Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 825: Giáo dục từ nhỏ
Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:44:03
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương trình vẫn tiếp tục , vì máy nên hai vợ chồng nhà họ Hà Thước Thước chặn họng, trong lòng hận đến nghiến răng nghiến lợi nhưng chỉ thể giữ nụ mỉm, dù chút gượng gạo.
Diệp Dĩnh siết c.h.ặ.t t.a.y Hà Kiều: "Lời trẻ con thể coi là thật . Kiều Kiều, chúng về cơm tối thôi, đây giúp nào."
Hà Kiều chịu, chu môi, mắt ngân ngấn nước, qua là sắp đến nơi. Diệp Dĩnh hít sâu một , Hà Kiều oà lên .
Bố họ Hà bế xốc con gái lên, lưng thẳng về, hề cho Ngọc Khê cơ hội một lời để giảng hòa. Bố họ Hà là ông chủ, xem định để bản chịu uất ức thêm nữa.
Ngọc Khê thấy ánh mắt rực lửa của đạo diễn, như rằng: cứ gây thêm nhiều chuyện .
Niên Canh Tâm lưng về phía máy , nhỏ giọng hỏi: "Phải sống chung cả mùa, thực sự cần dịu tình hình chị?"
Ngọc Khê liếc Niên Canh Tâm: " ở chúng , các em định sấn sổ hòa? Họ sẽ chỉ nghĩ chúng chột , trong lòng còn c.h.ử.i em rẻ tiền đấy!"
Sau họ sẽ càng lấn tới hơn!
Niên Canh Tâm im lặng, Ngọc Khê sai bảo: "Đi cắt một miếng thịt để lát xào rau, cơm tối nay em ."
Niên Canh Tâm nhanh nhẹn lấy thịt, trong lòng thầm nhủ thật . Có ít fan tin nấu ăn, đây là cơ hội chứng minh nhất.
Niên Canh Tâm phụ trách bộ bữa tối, mấy Ngọc Khê coi như rảnh rỗi.
Ngọc Khê lấy xô nước nhỏ : "Chúng suối xem ốc , mò một ít về ngâm cho sạch để món ốc xào."
Diêu Trừng lấy tấm lưới lọc : "Chị dâu, cái để gì ạ?"
Ngọc Khê: "Để bắt tôm, nhưng hôm nay bắt, để ngày mai."
Diêu Trừng cất lưới , mấy bờ suối.
Suối sâu, nước trong vắt, vì nước sạch nên thể thấy cả tôm nhỏ. Có tôm chắc chắn sẽ cua nhỏ. Ngọc Khê lật một hòn đá lên, quả nhiên thấy cua nhưng bắt, cô mò mấy con ốc bên cạnh đá cho lũ trẻ và Diêu Trừng xem: "Ốc là như thế , ở đây nhiều lắm, bắt nhiều ."
Đây là miền Nam, đang tháng Năm nên nước lạnh. Ngọc Khê để đám trẻ mò bờ, cô và Diêu Trừng vẫn giày lội xuống suối. Tuy suối nhỏ nhưng ốc thì ít chút nào.
Niên Canh Tâm gọi về ăn cơm, họ mò một xô , Ngọc Khê rửa qua mấy bận.
Niên Canh Tâm xô ốc: "Món cứ để em ."
Ngọc Khê: "Ừ, em nấu ăn ngon, việc bếp núc giao hết cho em đấy."
Cô vốn đến đây để nổi tiếng nên nhường hết cơ hội thể hiện cho Niên Canh Tâm, bản thì vui vẻ thong dong.
Mấy đứa trẻ rửa tay sạch sẽ bàn. Hai món mặn một món canh, mùi vị thực sự tuyệt. Ngọc Khê nếm một ngụm canh, thật là tươi: "Sau em ngôi nữa, đầu bếp cũng đủ nuôi đấy."
Niên Canh Tâm: "Em cũng thấy ."
Rau dại tự nhiên ở đây vị ngon, mùi thơm bay khắp tổ chương trình. Vì những lời của Thước Thước ban nãy, nhà họ Hồ và nhà MC đều dám gần, sợ biến thành "bia đỡ đạn" cho giáo d.ụ.c phản diện. Hai nhà thực sự hy vọng mượn cơ hội để nổi tiếng: một nhà tìm hào quang, một nhà thăng tiến địa vị ở đài truyền hình.
Nhà Ngọc Khê ăn uống thịnh soạn, nhà họ Hồ xếp thứ hai với một món mặn một món canh, rau dại thêm trứng cà chua. Tuy thịt nhưng là bữa cơm chỉnh tề nhất trong ngày của họ, ăn ngon miệng.
Nhà họ Hà thì đơn giản hết mức: mì tôm nấu cùng mì sợi. Ngọc Khê cuối cùng cũng hiểu tại họ mua gia vị, mì tôm sẵn gói gia vị , cho thêm mì sợi là xong ngay!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-825-giao-duc-tu-nho.html.]
Ngày đầu tiên sự tương phản rõ rệt như , thể tưởng tượng bốn ngày tới sẽ . Tổ chương trình thì vui mừng, còn nhà họ Hà thì khó chịu vô cùng.
Sau bữa cơm, tổ chương trình bày trò. Chắc do thấy Ngọc Khê quá lợi hại nên họ tạm thời đổi luật chơi, cho lớn tham gia, chỉ dành cho trẻ em. Bé nào biểu diễn văn nghệ, lớn bỏ phiếu, ai nhiều phiếu nhất sẽ một túi cánh gà giữa.
Phần thưởng mắt đám trẻ sáng rực. Thước Thước kéo tay : "Cánh gà chiên cay."
Ngọc Khê xoa tóc con: "Trước tiên con thắng cuộc thi , đó mới gọi món với chú nhỏ."
Con trai , con quên nấu ăn là việc của chú nhỏ con ?
Thước Thước chú nhỏ, Niên Canh Tâm giữ nụ nghệ sĩ: "Thắng chú cho."
Ba đứa trẻ nhà Ngọc Khê liền cúi đầu bàn bạc xem diễn trò gì.
Rất nhanh, buổi biểu diễn bắt đầu. Con nhà họ Hồ hát một bài, giọng . Tiếp đó là con nhà MC, một đoạn tấu ngắn, xem từ nhỏ luyện khẩu tài. Con gái nhà họ Hà thì đến sở trường , tuy còn nhỏ nhưng nhảy múa thực sự .
Diệp Dĩnh nở mày nở mặt, hất cằm Ngọc Khê đầy đắc ý.
Ngọc Khê mấy nhóc nhà , hình như đúng là chẳng tài năng văn nghệ gì, thích hát, thích nhảy, chỉ tinh mấy trò nghịch ngợm.
Đến lúc ba đứa cùng lên, Ngọc Khê nỡ luôn. Đã mập mạp mà còn đòi múa quyền, đ.á.n.h thì đúng bài đấy nhưng chỉ thấy hài hước, thịt thà núng nính mang ít tiếng cho .
Kết thúc biểu diễn, Diệp Dĩnh vẫn ghi hận chuyện hồi chiều, từ lúc nào ghé sát cạnh Ngọc Khê: "Con nhà cô cho học lớp năng khiếu ? Trẻ con bồi dưỡng từ nhỏ, nếu sẽ thua ngay từ vạch xuất phát đấy."
Ngọc Khê kịp phản pháo, Thước Thước vui, nhóc đáp bằng tiếng Anh: "Dì ơi, dì đúng đấy ạ, trẻ con bồi dưỡng từ nhỏ. Bọn cháu nhiều thứ lắm, bọn cháu ba thứ tiếng, chơi mô hình cao cấp, đ.á.n.h quyền, tính bàn tính, chương trình lớp hai bọn cháu học xong cả học kỳ ."
Diệp Dĩnh ngẩn , cô hiểu, chỉ thấy phát âm tiếng Anh của thằng bé và lưu loát.
Nung Nung nghiêng đầu: "Dì ơi dì hiểu ạ? Vậy để cháu nhắc nữa."
Nói nhóc con đổi sang một ngoại ngữ khác, lặp y hệt.
Mặt Diệp Dĩnh đen như nhọ nồi, hối hận vô cùng, đáng lẽ nên ngứa miệng.
Ảnh Ảnh thở dài, cuối cùng cũng giải cứu Diệp Dĩnh bằng cách dịch một bằng tiếng phổ thông. Đáng tiếc, sắc mặt Diệp Dĩnh càng khó coi hơn, mấy thằng nhóc mập mạp nghịch ngợm hóa giỏi giang đến thế.
Lẽ Hà Kiều thắng chắc , nhưng vì màn khoe tài năng ngôn ngữ quá đỉnh, Ngọc Khê và Diêu Trừng quyết định bắt nạt khác nên bỏ phiếu cho Hà Kiều, thế nhưng ba em vẫn thắng với phiếu áp đảo.
Ngọc Khê vỗ vai Thước Thước, nhóc hiểu ý, bắt nạt , nên quá. Nhóc xách túi cánh gà đưa cho Hà Kiều: "Bọn đ.á.n.h quyền lắm, với bọn tận ba , bạn nhảy lắm."
Hà Kiều đang mếu máo, thì nín hẳn. Dù cũng là trẻ con, cô bé nhanh chóng vui trở . Rõ ràng ở nhà, Hà Kiều luôn yêu cầu nhất. Cô bé nhận lấy: "Cảm ơn bạn."
Thước Thước Hà Kiều, quyết định bớt ghét cô bé một chút. Tính cách đáng ghét của cô bé là của cha vì dạy bảo : "Không gì."
Bố của Hà Kiều mặt đỏ lên, dắt con gái cảm ơn nữa.
Ngọc Khê đáp khách sáo.
Ngày đầu tiên cuối cùng cũng kết thúc, thời gian còn là của riêng mỗi nhà. Ngọc Khê đưa các con về xe RV. Đến đêm, khi trời tối hẳn, đại đa ngủ, Ngọc Khê khẽ động đậy lỗ tai, cô thấy tiếng . Tai cô thính, cẩn thận phân biệt thì đó là tiếng của Diệp Dĩnh.