Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 797: Tội lỗi
Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:43:10
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ba con trai của bác cả nên tội tình gì mà sinh là con gái. Có tin mệnh, lấy thêm vợ nữa, nhưng sinh vẫn cứ là con gái. Nhà bác cả tổng cộng mười một đứa cháu gái, đứa thì qua đời, đứa thì đem cho, nhà họ Lữ hiện tại chỉ còn bốn .
Lữ Lai Đệ là con gái thứ ba của chú ba họ, là duy nhất đem cho. Sau chú ba họ lấy thêm vợ kế, bà cũng chỉ sinh một đứa con gái. Trong mắt kế, đứa con của vợ là cái gai trong mắt, thêm việc Lữ Lai Đệ mang "vận may" em trai nên ở nhà càng ai đoái hoài.
Cuối cùng, để tiền cho con gái ruột học, kế bán Lữ Lai Đệ cho chồng hiện tại với giá một nghìn đồng. Lúc xuất giá, cô chỉ duy nhất một bộ quần áo .
Ngọc Khê tiếp, nhà chú cả họ bốn con gái, mấy đứa đầu đều đem cho, chỉ để đứa út nuôi dưỡng vì chú cả họ còn khả năng sinh nở nữa. Họ tuyển con rể ở rể, lẽ cũng việc đem cho con gái là tạo nghiệp nên cũng vài việc , đến đời cháu mụn con trai.
Nhà chú hai họ ba con gái, một đứa mất sớm, nhờ nhận thầu công trình kiếm chút tiền nên hai đứa còn đều giữ nuôi. Vì kinh doanh nên họ tin nhân quả hơn, còn hành hạ con cái nữa.
Ngọc Khê xong, đưa tài liệu cho Niên Quân Mân: "Anh xem , nhánh nhà bác cả chẳng lấy một lương thiện. Trong những đứa con gái giữ , Lai Đệ là khổ nhất, cũng may chồng cô đối xử với cô khá ."
Niên Quân Mân lướt nhanh, thực sự là mở mang tầm mắt: "Cho nên mới cưới vợ cưới hiền, vợ sẽ dạy hư con cái, đúng là mầm họa."
Ngọc Khê uể oải : "Chẳng ngày xưa cụ nội trúng bà bác cả ở điểm nào nữa. mà, cái nơi trọng nam khinh nữ nghiêm trọng quá, hèn gì em thấy con gái trong làng ít thế, hóa đều đem cho cả ."
Niên Quân Mân thở dài: "Nơi khai phá, tư tưởng cũ kỹ, hiểu pháp luật, trái ý thức tông tộc mạnh. Nhiều việc khó triển khai, cũng may ban đầu chúng chủ động sửa đường, các làng lân cận đều mang ơn, nếu công trình chẳng nhanh thế ."
Ngọc Khê nghiêng đầu, thấy con gái đang dỏng tai lên , cô xoa tóc con: "Con hiểu gì ?"
Diệu Diệu: "Trọng nam khinh nữ là ạ. Mẹ ơi, tại trọng nam khinh nữ? Ở nhà bạn học của con cũng thế, mấy bạn đều bảo ở nhà bố thích em trai hơn."
Ngọc Khê bế con gái lên: "Đó là vấn đề tư tưởng. Đừng miệng lúc nào cũng lảm nhảm nam nữ bình đẳng, thực tế chẳng mấy nhà ."
Diệu Diệu cảm thấy vấn đề nghĩ thông: "Thâm sâu quá ạ."
Ngọc Khê đặt con xuống: "Đi chơi con!"
Đợi Diệu Diệu , Niên Quân Mân hỏi: "Điều tra rõ , nhận em?"
Ngọc Khê: "Cứ báo với ông nội một tiếng , dù đây cũng là tâm bệnh của ông."
Nếu vì ông nội, cô chẳng nhận . Nhà bác cả gì, rắc rối lắm.
Niên Quân Mân gõ tay lên xấp tài liệu: "Vậy để chuẩn chỗ ở, lúc đó ở đây luôn."
Ngọc Khê cầm tài liệu dậy gọi điện thoại. Ông nội theo cô út Tây Bắc . Ngọc Khê gọi cho cô út , cô đang ở nhà. Ngọc Khê mở video máy tính, kể bộ sự việc sót chữ nào.
Ông nội Lữ ban đầu khá vui, nhưng càng sắc mặt càng khó coi, nhất là khi tin bà bác cả gây bao nhiêu tội mà vẫn còn sống sờ sờ, ông tức đến mức rơi cả chén: "Tội nghiệt, đúng là tội nghiệt."
Cô út Lữ vội vàng lấy t.h.u.ố.c cho ông, ông uống mới xuôi cơn giận.
Ngọc Khê hỏi: "Ông ơi, ông với ông ba qua đây ạ?"
Ông nội Lữ chút gặp nhà bác cả nữa, nhưng nghĩa trang gia đình sửa xong, tìm thì cũng thể để bác cả một nơi đất khách quê . Ông nhớ khi cha mất vẫn luôn canh cánh chuyện , cha cũng mong bác cả thể trở về: "Có chứ, lát nữa ông sẽ với ông ba con."
Ngọc Khê: "Lúc nào ông gọi điện cho con, con sẽ đón."
Ông nội Lữ bảo: "Nếu con bận thì cứ về Thủ đô, chúng ông tự xử lý ."
Ngọc Khê thực sự yên tâm về ông nội, chủ yếu vì đối phương hạng lành gì, nếu ông tức giận đến mức đổ bệnh thì tội của cô lớn lắm: "Bọn con đưa các cháu chơi nên vội về , coi như tự cho nghỉ phép. Ông qua đây , con đưa ông dạo, công trình Quân Mân xây dựng ở đây kém gì bên Tây Bắc ạ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-797-toi-loi.html.]
Ông nội Lữ cuối cùng cũng lộ vẻ tươi . Con trai con gái ông bản lĩnh gì lớn, nhưng cháu trai cháu gái thì cừ khôi. Ở quê ông chẳng vẻ vang bằng khi ở Tây Bắc, ở bên đó ai cũng ông, đám hậu bối càng khỏi , đều coi ông như thái thượng hoàng. Ở địa phương đó, ông khoác chứ đường chẳng cần mang tiền, mua đồ thể "quẹt mặt" luôn.
Nhất là dự án của cháu rể sắp khánh thành, mỗi tham quan ông tự hào để cho hết.
Ông lão trò chuyện với cháu gái thêm một lúc mới tắt video.
Tối đó, Ngọc Khê nhận điện thoại, chiều mai họ sẽ tới nơi.
Ngọc Khê cảm thấy di chuyển đúng là bất tiện, từ Tây Bắc bay tới quá cảnh ở tỉnh lỵ mới . Thôi thì cũng , cố gắng một năm nữa, sân bay ở thành phố khánh thành là chuyện sẽ thuận lợi hơn nhờ sự phát triển mang .
Xe của khu nghỉ dưỡng ít, hai vợ chồng Ngọc Khê trực tiếp sân bay đón . Lần chỉ ông nội và ông ba cùng chú hai họ, tổng cộng ba .
Ông nội Lữ xe: "Nhìn quen đất cát Tây Bắc , thấy cảnh sắc bên đúng là thật."
Ngọc Khê: "Tây Bắc đúng là cần cải tạo, hai năm nay trời nhiều bão cát quá."
Ông nội Lữ thấu hiểu sâu sắc, đó thở dài: "Trồng cây cũng cần tiền chứ."
Ngọc Khê nghĩ, chuyến Niên Quân Mân thể bàn bạc thêm về việc tăng cường phủ xanh, tránh để mùa thu là cát bụi mịt mù. Kinh tế đang phát triển , môi trường cũng quan trọng.
Suốt dọc đường về, Niên Quân Mân thông thuộc nơi hơn nên cứ luôn miệng giới thiệu.
Khi đến chỗ ở trong khu nghỉ dưỡng, ông ba thốt lên: "Chỗ thật, đúng là nơi thần tiên ở."
So sánh thế , ông nội Lữ lo lắng: "Quân Mân , dự án của cháu ở Tây Bắc cũng sắp khánh thành , lỗ tiền chứ?"
Niên Quân Mân : "Mỗi nơi một đặc sắc riêng ạ. Có thích rừng trúc non nước, thích phong cảnh bao la. Ông yên tâm , cháu tính toán cả ."
Ông nội Lữ lúc mới nhẹ lòng: "Không lỗ là ."
Ngọc Khê giải thích gì thêm. Năm đầu tiên thì đừng mong kiếm tiền ngay, vốn đầu tư quá lớn, thu hồi vốn chờ đợi thôi.
Niên Quân Mân sắp xếp chỗ ở ngay sát vách căn hộ của . Ông lão một cái là thích ngay, đương nhiên nếu mấy chuyện rắc rối nhà bác cả thì sẽ càng hảo hơn.
Ông nội Lữ : "Lần tới, ý của ông và ông ba con là di dời mộ phần về quê thôi, những khác thì mặc kệ, nhất là các con, cần giúp đỡ gì cả, cũng coi như cửa ."
Ngọc Khê vốn dĩ cũng định giúp bất cứ việc gì. Nhà bác cả giống nhà ông ba, ít nhất nhà ông ba và cô út vẫn còn lương tâm, dẫu con ai hảo nhưng chuẩn mực đạo đức cơ bản vẫn . Nhà bác cả thì khác hẳn, những việc họ xem, ngoại trừ nhà chú cả còn chút việc , những còn đều đang tạo nghiệp.
Ông ba : "Để ông với chú hai con , hai vợ chồng con đừng lộ diện, tránh rước họa ."
Ngọc Khê: "Vâng ạ."
Hai ông lão đều suy nghĩ cho vợ chồng Ngọc Khê. Hiện tại chú hai thể độc đương một phía, mới đầy hai năm mà phong thái vững vàng, chắc chắn sẽ trấn áp đám yêu ma quỷ quái nhà bác cả.
Buổi tối, Ngọc Khê nấu cơm, Diệu Diệu phụ giúp một tay. Lúc mới thấy cái lợi của con gái, đúng là chiếc áo bông nhỏ tri kỷ.
Sáng sớm hôm , Niên Quân Mân sắp xếp xe, ba ông nội Lữ cầm địa chỉ lên đường.