Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 77: Hợp Đồng

Cập nhật lúc: 2025-12-19 16:41:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngọc Khê tay , túm lấy tay Lý Miêu Miêu, kéo cô đến mặt Vương Điềm Điềm. Ngọc Khê tay bất ngờ khiến Lý Miêu Miêu kịp phản ứng gì.

Vương Điềm Điềm hoảng hốt. Ngọc Khê lạnh trong lòng, diễn kịch ai mà chẳng , chị đây cũng từng học biểu diễn đấy nhé. Cô giận dữ Vương Điềm Điềm: “Cô và Vương đạo diễn tính kế gia sản của ông nội Vương, chúng giúp, cô liền hắt nước bẩn lên ? Tung tin đồn và Hoàng Lượng? May mà rõ bộ mặt thật của cô, nếu cũng chẳng là cô giở trò. Vương Điềm Điềm, cô thể thôi bám lấy ?”

Vương Điềm Điềm chột , lời đồn đúng là do cô tung . Cảm nhận ánh mắt kỳ lạ của bạn học xung quanh, cô cúi đầu, giọng run rẩy: “ chỉ thấy cô chuyện với Hoàng Lượng thôi, thật sự tung tin đồn, cô đang gì.”

Ngọc Khê nhếch môi: “Vậy , đầu tiên thấy gặp Hoàng Lượng là cô, và cũng chính cô là dẫn dắt lời đồn, thế mà còn bảo cô giở trò? Vương Điềm Điềm, cô còn gì để nữa ?”

Vương Điềm Điềm mở miệng hối hận. Sao cô lạy ông ở bụi thế , hơn nữa tình thế đảo ngược , ngược thành Lữ Ngọc Khê chất vấn cô ?

đều đang , ngay cả Lý Miêu Miêu cũng đầy lạnh lùng. Cô thắt tim , hình tượng cô xây dựng bấy lâu thể hủy hoại: “ cố ý, chỉ thấy nên thuận miệng một câu thôi. Phản ứng của cũng bình thường mà, thực sự tâm địa gì, chuyện Hoàng Lượng đợi cô lầu là sự thật, nhiều thấy.”

Ngọc Khê Vương Điềm Điềm khó nhằn, quả bóng đá ngược về phía . Cô lạnh một tiếng: “ cây ngay sợ c.h.ế.t , cứ gọi dì quản lý đối chất là rõ. Hoàng Lượng chỉ đợi , mà đợi cả và Lôi Âm. Bạn học Vương Điềm Điềm, cô cũng chẳng còn nhỏ nữa, họa từ miệng mà , chuyện bằng chứng mà cô cũng dám tùy tiện ? Cô đứa trẻ lên ba , giả vờ vô tri, giả vờ ngây thơ gì, thấy buồn nôn ?”

Vương Điềm Điềm cảm thấy khó thở, vắt óc suy nghĩ: “ thật sự ngờ sẽ truyền lời đồn.”

Nói xong, Vương Điềm Điềm hận thể tự vả cho một cái. Cô bực bội, bấy lâu nay luôn trưng bộ dạng ngọt ngào đơn thuần, giờ chỉ thể những lời phản kháng yếu ớt , tức đến mức hộc máu.

Ngọc Khê nheo mắt, "Ồ" một tiếng kéo dài: “Vậy là trách lầm cô , cô quá trong sáng, quá ngây thơ, giống như trẻ con mẫu giáo , đầu óc chẳng nghĩ ngợi gì nhiều.”

Các bạn học vây quanh, đám nữ sinh thì kín đáo che miệng , còn đám nam sinh thì ha hả, ý vị mỉa mai quá nồng đậm.

Mặt Vương Điềm Điềm tím tái như gan lợn, cô che mặt chạy mất, chạy c.h.ử.i rủa trong lòng.

Lôi Âm đến suýt tắt thở: “Nghe xong, thấy sự hiểu lầm sâu sắc đối với hai từ ‘trong sáng’ và ‘ngây thơ’ đấy.”

Ngọc Khê nhẹ: “Đều là trưởng thành cả , còn giả nai gì.”

Lôi Âm : “Haha, đúng, đều là lớn cả, giả vờ giả vịt gì. Xong , từ giờ thể thẳng mấy em gái ‘đơn thuần’ nữa, cứ nhịn mà nghĩ ngợi lung tung.”

Đâu chỉ Lôi Âm, những ai lời Ngọc Khê đều thể thẳng sự “đơn thuần” nữa. Nghĩ cảnh mấy em gái đơn thuần động tí là , động tí là rụt cổ, động tí là mấy câu ngây ngô... ai nấy đều rùng một cái, thật là “độc”!

Ngọc Khê Lý Miêu Miêu. Lý Miêu Miêu nuốt nước bọt. Mới gặp bao lâu mà miệng lưỡi Lữ Ngọc Khê càng thêm thâm độc, c.h.ử.i một từ tục tĩu mà khiến tức đến thổ huyết. Trong lòng cô thấy hả , để xem Vương Điềm Điềm còn giả vờ thế nào nữa.

Ngọc Khê tiến gần Lý Miêu Miêu một bước, Lý Miêu Miêu giật lùi . Ngọc Khê mỉm : “Đừng căng thẳng, đ.á.n.h , chỉ đạo lý thôi.”

Lý Miêu Miêu nắm chặt khăn quàng cổ: “Cô... cô .”

Ngọc Khê giơ ngón tay : “Thứ nhất, và Hoàng Lượng hợp tác. bên cho thuê trang phục, quan hệ rộng nên giúp , chia hoa hồng cho , đơn giản thôi. Hôm nay cũng nhắc nhở là nhất định ký hợp đồng để bằng chứng. Thứ hai, tặng cô một lời khuyên, đừng dồn hết tâm trí việc trang điểm lòe loẹt, hãy dùng cái não một chút . Lần còn để dắt mũi quân cờ nữa thì cô tính đấy.”

Lý Miêu Miêu siết chặt khăn quàng. Cô ngay mà, Lữ Ngọc Khê sẽ tha cho cô . Câu cuối cùng hộc máu, chẳng là mắng cô não ?

Ngọc Khê thấy Lý Miêu Miêu vẫn : “Sao, định ở đợi mời cơm ?”

Lý Miêu Miêu trượt chân một cái, cô sợ nghẹn c.h.ế.t mất, thế là chạy biến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-77-hop-dong.html.]

Bạn học xung quanh thấy hết kịch nên giải tán dần. Hôm nay đúng là mở mang tầm mắt, hóa cãi thể cần dùng lời lẽ thô tục mà vẫn thắng thế.

Nhóm Viên Viện ngẩn , vây quanh Ngọc Khê xoay mấy vòng: “Tiểu Khê, giỏi quá, thật là hả .”

Ngọc Khê : “Mình cũng còn cách nào khác, cũng nhân cơ hội lập uy luôn, kẻo ai cũng tưởng dễ bắt nạt. Sau , ai đồn thổi về cũng cân nhắc kỹ.”

Viên Viện phì : “Ai mà dám đồn nữa chứ, đều sợ lột da họ chứ!”

Ngọc Khê cũng một tiếng: “Không còn sớm nữa, và Lôi Âm đến cửa hàng đây, hẹn gặp buổi tối.”

Nhóm Viên Viện vẫy tay: “Tối gặp.”

Ngọc Khê kể chuyện của Hoàng Lượng cho Lôi Âm . Lôi Âm mừng rỡ: “Tuyệt quá!”

Ngọc Khê: “Hôm nay là thứ Sáu, ngày mai tìm thợ may và nhà thiết kế.”

Lôi Âm trầm ngâm: “Nhà thiết kế , định tuyển trong trường thuê ngoài?”

Ngọc Khê ứng cử viên trong lòng: “Thuê ngoài thì thôi , chúng vốn, cứ chọn nghiệp . Mình một , nhưng đồng ý mới .”

Lôi Âm ngẩn : “Tại cần đồng ý? Chuyện cứ sắp xếp là , ý kiến.”

Ngọc Khê : “Vì đặc biệt, quan hệ họ hàng với Hà Giai Lệ.”

Lôi Âm nhíu mày: “Ai? Nói thật với , mới đến nên , họ hàng nhà Hà Giai Lệ gặp nhiều , hạng tham bát bỏ mâm thì cũng là loại chuyên vay mượn, nhân phẩm chẳng , đừng để lừa.”

“Tính theo vai vế thì là nhà hai của . Thợ thêu cũng là nhờ mợ hai tìm giúp. Cả nhà họ đều , nhân phẩm vấn đề gì.”

Chủ yếu là vì Ngọc Khê sợ nếu ký hợp đồng sớm thì nhất định sẽ hối hận. Cô nhớ rõ con trai lớn của mợ hai, học cao đẳng ngành thiết kế, linh tính. Sau trợ lý nhưng ý tưởng nẫng tay , còn dùng nó để đoạt giải. Kiếp loáng thoáng chuyện , mấy ngày nay cô cứ suy nghĩ mãi về việc đó.

Lôi Âm nhớ : “Nhà hai mà thì đúng là gặp bao giờ. Thế , đưa cùng, tận mắt xem mới . Yên tâm , yêu ghét phân minh, sẽ giận lây sang khác .”

Điểm thì Ngọc Khê tin, thế nên cô mới đề xuất. Kiếp , dù Lôi Âm thích Lôi Tiếu và Lôi Lạc đến thì cũng thực sự khó họ, sự hận thù của cô chỉ dành cho Hà Giai Lệ.

Ngày hôm , Ngọc Khê và Lôi Âm đóng cửa hàng, bắt xe đến nhà Hà Giai Quang. Chưa đến nơi thấy cửa nhà Hà Giai Quang đông vây quanh.

 

 

 

 

 

Loading...