Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 83: Nhìn Bằng Con Mắt Khác

Cập nhật lúc: 2025-12-19 16:41:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngọc Khê nheo mắt : “Không tính sai .”

Điều khiến Ngọc Khê vui nhất tiền kiếm , mà là cửa hàng quỹ đạo, đây mới là nguồn thu nhập lâu dài. Cuối cùng Ngọc Khê chia 3.000 tệ, đây là tiền cô tự kiếm , cộng thêm ba viên t.h.u.ố.c bảo mệnh, nửa năm qua thu hoạch thật sự mỹ mãn.

Sắp nghỉ lễ, sinh viên cũng về gần hết. Ngọc Khê nốt mấy đơn cho thuê dài hạn đóng cửa tiệm nhỏ. Vé tàu là do Lôi Âm nhờ mua giúp, lấy vé giường khiến Ngọc Khê sướng rơn, ôm lấy Lôi Âm hôn chùn chụt.

Lôi Âm ngượng nghịu: “Ông ngoại mua giúp đấy.”

“Thay cảm ơn ông nhé!” Ngọc Khê hiểu rằng, đây là minh chứng cho việc ông cụ Lôi thực sự tin tưởng cô.

Ngọc Khê mua gạo và dầu chia cho thợ thêu. Những thợ thêu mang vải về nhà , đợi Ngọc Khê kiểm tra mới phát lương. Cuối cùng, Ngọc Khê tự đến nhà hai, mang theo một bao gạo 30 cân và một can dầu đậu nành 10 cân.

Với giá cả hiện tại, gạo 1 tệ một cân, dầu 4 tệ. Ngọc Khê mua tổng cộng 120 cân gạo, 40 cân dầu, hết 280 tệ, còn dư 20 tệ trả tiền xe phu.

Hà Duệ Ngọc Khê đến nên bà Chu Đại Nữu . Thấy Ngọc Khê và Lôi Âm xách gạo và dầu tới, bà hỏi: “Hai đứa , mang những thứ đến gì?”

Ngọc Khê lau mồ hôi trán. Nửa năm việc đồng áng, bao gạo 30 cân khiến cô xách nổi, mới mấy bước mà tay chân rụng rời. Lôi Âm cũng chẳng khá khẩm hơn, 10 cân đối với cô cũng là quá nặng.

Ngọc Khê thở phào mới : “Đây là phúc lợi của cửa hàng ạ. Sắp Tết , bọn con về nghỉ sớm nên sắm đồ Tết cho .”

Bà Chu Đại Nữu quanh năm củi quế gạo châu nên nắm giá cả rõ: “Các con mang đến nhiều quá, chỗ cũng gần 100 tệ , mang về , kiếm tiền dễ.”

Ngọc Khê xua tay: “Mợ hai, phúc lợi của đều như cả, mợ cứ nhận cho con vui!”

Bà Chu Đại Nữu con trai lớn, Hà Duệ gật đầu, bà mới nhận lấy, lòng đầy cảm khái: “Hai đứa tuổi còn nhỏ mà năng lực thế , chắc chắn sẽ tiền đồ rộng mở.”

Hà Giai Quang còn cảm khái hơn. Một tháng ông còn vì chuyện công việc của con trai mà khép nép mặt Hà Giai Lệ, sỉ nhục cũng nhịn. Thế mà một tháng , con trai việc , lương cao 600 tệ, còn thêm 100 tệ tiền thưởng. Mới một tháng mang về 700 tệ, còn nhiều hơn cả hai vợ chồng ông kiếm trong một tháng. “Mẹ cháu chắc chắn sẽ hối hận.”

Chu Đại Nữu liền huých mạnh chồng. Hà Giai Quang ôm ngực, đau thật sự.

Ngọc Khê im lặng. Cô Hà Giai Lệ hối hận , cô chỉ hy vọng bà đừng đến phiền cô. Tất nhiên, nếu bà dám đến phiền, cô cũng sẽ khách sáo.

Buổi trưa cô ở dùng cơm tại nhà họ Chu. Sau bữa trưa, Ngọc Khê và Lôi Âm về trường mà bách hóa mua quà cho gia đình. Ngọc Khê vội trả 5.000 tệ cho Niên Quân Mân. Cô 3.000 tiền chia hồng lợi, bản còn dư 500, tổng cộng 3.500 tệ thể tùy ý chi tiêu. cô chỉ lấy 2.000, còn 1.500 để dự phòng lúc cần thiết.

Mục tiêu của Ngọc Khê rõ ràng: mua cho mỗi trong nhà một bộ quần áo, cả ông bà nội cũng , cả giày nữa. Đồ hiệu thì mua nổi nhưng đồ chất lượng thì . Tổng cộng hết 700 tệ.

Ngọc Khê sờ chiếc áo lông vũ, cuối cùng vẫn nỡ mua vì quá đắt, hơn 200 tệ một chiếc, cô còn mua những món quà khác. Cô mua cho bố một chiếc đồng hồ đeo tay 500 tệ. Còn 800 tệ, cô mua cho Ngọc Thanh bộ sách bài tập 50 tệ, bút máy 50 tệ; mua cho Ngọc Chiếc cặp sách 30 tệ, hộp bút 10 tệ. Cuối cùng cô mua 260 tệ tiền bánh kẹo, chia ba phần: gửi bưu điện cho cô cả một phần, cô út một phần, phần còn mang về nhà.

Mua xong xuôi, tay Ngọc Khê còn chỗ xách. Hai ngày điểm thi, Ngọc Khê đạt loại khá, trượt môn nào. Lôi Âm nhờ Ngọc Khê kèm cặp nên đạt trung bình khá, ít nhất là đều qua môn.

Lúc thu dọn hành lý, Ngọc Khê hỏi: “Cậu thật sự định về nhà ở ?”

Lôi Âm lắc đầu: “Nửa năm qua giúp thấu nhiều điều. Thay vì về đối mặt với những bộ mặt ghê tởm của họ, thà sống tự tại một . Hơn nữa, về họ mới sợ. Không , ông ngoại sẽ nương tay . Trước đây cứ tưởng về nhà là để họ ngứa mắt, từng nghĩ luôn trong cái bẫy của họ!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-83-nhin-bang-con-mat-khac.html.]

“Ước chừng bố sắp diễn vai cha hiền từ .”

Lôi Âm mỉa mai: “Cậu cứ xem , ông chắc chắn sẽ tìm cách mời về nhà ở. Hừ, về mà mang lễ lạt hồn thì đừng hòng.”

Ngọc Khê cảm thán, ông cụ Lôi dạy Lôi Âm những gì mà dạo trưởng thành nhanh thế. Ngọc Khê mừng cho bạn .

Chuyến tàu của Ngọc Khê buổi tối. Lôi Âm định tiễn nhưng Ngọc Khê cho, vì họ ba cùng . Tiết Nhã đợi Ngọc Khê ở ga tàu, Ngọc Khê cùng Lý Tiêu.

Lý Tiêu hành lý của Ngọc Khê: “Em mang nhiều đồ về thế ?”

Ngọc Khê: “Anh cũng là em kiếm chút tiền mà, nên mua ít quà về biếu gia đình.”

Lý Tiêu: “Nửa năm qua em cũng vất vả , thực sự cân nhắc việc đóng phim ? Anh thể giới thiệu cho em.”

Ngọc Khê nheo mắt : “Nửa năm qua học trưởng cũng đóng mấy bộ phim , kiếm bao nhiêu ạ? Em ý dò hỏi , chỉ là tò mò thôi.”

Lý Tiêu giấu giếm: “Hai bộ phim, 2.000.”

Ngọc Khê: “Thế thì kiếm nhiều bằng em .”

Lý Tiêu hiểu , Ngọc Khê sẽ đóng phim, nhưng càng thêm cô bằng con mắt khác. Bạn của em họ đúng là lợi hại thật, nhưng vẫn khuyên: “Em đừng quên chuyên ngành của đấy.”

“Em quên , học trưởng yên tâm.”

Lý Tiêu ừ một tiếng, xe buýt cũng đến trạm. Hai phòng chờ gặp Tiết Nhã. Tiết Nhã vẫy tay: “Bên !”

Phòng chờ đông . Ngọc Khê xuống, lấy vé tàu mua . Tiết Nhã cầm lấy, ôm cổ Ngọc Khê: “Tiểu Khê, giỏi quá, là vé giường , yêu c.h.ế.t mất!”

“Ông ngoại Lôi Âm mua giúp đấy.”

“Haha, cảm ơn ông ngoại Lôi Âm!”

Lý Tiêu rút ví: “Vé giường 80 một tờ, đây gửi em.”

Tiết Nhã cũng vội lấy tiền trả. Ngọc Khê giả vờ hào phóng mà nhận lấy luôn. Bên ngoài tuyết bắt đầu rơi nhưng ảnh hưởng đến lịch tàu, họ lên tàu đúng giờ. Đây là đầu tiên Ngọc Khê tàu giường . Tuy chăn màn bẩn một chút nhưng mua vé giường là một sự hạnh phúc .

Khoang của Ngọc Khê sáu . Ngọc Khê và Tiết Nhã giường , Lý Tiêu giường giữa. Hai ở giường đến, còn thiếu một ở giường giữa nữa, mãi đến lúc tàu sắp chạy mới thấy tới.

Ngọc Khê thật sự còn lời nào để diễn tả sự ngạc nhiên lúc ...

 

 

 

Loading...