Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 780: Thực tập
Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:42:40
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diêu Trừng qua tiểu thuyết: "Em thấy cái kết , mỗi đều sự dạy bảo của trưởng tỷ mà độc lập tự cường, trách nhiệm hơn hẳn trong truyện."
Mai Hoa gật đầu tán đồng.
Chính vì sự khác biệt giữa phim truyền hình và tiểu thuyết mà mạng lập hẳn một chủ đề đặc biệt, tranh luận càng nhiều thì tỷ suất xem càng cao, tiểu thuyết cũng nhờ thế mà bán chạy hơn. Giờ phim kết thúc , thực sự thấy chút luyến tiếc.
Ngọc Khê ngủ một giấc tỉnh dậy nhưng vẫn rời giường. Vì là thứ Bảy nên cô phép ngủ nướng, nhưng đến tám giờ, bà Lưu gõ cửa: "Có bạn học của cô đến tìm."
Ngọc Khê mơ màng dậy: "Tên là gì ạ?"
"Diệp Mai."
Ngọc Khê xuống giường: "Đợi con một lát, con ngay đây."
Bà Lưu , Ngọc Khê quần áo thắc mắc, Diệp Mai địa chỉ nhà cơ mà, tìm đến ?
Ra đến phòng khách, vẻ mặt Diệp Mai chút tự nhiên: " hỏi địa chỉ từ Viên Viện."
"Ngồi . cứ tưởng cô sẽ gặp chứ."
Diệp Mai càng thêm ngượng ngùng, c.ắ.n môi: "... sai ?"
"Cũng hẳn. Thực cũng chút định kiến, bình luận nhiều cũng tự phản tỉnh . Hành vi của cô thì yếu tố cảnh quan trọng, là do cha và môi trường tạo nên."
Cha Ngọc Khê vốn thông lý lẽ, bát nước luôn bưng bằng phẳng, nên cô tự áp đặt góc đó khác. Sau khi các bình luận, cô nhận đ.á.n.h giá sai lầm về Diệp Mai.
Diệp Mai vẫn luôn theo dõi bộ phim, cô cũng sống như nhân vật phim, nên cứ tự hỏi bản liệu của . Vốn cô định đến, nhưng nhịn mà hỏi cho rõ. Nghe lời Ngọc Khê xong, tảng đá đè nặng trong lòng cô lập tức biến mất: "Thực cũng . Những năm khi nghiệp, quả thực gánh vác quá nhiều."
Ngọc Khê đưa bình luận gì thêm, chỉ chuyển chủ đề: "Chúc mừng cô, tiểu thuyết bán chạy."
Diệp Mai ngượng ngùng: "Nhờ phúc của cô đấy, tiểu thuyết cũ kéo theo bộ mới. Tiền kiếm từ lách còn cao hơn cả mấy năm tiền lương của cộng ."
Hiện giờ cô tiền. Chỉ riêng tháng cô kiếm 200.000 tệ, bao gồm tiền nhuận bút và phần lớn là tiền bán bản quyền tác phẩm mới.
Có tiền , lòng tự tin cũng tăng lên. Trong tay nhà cửa, còn gánh nặng cha em út, cuộc sống trôi qua thoải mái!
Không còn như , hễ cô mang tiền về nhà là họ đều coi đó là điều đương nhiên, đưa bao nhiêu cũng nổi một nét mặt t.ử tế, cứ như cô nợ họ . Bây giờ thì khác , cô lấy chồng, tiểu thuyết nổi tiếng, còn dựng thành phim, cha em út cảm thấy vô cùng hãnh diện. Có lẽ họ cũng xem phim và giáo d.ụ.c đôi chút nên còn tâm lý hưởng thụ một cách thản nhiên nữa.
Mỗi cô về nhà, họ đều cơm bưng nước rót hầu hạ, chẳng cần cô động tay việc gì.
Nghĩ đến đây, Diệp Mai đột nhiên đỏ mặt. Nói cho cùng, cô vẫn cảm ơn Lữ Ngọc Khê: "Cảm ơn cô, thật sự cảm ơn cô. Cô sửa kịch bản , thực tế là phần lớn các gia đình đều giống nhà , bản chuyển thể thực sự tác dụng giáo d.ụ.c con ."
Ngọc Khê mỉm : "Ăn trái cây ."
Diệp Mai một tiếng, lũ trẻ ngoài sân: "Nhà cô đông trẻ con thật đấy."
Ngọc Khê mấy nhóc tì đang chơi trò đại bàng bắt gà con, cô thấy nhà cửa quạnh quẽ, giờ thì ngày nào cũng ồn ào đến nhức đầu: "Cô thích thì mau sinh một đứa , để tuổi lớn khổ, sức khỏe của bé cũng bằng."
Diệp Mai đỏ mặt, nhớ Ngọc Khê cũng mới ngủ dậy: "Cô ăn cơm , cũng xin phép về đây."
Ngọc Khê và Diệp Mai thực sự chuyện gì để nhiều. Ngồi nửa tiếng cũng chỉ vài câu, phần lớn thời gian là im lặng: "Được ."
Chín giờ sáng, Ngọc Khê thể ngủ nướng tiếp nữa, cô uống một ly sữa đậu nành chờ đến giờ ăn trưa.
Qua mùa nắng nóng, nhiệt độ giảm xuống. Đêm qua mưa nên khí càng thêm trong lành, Ngọc Khê sân tập thể dục.
Diêu Trừng dồn hết tâm trí đứa con gái mới nhận nuôi nên lâu luyện tập cùng Ngọc Khê: "Gửi bé cho chị Mai trông, vài trận ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-780-thuc-tap.html.]
Thấy đám nhóc tì đều đang trố mắt , Diêu Trừng : "Được thôi."
Diêu Trừng vốn huấn luyện chuyên nghiệp, Ngọc Khê cũng luyện tập nhiều năm, hai đ.á.n.h khiến đám nhóc tì đến ngây .
Đánh một lúc, mồ hôi vã như tắm, hai mới dừng tay. Vận động gân cốt xong thấy sảng khoái.
Mai Hoa bếp, Diêu Trừng bế con gái về phòng vì bé sắp đến giờ ngủ.
Ngọc Khê thong thả giàn nho uống , đây mới đúng là hưởng thụ cuộc sống. Thấy Từ Cường tới, cô đặt chén xuống: "Tìm cô việc gì ?"
Từ Cường nắm chặt tay, vẻ căng thẳng: "Cô ơi... con thể theo chú Vương Bân học võ ạ?"
Ngọc Khê ngạc nhiên: "Con học võ thuật chiến đấu?"
Từ Cường gật đầu mạnh mẽ: "Vâng, con học. Con bảo vệ và em trai."
Cô cứ ngõ bé đổi trường mới nên bắt nạt: "Muốn học thì cứ học, nhưng tuyệt đối dùng để bắt nạt bạn học nhé."
Lòng Từ Cường sướng rơn. Cậu bé còn là con nít nữa, vốn dĩ con nhà nghèo thường sớm lo toan, trải qua bao nhiêu chuyện nên chín chắn hơn hẳn tuổi. Theo đến đây, thực sự học nhiều thứ mà đây từng tiếp xúc. Lúc ông cụ vui vẻ còn chỉ dạy cho vài câu, đó đều là những kiến thức trong sách vở, khiến thụ hưởng vô cùng. Cậu chân thành cúi đầu cảm ơn gia đình .
Ngọc Khê Từ Cường tìm Vương Bân, nụ môi càng sâu hơn, đây đúng là một đứa trẻ ngoan.
Thời gian trôi nhanh như chớp, chẳng mấy chốc đến ngày khai giảng. Kỳ học mới tháng Chín bắt đầu, Diệu Diệu cũng lên lớp Lá, năm là tiểu học .
Thời gian , tin tức nóng hổi nhất chính là album của Triệu Tuyết trở thành một "hắc mã" (ngựa ô). Vốn đang vô danh tiểu , bỗng chốc vươn lên vị trí thứ ba bảng xếp hạng doanh , thực sự lợi hại.
Mai Hoa cảm thán: "Cái con bé vận thật, sinh đúng là để nghề ."
Ngọc Khê cũng ngờ hot đến thế. Triệu Tuyết chỉ bài hát nổi mà cũng nổi theo, chỉ trong vòng một tuần ngắn ngủi, cái tên Triệu Tuyết xuất hiện liên tục mặt báo.
Diêu Trừng nhận xét: "Cô bé đó hát thật mà."
Ngọc Khê : "Thế nên cơ hội luôn dành cho chuẩn . Vận Triệu Tuyết đến mấy mà bản nỗ lực học tập thì khi cơ hội đến cũng chẳng nắm bắt ."
Diêu Trừng gật đầu: " là như ."
Ngọc Khê tin tức, Triệu Tuyết vững chân trong nghề .
Mai Hoa bỗng chút lơ đễnh: "Không con bé Chu Lộ thực tập , ai bắt nạt nữa. Cái đứa trẻ , mới năm mấy đại học đòi thực tập."
Ngọc Khê trấn an: "Chị đừng lo quá. Em thấy Chu Lộ thông minh, con bé kế hoạch riêng của . Hơn nữa, chị nghĩ xem, đến lúc nghiệp mà chỗ đó thực tập thì cũng là bản lĩnh của con bé đấy."
Mai Hoa thở dài: "Ba em bảo thực tập thì cứ chi nhánh của tập đoàn mà , nhưng chị thực sự sợ con gái con lứa ngoài chịu thiệt."
Ngọc Khê : "Chị lo lắng thái quá , con bé kiên cường hơn chị nghĩ nhiều."
Chu Lộ điển hình là kiểu ngoài mềm trong cứng, cực kỳ chủ kiến!
Mai Hoa thở ngắn than dài, bà chẳng cách nào với đứa con gái cả. Nói thực tâm, bà con tập đoàn Đông Phương, đến tuổi lấy chồng thì với tính cách đôn hậu của Niên Phong, chắc chắn ông sẽ lo cho nó của hồi môn chu đáo. Những năm qua bà cũng dành dụm một ít, đem cho con vốn, của hồi môn hẻo lánh, công việc , cả đời chịu khổ thì mấy. bà khuyên giải thế nào con bé cũng chịu .
Ngọc Khê thấy tiếng chuông điện thoại, nhạc chuông trong nhà đều cài đặt khác để phân biệt: "Chị Mai, điện thoại của chị kìa."