Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 693: Thay đổi

Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:38:47
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Niên Quân Mân cũng mở mắt , bắt gặp vẻ mặt mờ mịt của vợ: "Lát nữa khoa phụ sản kiểm tra hai đứa nhỏ trong bụng nhé."

Ngọc Hi sờ lên bụng, vẫn thấy ấm áp dễ chịu: "Vâng, nhưng mà em..."

Niên Quân Mân hiệu khoan hãy , Ngọc Hi ngậm miệng, xỏ dép nhà vệ sinh. Đứng gương, cô chút ngây , thực sự là ngây luôn . Cô véo véo má , da dẻ thực sự quá , trắng trẻo hồng hào, giống như thời mười tám tuổi , cảm giác bản trẻ trông thấy. Cô há hốc mồm, chuyện ?

Cũng may hai vợ chồng từng tận mắt thấy sự thần kỳ của Thẻ Trúc Ngọc nên khả năng tiếp nhận khá mạnh, nhưng nhà đến thì cần che giấu một chút. Ngọc Hi từ lúc m.a.n.g t.h.a.i từng dặm phấn, giờ bắt đầu lo lắng: "Thế thì bây giờ?"

Niên Quân Mân dùng khăn mặt chườm lên mặt vợ, đợi cho vẻ hồng hào bớt một chút thì sẽ quá lộ liễu. Dù má Lưu và cũng sẽ quan sát cô quá kỹ.

Ngọc Hi trong gương nữa, cũng may, ngoại trừ thần sắc và làn da lên thì đổi nào quá lớn khác.

Má Lưu đến nơi, thực sự để ý đến Ngọc Hi, tâm trí bà đều đặt hết lên Diệu Diệu.

Văn Tịnh thì liếc một cái, nhưng vì thường xuyên gặp mặt, thêm hôm qua mặt Ngọc Hi trắng bệch thê thảm, ánh đèn bệnh viện cô cũng nghĩ ngợi gì nhiều.

Ngọc Hi cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Sau khi ăn sáng xong, hai vợ chồng kiểm tra.

Bác sĩ kết quả, vẻ mặt kỳ lạ: "Hai mới kết hôn ? Con đầu lòng ?"

Ngọc Hi chớp mắt: "Dạ ."

Bác sĩ: "Nếu con đầu thì kinh nghiệm chứ, cứ cuống hết cả lên thế. thấy t.h.a.i p.h.ụ nào khí sắc khỏe mạnh hơn cô , hai đứa nhỏ lắm."

Ngọc Hi trút gánh nặng. Hai vợ chồng cảm ơn bác sĩ , phòng bệnh ngay mà lái xe về nhà.

Ngọc Hi xe, soi gương : "Em thấy, bảo em hai mươi tuổi chắc cũng tin."

Niên Quân Mân trong lòng thấy chua xót. Anh ngoài ba mươi , tuy khí chất vẫn còn đó nhưng lo toan nhiều việc, kiểu chăm sóc da dẻ. Vốn dĩ lớn hơn cô sáu tuổi, mà giờ trông như lớn hơn mười mấy tuổi .

Ngọc Hi một mặt thấy xinh thì vui, mặt khác lo âu: "Anh xem em thế nhỉ? Hôm qua rõ ràng là khó chịu, tin Diệu Diệu là bụng cứ thắt từng cơn, nhưng đến bệnh viện thì cảm giác đó biến mất, từ từ khỏe luôn."

Niên Quân Mân mạnh dạn đoán: "Em xem khi nào là do Thẻ Trúc Ngọc ?"

Ngọc Hi: "....... Anh cũng mà, nó là đồ phế thải, chức năng dưỡng ."

Thế thì còn lợi hại hơn bất kỳ loại mỹ phẩm nào, dưỡng quá đỉnh luôn!

Niên Quân Mân cũng im lặng: "Vậy là chuyện gì?"

Ngọc Hi hạ thấp giọng: "Thẻ Trúc Ngọc nuốt nhiều năng lượng như , nuốt bao nhiêu d.ư.ợ.c liệu quý giá. Em là vật chủ của nó, khi nào trong cơ thể em cũng lưu một phần, vốn dĩ vẫn luôn tiềm tàng, hôm qua đột nhiên bộc phát ?"

Niên Quân Mân giật giật khóe miệng: "Muốn bộc phát thì sớm bộc phát , đợi đến tận bây giờ ."

Ngọc Hi suy nghĩ một chút: "Cũng đúng. Hay là... hai đứa nhỏ trong bụng em lai lịch gì lớn, gặp nguy hiểm nên bộc phát để bảo vệ?"

Niên Quân Mân đầy đầu vạch đen: "Đây truyện thần thoại. Thôi, nghĩ thì đừng nghĩ nữa, nhưng mấy ngày tới em nhớ trang điểm một chút để che giấu ."

Ngọc Hi: " là nên che giấu, khác thì em sợ, chỉ sợ Trịnh Mậu Nhiên. Anh xem, bao giờ ông mới ?"

Niên Quân Mân: "Đợi nhà sửa xong, chắc cũng tầm lúc em sinh con."

Ngọc Hi: "......."

Chỉ thể để khí sắc lên một cách từ từ thôi.

Hai vợ chồng về nhà, Trịnh Mậu Nhiên ở đó. Ngọc Hi tắm một cái, gương càng thêm dám tin, da cô đến mức tưởng nổi.

Niên Quân Mân mà thấy "đau lòng", nhịn sờ sờ mặt : "Anh thấy cũng nên mua ít đồ dưỡng da cho nam giới ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-693-thay-doi.html.]

Ngọc Hi vuốt mặt một cái: " là nên bảo dưỡng , sờ thấy khô khốc . Anh xem, em ngoài mà gọi là chú, liệu tin ?"

Niên Quân Mân: "....... Không còn sớm nữa, mau mua mỹ phẩm thôi, con gái còn đang ở bệnh viện đấy!"

Ngọc Hi xách túi, sải bước cửa: "Đi thôi."

Niên Quân Mân theo vợ. Trước ngày hôm qua, vợ còn dám bước mạnh, hôm nay thì , bước thoăn thoắt, chẳng giống m.a.n.g t.h.a.i chút nào, tinh thần phấn chấn cực kỳ.

Niên Quân Mân xoa xoa mặt, bình tĩnh chấp nhận sự thật, còn tự an ủi rằng khả năng chịu đựng của quá .

Hai vợ chồng đến cửa hàng mỹ phẩm thương hiệu lớn. Ngọc Hi dù cũng đang mang thai, tìm loại gây hại cho t.h.a.i phụ.

Cô nhân viên bán hàng ngẩn : "Cái đó... cô gái , da cô thế , hiện tại cần dùng đến mấy thứ ."

Ngọc Hi bật , cô nhân viên thật thà quá: " đang mang thai, cô giới thiệu giúp loại nào t.h.a.i p.h.ụ dùng nhé."

Cô bán hàng trợn tròn mắt: "Thật ạ?"

Ngọc Hi trong lòng vui một chút, nhưng đó lặng . Sự đổi của cô quá lớn, nhất định che đậy.

Cô bán hàng ngượng ngùng, trong đầu nhịn mà suy diễn lung tung, nhưng may mà lộ mặt, nhanh chóng tìm loại dùng cho bà bầu.

Ngọc Hi xem phấn mắt , cái nhất định mua. Về dặm một chút quanh vùng mắt để che bớt thần thái quá rạng rỡ.

Cô bán hàng chút mờ mịt, trong mắt cô, Ngọc Hi cần đến những thứ , rõ ràng là mỹ nhân tự nhiên, mua mấy thứ .

Ngọc Hi chọn xong mỹ phẩm cũng dám nán lâu, cô sợ gặp quen.

Hai vợ chồng xe, Ngọc Hi vội vàng trang điểm. Kỹ thuật của cô cao siêu gì, nhưng che bớt khí sắc thì . Cô gương bên trái bên , cảm thấy khá hài lòng.

Niên Quân Mân cũng thở phào, che bớt thì quá lộ liễu nữa: "Sau em cứ đổi từ từ, chuyện cứ đổ hết cho việc mang thai. Anh nhớ , m.a.n.g t.h.a.i xong da dẻ lạ thường."

Ngọc Hi cũng nhớ mang máng: "Vâng, thôi, mua ít đồ chơi và đồ ăn, con bé ở bệnh viện chắc chán lắm."

Hai vợ chồng trung tâm thương mại. Cũng may Ngọc Hi trang điểm che bớt, thật sự đụng quen—Lôi Lạc.

Ngọc Hi lâu gặp Lôi Lạc. Lần cuối gặp là đợt Tết, tính cũng nửa năm . Thôi , cô thì bận rộn, Lôi Lạc cũng lớn, vốn dĩ là cực kỳ chủ kiến, Lôi Tiếu ở đó nên Ngọc Hi cũng hỏi han nhiều.

Thằng nhóc một , bên cạnh còn một cô gái. Có bạn gái ?

Lôi Lạc chị cả: "Chị, sắc mặt chị lắm, ở nhà nghỉ ngơi?"

Ngọc Hi: "Chị mua ít đồ chơi và đồ ăn cho Diệu Diệu. Sao em ở trung tâm thương mại thế ?"

Lôi Lạc liếc cô bạn gái bên cạnh, ánh mắt thoáng lộ vẻ thiếu kiên nhẫn: "Em đưa Minh Hoa dạo phố."

Đỗ Minh Hoa khá phấn khích: "Chị là chị cả ạ, em Lôi Lạc nhắc về chị suốt. Em xem tin tức về chị , chị ở ngoài trông trẻ hơn ảnh nhiều."

Ngọc Hi ngẩn , nháy mắt với Lôi Lạc: Bạn gái em ?

Lôi Lạc khẽ gật đầu, nhưng trong lòng thầm nhủ: Sẽ sớm thôi.

Ngọc Hi nhướng mày, cô vẻ thiếu kiên nhẫn từ biểu cảm nhỏ của Lôi Lạc: "Hôm nào rảnh thì đưa em về nhà ăn cơm nhé."

Lôi Lạc gật đầu: "Vâng ạ."

Ngọc Hi định hỏi thêm, mỉm định rời thì phía đối diện một đám kéo đến, còn thấy tiếng la hét. Ngọc Hi: "........"

 

Loading...