò Ngọc Hi chú ý tự chăm sóc , đợi khi nào sinh bà sẽ qua.

Ngọc Hi hỏi thăm tình hình sức khỏe của ông nội, ông tuy sức khỏe giảm sút nhưng ăn uống vẫn , cần cô lo lắng.

Buổi chiều, Ôn Vinh ghé qua, mang theo bản phim cắt ghép xong, đặc biệt đem đến cho Ngọc Hi xem: " sức khỏe cô nên đặc biệt mang qua đây, xem cùng chứ?"

Ngọc Hi đồng hồ, thấy sắp đến giờ cơm tối: "Không vội xem , ăn cơm xong xem."

Ôn Vinh xem nên dĩ nhiên vội: "Được thôi, thật đấy, bộ phim chắc chắn sẽ bán chạy, đây là bộ phim thành công nhất của ."

Ngọc Hi mỉm , biểu cảm của Ôn Vinh cứ như thấy cảnh nhận giải thưởng : "Nhạc đầu phim, cuối phim và nhạc nền, Hoàng Lượng hài lòng ?"

Ôn Vinh: "Nói thế nào nhỉ, ý cảnh thì hài lòng , nhưng khí đủ căng thẳng. bảo họ về biên soạn , vài ngày nữa sẽ đưa cho ."

Ngọc Hi giao quyền cho Ôn Vinh: "Anh cứ tự quyết định ."

Ôn Vinh toét miệng : "Yên tâm , sẽ cho cô một bất ngờ."

Buổi tối, Niên Quân Mân về, cơm nước xong xuôi Trịnh Mậu Nhiên cũng về phòng ngay, đều là sắp xem phim nên nán chờ.

Phim mở đầu chấn động lòng , các cảnh đ.á.n.h đ.ấ.m đều là thực chiến, thầy dạy võ đều mời những danh tiếng, xem mắt. Cốt truyện dần dần đẩy lên cao trào, các tình tiết đan xen chặt chẽ, đoạn nào thừa thãi, diễn xuất của diễn viên chắc tay. Bộ phim kết thúc mà dư âm vẫn còn đọng mãi.

Mắt Ngọc Hi sáng lấp lánh, chẳng trách Ôn Vinh tự tin đến . Đã lâu lắm mới một bộ phim chất lượng cao thế , cô thể dự cảm sẽ đoạt giải. Lòng cô thầm vui sướng, đúng là tài, cốt truyện thực sự .

Ôn Vinh lên tiếng: "Nếu phối thêm âm nhạc nữa thì càng tuyệt vời."

Trịnh Mậu Nhiên : "Cốt truyện của Tiểu Hi ."

Cô cháu ngoại hờ đúng là tài!

Ngọc Hi khá đắc ý, đây là lời khen ngợi cô xứng đáng nhận .

Chuông điện thoại bàn reo lên, Niên Quân Mân nhấc máy, sắc mặt vốn đang vui vẻ bỗng chốc biến đổi.

 

Loading...