Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 765: Nghe không rõ

Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:42:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bàng Phi chẳng hề thấy ngượng ngùng chút nào, vốn là kẻ đào hoa, chỉ tiếc là ai thể thu phục trái tim : "Lữ tổng thật hài hước."

Ánh mắt Ngọc Khê đặt lên Triệu Tuyết. Cô vốn định quản chuyện của Triệu Tuyết nữa, nhưng cô gái dấn giới giải trí mà vẫn còn giữ cái tính cứng cỏi đó. Một ở nhà vệ sinh Triệu Tuyết trốn tránh, đầy nửa tiếng chạm mặt, lẽ cũng là cái duyên. Cô thể ngơ Triệu Tuyết nhảy hố lửa thêm nữa: "Không nhận ? Đến lời cũng ?"

Triệu Tuyết vốn chuẩn tâm lý Lữ Ngọc Khê phớt lờ. Cô từng hâm mộ, cũng từng đố kỵ, nhưng khi cách quá lớn, cô — một thi đỗ Đại học S — cũng hạng ngu ngốc. Cô hiểu rõ dựa chính . Lần duy nhất định toan tính thì cô cũng Lữ Ngọc Khê sẽ thèm đoái hoài đến nữa nên phận. Tết , chú ông cho bao lì xì lớn, bố chuyện thẳng thắn với cô, cô dứt bỏ tâm tư đó. Dù khó khăn đến cô cũng từng nghĩ đến việc tìm Lữ Ngọc Khê, ngờ hôm nay Lữ Ngọc Khê chủ động bắt chuyện với .

Ngọc Khê thấy rõ sự kinh ngạc trong mắt Triệu Tuyết: "Sao gì? Ra khỏi nhà vệ sinh là mất hút luôn, còn định hỏi xem ai đ.á.n.h cô mà biến mất . Giờ gặp định coi như thấy?"

Môi Triệu Tuyết run rẩy, sống mũi bỗng cay xè, bao nhiêu uất ức tuôn trào nơi khóe mắt. Những ngày quản lý ép uổng thật quá khó khăn, nếu tiền lương của bố chi viện, cô sớm gánh vác nổi: "... để chị thấy."

Ngọc Khê Triệu Tuyết đang đỏ hoe mắt: "Hối hận ? Hối hận thì về học, sắp nghỉ hè , nghỉ ngơi xong thì bắt đầu học kỳ mới."

Triệu Tuyết c.ắ.n môi: "Không hối hận ạ."

Ngọc Khê nhướng mày, cô bé trong xương tủy đúng là đủ cố chấp, chèn ép đến mức mà vẫn hối hận.

Ngọc Chi lái xe tới: "Chị!"

Ngọc Khê xách túi, Triệu Tuyết mở cửa xe. Trước khi , cô liếc xéo Bàng Phi một cái, với Triệu Tuyết: "Ai còn dám đ.á.n.h cô, cứ đ.á.n.h trả ."

Triệu Tuyết trợn tròn mắt, cho đến khi xe chạy xa mới hồn, mắt đỏ lên kìm mà bật .

Bàng Phi mới mà đang nhắm tới, dường như bối cảnh giống như trong tư liệu: "Cô quen Lữ Ngọc Khê ?"

Triệu Tuyết ngốc, Lữ Ngọc Khê tuy rõ ràng nhưng cũng cho cô rằng một gã quản lý chẳng gì đáng sợ: "Họ hàng xa ạ."

Lần cô thông minh , thành thật khai báo chứ thêm thắt gì nhiều.

Đáy mắt Bàng Phi tối : "Cô đ.á.n.h ?"

Lần đầu tiên Triệu Tuyết dám ngẩng đầu lên, mắt tuy đỏ nhưng ánh mắt sáng: "Vâng!"

Bàng Phi ngẩn , cô thừa nhận thật ? Ồ, phát hiện bông hoa dại nhắm tới còn tính cách ai : "Vậy thì đổi quản lý ."

"Có đ.á.n.h ?"

"....... Không ."

"Cảm ơn!"

Bàng Phi suy nghĩ xoay chuyển mấy vòng, cuối cùng vẫn kìm ham đang trỗi dậy. Vừa thấy Lữ Ngọc Chi — cháu ngoại của Trịnh lão gia tử. Anh cũng thật ngốc, Lữ Ngọc Chi, Lữ Ngọc Khê, cái tên rõ rành rành như thế. Nghĩ những lời , rõ ràng Lữ Ngọc Khê quan tâm đến Triệu Tuyết!

________________________________________

Ngọc Khê về đến nhà, còn nghĩ đến Triệu Tuyết nữa. Triệu Tuyết chút giá trị để coi thường nữa là , con đường vẫn do cô tự , một hai chứ thứ ba .

Thứ Hai, Ngọc Khê bắt đầu bận rộn. Lần phim hợp tác với Ôn Vinh mà tìm một đạo diễn khác, Ôn Vinh mời bộ phim khác .

khuyên Ngọc Khê nên thử tự đạo diễn, nhưng cô từ chối. Làm đạo diễn chịu trách nhiệm quá nhiều, cô lo cho công ty phim, chắc chắn sẽ mệt c.h.ế.t mất. Cứ biên kịch là nhất, trách nhiệm quá nặng nề.

Về phần chọn diễn viên, do vấn đề đề tài, những cô nhắm tới đều tin bộ phim sẽ hot nên tham gia và khéo léo từ chối. Cuối cùng, Ngọc Khê chẳng còn cách nào khác, đành dùng bộ mới, những duy nhất thâm niên đều là các diễn viên gạo cội đóng vai phụ.

Thế là xong, những kẻ Ngọc Khê từng đắc tội đều đang chờ xem trò .

Vương Phúc Lộc trong lòng cũng chắc chắn: "Hay là chúng tăng thêm thù lao? tin là mời diễn viên nổi tiếng."

"Không cần, đến thì thôi."

Vương Phúc Lộc lo lắng: "Bên ngoài đều bảo sẽ lỗ vốn, còn mấy lời về cô nữa."

"Để đoán xem, họ kiêu ngạo, ảo tưởng sức mạnh ?"

Vương Phúc Lộc gượng: "Đại loại thế, tóm lời ý gì."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-765-nghe-khong-ro.html.]

Ngọc Khê: " quan tâm, gì thì cứ , miệng là của họ. Chỉ tiếc là họ khôn , còn đăng báo chê bai nữa, tiết kiệm phí tuyên truyền."

Vương Phúc Lộc: "........"

Ông nên đây? Mấy năm nay đám đó đúng là giúp tiết kiệm khối tiền quảng cáo!

Ngọc Khê thực sự để bụng, cứ đợi phim xong sẽ rõ: " tìm đến là mượn biệt thự nhà ."

Vương Phúc Lộc xác nhận nhầm: "Biệt thự nhà ?"

", nhà . Lần cần hai căn biệt thự, nhà đủ sang trọng mà."

Vương Phúc Lộc thì khá đắc ý, nhà ông đúng là sang thật: "Còn căn ?"

"Nhà Canh Tâm đang để trống ở, dùng nhà ."

" nhớ cô cũng một căn biệt thự mà."

"Nhà diện tích nhỏ, dùng hai căn tương đương mới . , còn xe nữa, nhà nhiều xe, cho mượn mấy chiếc ."

Vương Phúc Lộc: "....... Xe là 'vợ bé' của đấy!"

Ngọc Khê nhún vai: "Nhà siêu xe nào cả."

Nói chắc chẳng ai tin, nhà họ thực sự bao giờ mua chiếc siêu xe nào quá hai triệu tệ!

Vương Phúc Lộc: "....... Không chứ, nhà cô kiếm nhiều tiền như , một chiếc siêu xe cũng nỡ mua ?"

"Thứ nhất là quá chú trọng chuyện xe cộ, thứ hai là thực sự chỗ để."

Vương Phúc Lộc hít một : "Va quệt là chịu trách nhiệm đấy."

"Không vấn đề, nhà bao nhiêu chiếc siêu xe?"

Tim Vương Phúc Lộc chịu nổi: "Đừng mà mơ, chỉ xuất hai chiếc thôi."

Ngọc Khê trong lòng tiếc nuối: "Để nghĩ cách khác . Nếu phim về giới thượng lưu thì cũng cần thật thế , ngờ tự khó ."

Vương Phúc Lộc định ở thêm nữa, sợ mấy chiếc xe còn cũng bảo .

Còn Ngọc Khê thì xem danh sách: biệt thự, xe cộ, cả địa điểm văn phòng, cũng tìm hai nơi. Công ty cô tính là một chỗ, công ty an ninh của Niên Quân Mân tính là một chỗ. Cứ gạch gạch vẽ vẽ, cô nhịn mà cạn lời: rõ ràng là công việc của đoàn phim, mà một tay cô lo liệu hết.

Khi thứ chuẩn thỏa đáng là tháng Sáu.

Niên Quân Mân hiếm khi rảnh rỗi: "Lần ở thủ đô chứ xa nữa hả em?"

"Vâng, tất cả bối cảnh đều ở thủ đô."

"Tốt quá, lúc nào thời gian sẽ thăm ban!"

Ngọc Khê: "....... Thăm ban?"

"Ừ, dắt cả các con cùng ."

Ngọc Khê Niên Quân Mân, bỗng hiểu : "Em cứ tưởng chẳng cảm giác gì với mấy cái tin tức lá cải chứ?"

Niên Quân Mân bế con trai mập mạp, vẫn còn đang ghen tuông. Dạo bận quá nên tính cảnh giác giảm sút, hạng bây giờ vì nổi tiếng thì chuyện gì cũng dám : "Chính vì ít xuất hiện quá nên báo chí mới dám bậy. nó cũng nhắc nhở , cũng nên đến đoàn phim lượn lờ vài vòng, kẻo kẻ vì nổi, vì tài nguyên mà đòi đào góc tường nhà ."

Ngọc Khê định bảo thực sự chẳng ai dám sán gần cô cả, lên báo cũng là do truyền thông thất đức, cô xinh chẳng tin gì nên họ mới bừa.

Kết quả ngờ, ngay ngày thứ hai khởi , Ngọc Khê suy nghĩ của "vả mặt" đau đớn. Cô lạnh lùng nam thứ mặt: "Anh câu nữa , rõ."

 

Loading...