Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 781: Bạn trai
Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:42:41
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mai Hoa chăm chú lắng , đúng là tiếng chuông điện thoại thật. Thấy hiện lên của con gái, bà : " là nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến ngay, điện thoại tới ."
Ngọc Khê mỉm : "Mau dì."
Mai Hoa vui vẻ bắt máy, nhưng kịp để con gái lên tiếng, nụ mặt bà biến mất. Bà đột ngột phắt dậy, tức giận thôi: "Cậu là ai?"
Ở đầu dây bên , một trai chút lúng túng, hít một thật sâu mới : "Cháu là đàn của cô . Cô đang trong phòng phẫu thuật, cháu cầm điện thoại của cô để thông báo cho bác ạ."
Tay Mai Hoa run lên: " sang ngay lập tức."
Nói xong, Mai Hoa liền cúp máy.
Ngọc Khê vội hỏi: "Có chuyện gì thế dì?"
Mai Hoa đáp: "Nó ngã, gãy xương sườn , đang phẫu thuật. Cháu xem, cái chuyện gì nữa! Dì nữa , dì sang đó ngay."
Ngọc Khê thấy gãy xương sườn thì là đau đớn lắm: "Được, dì quần áo , cháu đặt vé máy bay cho dì."
Mai Hoa: "Được."
Đến chiều, Mai Hoa mới gọi điện về: "Dì sẽ ở đây chăm sóc nó vài ngày, khi nào nó di chuyển , dì sẽ đưa nó về Thủ đô."
Ngọc Khê hỏi: "Lộ Lộ thương thế nào ạ?"
Mai Hoa đang ghế sofa trong phòng bệnh. Lúc bà đến, con gái đang ở phòng bệnh thường, bà đặc biệt đổi sang phòng đơn. Nhìn con gái giường tỉnh, bà xót xa vô cùng: "Có một tên đàn cứ đeo bám nó, tên đó mập mờ bên ngoài. Cô nàng nổi ghen nên đẩy nó ngã ở giảng đường bậc thang, đúng lúc va n.g.ự.c cạnh bàn, gãy mất hai cái xương sườn. May mà bác sĩ bảo quá nghiêm trọng."
Ngọc Khê suýt thì quên mất chuyện , cũng gần một năm : "Chắc là đàn mà cháu từng kể với dì ."
Mai Hoa hận đến nghiến răng: "Chính là ."
"Thế ai đưa Lộ Lộ viện ạ?"
Mai Hoa khựng một chút, trai đang ở cửa phòng. Cậu là sinh viên năm cuối, lúc bà đến vẫn luôn túc trực bên cạnh Lộ Lộ. Bà mù, là nhóc ý với con gái . Nghĩ đến dáng vẻ đỏ mặt của con gái lúc nãy, bà đáp: "Chắc là bạn trai !"
Ngọc Khê: "........"
Tiến độ nhanh nha!
Mai Hoa hỏi thăm thêm về An Khang : "Dì cúp máy đây, Lộ Lộ tỉnh ."
"Vâng, dì cần lo chuyện ở nhà , tụi cháu ở đây !"
Mai Hoa lo lắng, con trai lớn, giúp việc trong nhà cũng nhiều: "Ừ."
Mai Hoa cúp điện thoại, khẽ dí đầu ngón tay trán con gái: "Con đấy, chuyện lớn thế cũng chịu báo về nhà."
Chu Lộ hết t.h.u.ố.c tê, vùng n.g.ự.c đau nhức: "Con cũng ngờ bám dai như thế."
Sự yêu thích lúc giờ sớm biến thành chán ghét.
Mai Hoa đút cho con gái ít nước, nhỏ giọng hỏi: "Lúc nãy con , giờ đang ở ngoài cửa đấy, , bạn trai hả?"
Chu Lộ liếc nhanh cửa, mặt đỏ bừng hơn: "Anh giỏi lắm ạ. Tụi con cùng thực tập ở một công ty, công việc thực tập của con cũng là giới thiệu. Anh ... vẫn tỏ tình với con !"
Mai Hoa hiểu , là con gái bà cũng thích .
Ba ngày trôi qua trong chớp mắt, Mai Hoa đưa con gái về nhà, còn mang theo một . Ngọc Khê và đều sững sờ, kéo Mai Hoa sang một bên: "Vị là...?"
Mai Hoa: "Bạn trai của Lộ Lộ."
Mối quan hệ mới xác nhận, lúc đầu bà định dẫn về, nhưng kể về gia cảnh nhóc , bà nghĩ nên đưa về thì hơn. Có chân thành , cứ thử thách một phen là .
Vừa vặn đến giờ cơm, Chu Lộ nên sofa húp cháo. Mai Hoa giới thiệu: "Đây là Mạnh T.ử Hàn, bạn trai của Lộ Lộ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-781-ban-trai.html.]
Chu Lộ đỏ mặt, cô cũng đang uất ức lắm, dẫn bạn trai mới xác nhận quan hệ về nhà ngay thế .
Mạnh T.ử Hàn căng thẳng. Cậu là sinh viên xuất từ nông thôn, thích Chu Lộ nên khi cô tìm chỗ thực tập giúp một tay. Cậu vốn đến, nhưng Chu Lộ cho cơ hội từ chối, chỉ đành theo.
Từ lúc lên máy bay đến khi xuống xe, ngốc, lập tức hiểu lý do vì đưa về đây. Tuy nhiên vẫn giữ sự bình tĩnh: "Cháu tên là Mạnh T.ử Hàn, nhà ở xã Bạch Hoa vùng Đông Bắc. Cháu đang là sinh viên năm cuối, đang thực tập ạ."
Ngọc Khê nhướn mày, liếc Niên Quân Mân, cả hai vợ chồng đều lên tiếng.
Niên Phong thì phần soi xét hơn. Tuy Chu Lộ con gái ruột nhưng ông đối xử với cô như con đẻ. Làm cha đương nhiên hy vọng con cái cả đời thuận buồm xuôi gió, đối tượng kết hôn quan trọng, nhất là với con gái.
Mai Hoa thì thở phào nhẹ nhõm. Mạnh T.ử Hàn cư xử phóng khoáng, che giấu gì cả, chứng tỏ tâm địa ngay thẳng, ít nhất nhân phẩm tồi. Còn chuyện kết hôn, bây giờ mới chỉ là yêu đương, đến cưới xin còn quá sớm.
Niên Phong hỏi nhiều thêm một chút: "Thực tập ở ? Chuyên ngành gì?"
Lưng Mạnh T.ử Hàn căng thẳng thẳng tắp, nhưng đến chuyên ngành thì tự tin hơn hẳn: "Cháu thực tập ở tập đoàn Hoa Thịnh, chuyên ngành máy tính. Từ kỳ nghỉ năm ba cháu thực tập ở Hoa Thịnh ạ. Tuy là thực tập sinh nhưng cháu nhận mức lương như nhân viên chính thức. Cháu thành một dự án nhỏ và tiền thưởng nữa ạ."
Ánh mắt đều dồn lên Mạnh T.ử Hàn. Không tồi nha, tập đoàn Hoa Thịnh là công ty tiếng ở thành phố S.
Ngọc Khê mỉm , hèn gì tự tin, hóa cũng thực lực. Chưa nghiệp nhận lương chính thức còn tiền thưởng, một năm thu nhập chắc chắn ít. Đợi khi chính thức ký hợp đồng, chắc chắn sẽ là nhân sự nòng cốt.
Cái soi xét của Niên Phong bớt vài phần, nhóc hề rụt rè, cử chỉ hào sảng, khá lắm.
Nụ mặt Mai Hoa đậm hơn: "Đừng mải chuyện nữa, mau ăn , đồ ăn nguội hết bây giờ."
Cơm ăn xong thì Niên Canh Tâm về: "Đói c.h.ế.t em , tiệc đóng máy em còn kịp ăn gì. Vợ ơi, con gái , cho xem với."
Người thấy mà tiếng tới nơi. Niên Canh Tâm bước , thấy lạ thì sững . Vú Lưu bảo: "Để lấy thêm bát đũa."
Niên Canh Tâm: "Vâng, để em rửa tay ."
Đợi Canh Tâm xuống, giới thiệu Mạnh T.ử Hàn. Niên Canh Tâm thực lòng quan tâm bạn trai của cô em gái hờ là ai, chỉ khách sáo một cái sang chuyện với vợ.
Sau bữa cơm, vợ chồng Canh Tâm bế con trai về phòng thăm con gái, vợ chồng Ngọc Khê cũng đưa con về. Phòng khách chỉ còn Chu Lộ và Mạnh T.ử Hàn.
Đợi hết, Chu Lộ nhỏ giọng hỏi: "Không... sợ chứ?"
Mạnh T.ử Hàn một bên đáp: "Em xem? Anh thực sự ngờ gia đình em như thế ."
Chu Lộ trợn mắt: "Em cứ tưởng chứ, năm ngoái tin đồn suốt mà."
"Năm ngoái bận thực tập, bận học, thực sự . Với lúc đó quen em, cũng chẳng tâm trí mà quan tâm."
Chu Lộ nghĩ cũng đúng: "Anh đừng căng thẳng, nhà em đều ."
Mạnh T.ử Hàn : "Anh mà."
Trong ký túc xá của cũng giàu, phụ mỗi đến đều cao cao tại thượng, vẻ mặt khinh khỉnh. Nhà Chu Lộ như , cảm thấy nhẹ lòng hơn nhiều.
Chu Lộ bỗng đỏ mặt, kìm hỏi: "Nếu... nếu như nhà em đồng ý thì ?"
Mạnh T.ử Hàn: "Thì cố gắng để họ đồng ý thôi. Anh thấy bản cũng tệ, cho thêm hai năm nữa, kỹ thuật của vững vàng, tương lai chắc chắn tồi. Trước khi quen em kế hoạch , nhà cửa, xe cộ, sẽ hết thôi."
Chu Lộ thấy yên tâm hẳn, thầm so sánh với đàn từng thích . Một dựa thực lực, một dựa phụ nữ để bớt phấn đấu, cô kìm đưa ngón tay chạm nhẹ tay .
Ngọc Khê để lấy sách, ngờ thấy đoạn hội thoại , cảm thấy ngại nên đành lùi , hôm nay chắc sách .
Về đến phòng ngủ, cô kể những gì cho Niên Quân Mân: "Em khá là ưng nhóc đấy, mạnh hơn cái tên thấy gấp trăm ."