Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 78: Quá khách sáo

Cập nhật lúc: 2025-12-19 16:41:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lôi Âm dáng cao, cô nàng kiễng chân lên bỗng thụt đầu . Ngọc Khê kịp phản ứng Lôi Âm kéo một quãng xa: "Cậu đoán xem tớ thấy ai?"

"Ai thế?"

Giọng Lôi Âm cao vút lên mấy tông: "Bà già họ Hà, chính là bà ngoại đấy! Đang ở trong sân mắng nhiếc kìa. Trước mặt tớ thì giả vờ từ bi nhân hậu lắm, giờ xem, nhà họ Hà đúng là lũ hai mặt."

Ngọc Khê nhớ kiếp gặp bà lão họ Hà dịp lễ tết, bà đối xử với cô cũng hiền từ, tạo cảm giác cực kỳ giả tạo. Cô rùng một cái: "Để tớ qua đó xem ."

Lôi Âm lắc đầu lia lịa: "Tớ qua đó , bà nhận tớ đấy. Lỡ về mách lẻo với Hà Giai Lệ thì thêm phiền phức."

Ngọc Khê chỉ về phía : "Đi hết con đường một tiệm tạp hóa nhỏ, đợi tớ ở đó nhé."

"Được."

Ngọc Khê đội mũ áo lông vũ lên, quấn khăn len kín mít che nửa khuôn mặt len lỏi đám đông đang xem náo nhiệt. Bà già họ Hà đang chỉ tay mũi Hà Giai Quang mà mắng: "Cái đồ vô tích sự nhà , chút dáng vẻ chủ gia đình nào ? bảo đưa hai trăm tệ mà cũng dám, sinh , nuôi lớn để gì hả!"

Hà Giai Quang mặt mày đờ đẫn, vẻ quá quen với việc bà già mắng c.h.ử.i nên cứ đực đó, nhúc nhích cũng chẳng phản ứng. Cứ để bà mắng, dù cũng chẳng mất miếng thịt nào.

Bà già họ Hà bệt xuống đất gào : "Ối trời cao đất dày ơi, khổ thế ! Sao sinh cái loại hèn nhát thế chứ!"

Hà Giai Quang thở dài: "Mẹ , cứ cách một thời gian đến quấy rối một , nào cũng chẳng thu lợi lộc gì, thấy mệt ?"

Bà già nghẹn họng. Hà Giai Quang tiếp: "Hôm nay Đại Nữu , bà chợ . Mẹ ngay là lát nữa bà về đấy. Mẹ , lúc đó con cứu nổi ."

Bà già họ Hà "tòng" một cái phắt dậy, chỉ tay Hà Giai Quang. Không là bà giận vì tin quan trọng thế giờ mới , là giận vì quá nhu nhược.

Ngọc Khê lấy tay bịt miệng để bật thành tiếng. Mợ hai uy vũ quá!

Chu Đại Nữu quả nhiên về: "Mọi vây quanh cửa nhà cái gì đấy? Rảnh rỗi quá hóa rồ ? Ai về nhà nấy !"

Thế là đám đông giải tán sạch, ai nấy khúc khích, chỉ còn Ngọc Khê trơ trọi, vị trí trở nên cực kỳ nổi bật. Chu Đại Nữu vốn đang bực chồng, định sân thì thấy Ngọc Khê, bà nhận ngay lập tức, trong lòng bỗng thấy ngượng ngùng.

Hà Giai Quang thấy vợ về thì thở phào một cái, định bụng giao "chiến trường" cho vợ, nhưng thấy vợ cứ mãi ngoài cửa . Chú ý thấy Ngọc Khê, mặt đỏ bừng lên vì hổ, cảm giác như bao nhiêu mặt mũi nhà họ Hà đều mất sạch mặt con bé .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-78-qua-khach-sao.html.]

Bà già họ Hà cũng chẳng quấy nữa, ngoan như con cừu non: "Trời còn sớm, về nấu cơm đây, đây."

Chu Đại Nữu: "Mẹ, giờ mới chín giờ sáng, bữa trưa của sớm quá đấy. Nói , đến đây gì?"

Bà già họ Hà liếc hình hộ pháp của cô con dâu, nuốt nước miếng cái "ực": "Không... gì, chỉ là đến thăm chị thôi."

"Ồ, thế mang cái gì đến thăm đấy?"

Bà già thoát vì cửa chặn, run rẩy móc tiền trong túi . Chu Đại Nữu giật lấy, đếm đếm thấy hơn ba mươi tệ, bà chỉ để đúng một tệ cho chồng bắt xe: "Mẹ, con mặt cháu trai cháu gái cảm ơn tiền của nhé. Hoan nghênh tới."

Mặt bà già họ Hà xanh mét , nhưng vì con dâu ở đó nên dám loạn, lủi thủi chạy mất.

Hà Giai Quang thấy nhục nhã vô cùng. Anh luôn tự phụ thành phố, nhưng hành vi của khiến mất hết thể diện, nhất là mặt Ngọc Khê. Chút sĩ diện cuối cùng của nhà họ Hà coi như đổ sông đổ biển.

Chu Đại Nữu thì chẳng quan tâm mất mặt , dù mất mặt là nhà họ Hà. Biết phận của Ngọc Khê, bà càng thấy thiện cảm với cô hơn, chủ yếu là xót xa cho một đứa trẻ vô tội gặp chẳng gì.

"Trời lạnh thế , cháu qua đây?"

Ngọc Khê xách túi hoa quả tay: "Cháu đến để cảm ơn sự giúp đỡ của mợ hai, với cũng chuyện bàn với mợ nữa. Mợ nhà thì quá ."

Chu Đại Nữu túi hoa quả: "Cảm ơn cái gì, việc nên mà. Cháu là con gái kiếm tiền dễ dàng gì, hoa quả mang về mà ăn."

Ngọc Khê ấn túi hoa quả tay Chu Đại Nữu: "Thế ạ, chuyện nào chuyện nấy. Mợ cứ nhận ạ, cháu còn một bạn nữa, để cháu đón ."

Nói xong Ngọc Khê chạy biến . Chu Đại Nữu xách túi hoa quả, cảm thán: "Năm đó Hà Giai Lệ ly hôn thấy cũng là chuyện , hư đứa nhỏ, cũng hại đời đàn ông ."

Hà Giai Quang xoa tay, dám phát biểu ý kiến vì vợ đang lúc nóng giận.

Ngọc Khê đến tiệm tạp hóa, thấy Lôi Âm đang tán dóc rôm rả với chủ tiệm. Chủ tiệm vẫn nhớ Ngọc Khê: "Lại là cháu cô bé, đây c.ắ.n hạt dưa ."

Ngọc Khê từ chối khéo bảo Lôi Âm: "Người , chúng qua thôi."

 

 

Loading...