Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 810: Đám trẻ
Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:43:23
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngọc Khê mỉm , đó hẹn thời gian gặp mặt Dương Tiếc. Đến khi thấy Dương Kiên trang phục xong, Ngọc Khê sững sờ, đây chính là bé mà cô hằng tìm kiếm. Sau buổi diễn thử, cô khẳng định: "Con trai đúng là thiên phú."
Dương Tiếc thở dài, thực sự hy vọng con trai thiên phú nghệ thuật. Anh hối hận vì lôi kịch bản nghiền ngẫm ở nhà. Anh thật lòng mong con trai thể giống như vợ , đừng đời săn đón, phong quang vô hạn, nếu mặt mũi của vợ, là bạn của Lữ Ngọc Khê, thì nể mấy phần? Cho dù đỏ đến , rạng rỡ thế nào, thì trong mắt giới thượng tầng vẫn chẳng là gì.
Hơn nữa, đằng sự hào nhoáng là nỗ lực ngừng nghỉ. Anh , con trai theo , áp lực phần lớn sẽ đến từ cái bóng của , nếu tâm lý vững thì đòn roi dư luận sẽ nặng nề với đứa trẻ.
Thời gian thoi đưa, bước tháng chín, học kỳ mới bắt đầu. Diệu Diệu lên lớp hai tiểu học.
Mấy thằng nhóc quỷ sứ cũng mẫu giáo. Bốn đứa nhỏ học, nhà cửa cuối cùng cũng yên tĩnh . Ngọc Khê cảm thấy bầu trời như xanh hơn hẳn, sức chiến đấu của bốn "ông tướng" quá đỗi kinh khủng.
Hiếm khi nghỉ ngơi ở nhà, Ngọc Khê cuối cùng cũng thể thong thả sách ngoài sân.
Chị Mai bế một kiện chuyển phát nhanh : "Đây là do Lộ Lộ gửi về khi công tác ."
Ngọc Khê hộp lấy : "Cái con bé tim cũng lớn thật, thượng hạng mà dám gửi chuyển phát nhanh."
Chị Mai: "Nó mua bảo hiểm hàng hóa đấy."
"Tiền bảo hiểm còn chẳng đủ mua một lạng ."
Chị Mai cũng bó tay với tính cách đôi khi vô tâm của con gái : "Kỳ nghỉ 1/10 tới, nó định cùng Mạnh T.ử Hàn về Đông Bắc gặp mặt lớn."
Ngọc Khê đặt cuốn sách xuống: "Lộ Lộ nghiệp , cũng đến lúc nên gặp mặt . Gặp mặt xong chắc là bàn chuyện thông gia luôn, thoắt cái mà Lộ Lộ sắp kết hôn ."
Chị Mai hài lòng về rể , lễ tết đều gửi quà cáp, tuy quá đắt đỏ nhưng lòng, hơn nữa mấy năm nay con rể tương lai đều tự lực cánh sinh: "Cậu mua nhà , mua trả góp một căn hộ ba phòng ngủ rộng 120 mét vuông, nhà cũ thôi nhưng tuyến tàu điện ngầm đến công ty của hai đứa, tiện ích xung quanh đầy đủ, cả chỗ đậu xe. Nói là đợi cuối năm nhận thưởng sẽ mua xe."
Ngọc Khê tán thành: "Tốt nghiệp mà thể bám trụ mua nhà ở thành phố S thực sự nhiều, dựa từng bước nỗ lực của bản . Giờ thể dẫn dắt đội ngũ thành dự án độc lập, Lộ Lộ chọn chồng ."
Trong lòng chị Mai vui sướng, con gái mắt hơn bà nên bà cũng thấy tự hào. Con rể chẳng dựa dẫm tí gì quan hệ của nhà họ Niên, điều khiến bà và con gái thể thẳng lưng mà sống. bà lo lắng: "Lộ Lộ đầu về nhà trai, bố Mạnh T.ử Hàn dễ gần , bắt nạt Lộ Lộ nữa."
Ngọc Khê an ủi: "Lộ Lộ là đứa tính toán, Mạnh T.ử Hàn sẽ xử lý thôi."
Chị Mai dậy: " ngoài một chuyến, chọn ít quà cho Lộ Lộ mang về."
Ngọc Khê kịp gọi , chị Mai chọn quà chắc chắn rẻ, điều vô tình sẽ gây áp lực cho nhà họ Mạnh mất.
Những ngày tiếp theo, phía Ngọc Khê chuẩn khai máy. Kịch bản Ngọc Khê định sửa thêm, cô phái biên kịch của công ty qua đó giám sát nên theo đoàn, quyền giao cho đạo diễn Trương phụ trách.
Đạo diễn Trương thích loại phim để tranh giải. Năm ngoái ông đề cử nhưng đoạt giải, khi xem kịch bản của Ngọc Khê, ông thấy hy vọng đoạt giải lớn nên gác hết các kịch bản khác để ưu tiên bộ của Ngọc Khê. Được quyền quyết định, đạo diễn Trương sướng rơn, chỉ mong Ngọc Khê đừng đến kiểm tra.
Kỳ nghỉ 1/10 đến, vợ chồng Niên Quân Mân và Ngọc Khê hiếm khi nghỉ hai ngày, hai vợ chồng lâu cùng chơi với các con.
Tuần lễ vàng du lịch, ai nấy đều đổ xô chơi xa hoặc đến thủ đô tham quan, ngược những chỗ cắm trại ít nhất.
Cả nhà dự định dẫn lũ trẻ cắm trại. Địa điểm chọn xong, hồ nước, bãi cỏ, lo nhiều đá khiến trẻ nhỏ vấp ngã.
Khi Ngọc Khê thông báo quyết định cắm trại, lũ trẻ trong nhà sướng phát điên, nhất là đám con trai, chúng hú hét vang trời khiến lỗ tai ai nấy đều đau nhức.
Trang thiết cắm trại đều vợ chồng Ngọc Khê chuẩn đầy đủ.
Lần Niên Phong và chị Mai , hai lớn tuổi, thích hợp với việc ngủ lều.
Vợ chồng Niên Canh Tâm và Diêu Trừng cũng theo. Bé Hạ Hạ để ở nhà cho chị Mai chăm sóc, con trai lớn của Chiêu Đệ cùng, thằng bé lớn nên thể trông nom bốn nhóc tì, còn con trai út thì Chiêu Đệ giữ ở nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-810-dam-tre.html.]
Sáng sớm xuất phát, cốp xe đầy ắp đồ ăn thức uống. Khi đến nơi, bãi cắm trại lác đác vài cái lều, đó là những gia đình đến sớm.
Trẻ con cũng ít, đều là thông minh, hành xác ở các điểm du lịch tuần lễ vàng mà chọn tận hưởng niềm vui gia đình.
Ngọc Khê và Niên Quân Mân đều là những thạo việc tay chân, đặc biệt là Niên Quân Mân, giải ngũ nhiều năm nhưng kỹ năng dựng lều chẳng hề mai một, loại lều nào cũng dựng .
Ngọc Khê mua loại lều lớn kiểu gia đình, một nửa để ngủ nghỉ, một nửa thể đặt bàn ăn phòng khách, đề phòng thời tiết .
Vương Bân theo, dẫn lũ trẻ bờ hồ chơi. Có lớn và con trai lớn của Chiêu Đệ ở đó nên sợ mấy nhóc chạy loạn.
Diệu Diệu đúng là chiếc áo bông nhỏ tri kỷ, cứ quấn quýt giúp bố dựng lều.
Vợ chồng Niên Canh Tâm thì lo lắp đặt bếp nướng và bàn ghế, dự định buổi trưa sẽ ăn đồ nướng.
Dựng lều xong xuôi, Ngọc Khê dắt tay con gái: "Đi nào, dẫn con chụp ảnh."
Diệu Diệu đeo máy ảnh ngực: "Mẹ ơi, chụp cho con mấy kiểu lều nhé."
Ngọc Khê hôn con một cái: "Được ."
Cô bé mặc chiếc váy màu xanh lá, Niên Quân Mân đội vòng hoa tết xong lên đầu con gái, bên cạnh vợ: "Con gái trông giống tiểu tiên nữ ."
Ngọc Khê mỉm : "Vốn dĩ là tiểu tiên nữ của chúng mà."
Con bé lớn lên đúng là xinh thật!
Chụp xong một đống ảnh, họ mới tìm mấy thằng nhóc quỷ sứ. Bốn đứa đang tò mò câu cá.
Thấy cá c.ắ.n câu, chúng vỗ tay bôm bốp. Ngọc Khê bật : "Nhìn thế trông cứ như mấy thằng nhóc ngốc nhỉ."
Niên Quân Mân nỡ thẳng, trong bốn đứa thì hai đứa nhà : "Chụp , lớn lên cho tụi nó xem."
Ngọc Khê nhanh tay chụp luôn vài kiểu.
Hai vợ chồng bước tới, bốn đứa nhỏ mới nhận . Dung Dung chạy ôm đùi bố: "Bố ơi, con cũng câu cá, bắt tôm nhỏ."
Niên Quân Mân bế con trai lớn lên: "Đi, về lấy dụng cụ, phía con suối nhỏ, chúng bắt tôm."
Thước Thước cũng giang tay đòi bế, Niên Quân Mân bế luôn cả hai đứa lên, xốc xốc một tí. Hai thằng con mập mạp đúng là nhẹ chút nào.
Dạng Dạng và An Khang thì Niên Canh Tâm. Niên Canh Tâm khóe mắt giật giật, thể lực như trai , bế một đứa mệt, bế hai đứa thì nổi.
Cuối cùng là Diêu Trừng bế. Niên Canh Tâm chớp mắt: "Vợ ơi, cho bế một đứa ."
Diêu Trừng phũ phàng: "Thôi , yếu xìu hà."
Niên Canh Tâm: "........."
Anh cũng cần sĩ diện chứ bộ!
Đang về lều, cả nhà cũng thật vô tâm khi chẳng để ai trông lều cả. Vừa đến cửa lều, họ thấy một bé sáu tuổi đang đó, tay dắt một đứa nhỏ chừng hai tuổi.