Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 831: Câu hỏi tặng điểm

Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:44:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngọc Khê về đến nhà, lớn nhỏ đều mặt đông đủ. Dì Lưu thấy đặc sản mang về thì đến híp cả mắt: "Đây là đồ cả, tối nay món rau dại luôn."

Dì Lưu gọi Chiêu Đệ bếp, phòng khách chỉ còn nhà. Ngọc Khê và Niên Canh Tâm kịp mở lời, đám trẻ tranh kể chuyện mấy ngày qua như thế nào.

Kể xong, An Khang bắt đầu thút thít, viền mắt đỏ hoe, chẳng buồn để ý đến mấy đứa cháu nữa, bĩu môi nhào lòng bố: "Con cũng ."

Niên Phóng trong lòng dễ chịu chút nào. Bốn thằng nhóc trong nhà bao giờ tách rời, suốt năm ngày qua, con út còn hoạt bát nữa, ngày nào cũng ủ rũ. Giờ thấy con sướt mướt, trái tim cha già liền nhũn . Con út là để cưng chiều mà, ông sang với Ngọc Khê: "Bố bỏ vốn đầu tư thêm, con mang theo cả An Khang nhé?"

Ngọc Khê: "........ Để con hỏi xem ạ."

Niên Phóng xoa đầu con trai út: "Chị dâu con hỏi , nếu thì con cũng thể theo. Ngoan nào, đừng rơi nước mắt nữa."

Niên Canh Tâm bên cạnh mà lòng đầy tư vị khó tả. Từ lúc ký ức đến giờ, bố nhắc đến nhiều nhất luôn là cả, vì ông cảm thấy hổ thẹn với , cả chiếm trọn tâm trí của bố. Đối với , bố lúc nào cũng nghiêm khắc, yêu cầu cao, bao giờ dịu dàng chuyện như , khiến thấy tủi .

Cũng may Niên Canh Tâm giờ con cái lớn, chút chua xót đó chỉ thoáng qua vài giây, nhanh chóng kể những "chiến tích" của chị dâu.

Ngọc Khê tựa Niên Quân Mân, căn phòng khách đầy ắp , cô khẽ mỉm , đúng là vẫn ở nhà là nhất. Cô nắm lấy tay Niên Quân Mân, mấy ngày nắm, dường như đường vân tay của rõ ràng hơn . Cô nghiêng đầu , bình thường gặp hàng ngày thấy đổi, giờ xa vài ngày, cô mới phát hiện đuôi mắt xuất hiện những nếp nhăn.

Ngọc Khê đưa tay lên, nhẹ nhàng vuốt phẳng chúng. Đây là Thước Thước giúp đỡ một tay , nếu Thước Thước, với mức độ lo toan công việc như , chừng Niên Quân Mân tóc bạc , mà còn đến bốn mươi cơ mà!

Niên Quân Mân như cảm nhận tâm tư của vợ: "Có già ?"

"Không , trong lòng em, vẫn luôn là trai hai mươi bốn tuổi tuấn tú nhất."

Niên Quân Mân nhếch môi: "Anh cũng cảm thấy thế, già , cũng sẽ là một lão già mã."

Hai vợ chồng chuyện thì thầm một lát, khi ăn tối xong thì ai về phòng nấy. Ngọc Khê đặc biệt thăm con gái, Diệu Diệu tự luật, mỗi tối nếu chuyện gì lớn thì kế hoạch học tập sẽ đổi. Cô xoa trán con gái: "Con giỏi , đừng ép bản quá mức."

Diệu Diệu đáp: "Mẹ ơi, con chừng mực mà, yên tâm , những gì dạy con đều nhớ kỹ."

Ngọc Khê nụ giống hệt của con gái, hôn lên má cô bé một cái: "Mẹ về phòng đây, con cũng ngủ sớm nhé."

"Vâng ạ, nghỉ ngơi sớm ."

Ngọc Khê về phòng ngủ, khi tắm rửa xong thì hỏi Niên Quân Mân: "Con gái nhà hiểu chuyện quá mức ?"

Hình như từ lúc sinh đến giờ, thực sự lo lắng gì nhiều.

Niên Quân Mân: "Con gái giống em mà."

Từ nhỏ khiến yêu thương hết!

Ngọc Khê khẽ lườm chồng một cái leo lên giường. Niên Quân Mân cũng buông quyển sách đang cầm tay xuống. "Tiểu biệt thắng tân hôn", cảm giác vợ công tác khác hẳn với việc công tác.

Sáng hôm , Ngọc Khê xoa cái eo mỏi nhừ, lườm chồng một cái khi đang mặc quần áo. Đều tuổi cả mà vẫn còn sung sức thế, cũng may là thắt ống dẫn tinh, nếu cứ náo loạn thế , chừng dính bầu nữa.

Ngọc Khê đồng hồ, cô cũng dậy thôi. Rời năm ngày , cô về công ty xem tình hình. Ngày đầu tiên, Ngọc Khê trấn giữ ở công ty.

Sáng sớm ngày thứ hai, Từ Huy Trùng hẹn Ngọc Khê đến Duyệt Huy.

Đối với Duyệt Huy, mười mấy năm nay đây là đầu tiên Ngọc Khê đặt chân đến. Duyệt Huy thực sự cao cấp, cả tòa nhà đều là của Từ Huy Trùng. Bước đại sảnh, cô thấy ít ngôi , quá quen mặt, là tân binh.

Ngọc Khê thang máy riêng của Từ Huy Trùng lên văn phòng. Anh đang dặn dò công việc, thấy trợ lý mới áy náy : "Đáng lẽ đích tìm cô, nhưng việc ở công ty nhiều quá."

Ngọc Khê để ý, Từ Huy Trùng tìm cô thì cô cũng định qua tìm , đằng nào cũng thế thôi: "Anh vội tìm chuyện gì ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-831-cau-hoi-tang-diem.html.]

Từ Huy Trùng : "Đạo diễn báo cáo biểu hiện của cô cho , những điểm nhấn vượt xa mong đợi của ."

"Vậy định trả thêm thù lao cho ? Miễn phí quảng cáo cho thương hiệu đến tận mùa thứ ba nhé?"

Từ Huy Trùng: "....... Không, cô nghĩ nhiều quá ."

" cũng đoán thế, keo kiệt mà."

Từ Huy Trùng: "........"

Ngọc Khê hắng giọng: " đùa nữa, tìm chắc chỉ để mấy chuyện chứ?"

Từ Huy Trùng thẳng vấn đề: " đẩy nhanh tiến độ cắt ghép, dành thêm thời gian cho hậu kỳ, cho nên tăng tốc phim. Những khác đều thành vấn đề, chủ yếu là cô, đích trao đổi."

"Ý của là, sẽ liên tục, ngày nghỉ nữa?"

"Ừm."

Ngọc Khê cũng quá bận tâm. Ở công ty phim ảnh, Kim Linh việc, hủy hợp đồng với một nghệ sĩ và một hết hạn hợp đồng, công ty bớt ít việc, giờ chỉ cần tập trung đầu tư là , đó cũng , việc quan trọng thể tìm cô .

Còn về mảng đầu tư Tiết Nhã lo liệu, . Cô đảo mắt một vòng: "Anh đấy, bận."

Từ Huy Trùng thừa hiểu, giọng là đòi lợi ích: "Cô yêu cầu gì, sẽ cố gắng đáp ứng."

Ngọc Khê vẻ gây rắc rối: "Bốn đứa nhỏ nhà luôn ở bên , giờ ba đứa , để một đứa, vốn dĩ sức khỏe nó , chúng xót con lắm. Anh xem thêm một đứa trẻ chắc khó khăn gì chứ?"

Từ Huy Trùng: "........"

Khó, khó c.h.ế.t ! Số lượng định sẵn cả , giờ thêm một đứa thì ?

Ngọc Khê gợi ý: "Thêm đoàn phim, ai mà chú ý thừa một đứa trẻ, chỉ cần tìm một lý do hợp lý là ."

Từ Huy Trùng nhẩm tính, thêm một đứa trẻ thì điểm nhấn cũng sẽ nhiều hơn. Nhìn Lữ Ngọc Khê mà xem, nếu đồng ý, cô cũng sẽ cách khiến đồng ý thôi: "Được."

Ngọc Khê thấy việc giải quyết xong thì nữa. Chỉ một lát mà mấy tiếng gõ cửa, đủ thấy Từ Huy Trùng bận rộn thực sự. Cô dứt khoát cáo từ về, khỏi cửa gọi điện cho Mai Hoa bảo chuẩn quần áo, ngày mai bay.

Sau đó, Ngọc Khê công ty dặn dò vài câu mới rời .

Về đến nhà, An Khang vui mừng nhảy nhót tung tăng trong sân. An Khang do Ngọc Khê dẫn dắt mà giao cho vợ chồng Diêu Trừng, hai đứa nhỏ cùng .

Điểm đến của đợt thứ hai là một nơi Ngọc Khê quen thuộc: vùng ven biển! Đoàn phim đặc biệt thuê một khu vực riêng để ai phiền.

Xuống máy bay, Ngọc Khê cảm nhận làn gió biển mơn man, cô cong mắt : "Tốt lắm, là biển cả!"

Đạo diễn tin thêm một đứa trẻ cũng đưa lời giải thích: Bốn đứa trẻ từ nhỏ cùng lớn lên, cũng đưa đến luôn.

Nói thật, chẳng ai quá để tâm đến chuyện đó. Mấy gia đình nghỉ ngơi hai ngày vất vả lắm mới lấy chút sắc mặt, giờ họ chỉ quan tâm đến quy tắc của chuyến thứ hai .

Đừng mong chờ tổ chương trình bày trò. Lần , đến một đồng tiền lẻ cũng . Đạo diễn tuyên bố: "Bây giờ là chín giờ, lát nữa chúng sẽ xuất phát bờ biển. Sáng nay thủy triều rút, khu vực chúng thuê ai đến bắt hải sản. Mỗi gia đình thể cầm xô đó bắt hải sản, đó bán cho những thu mua hải sản địa phương. Họ sẽ mua theo giá thu mua tại đây, tiền kiếm sẽ dùng để mua nhu yếu phẩm sinh hoạt."

Trừ hai nhà Ngọc Khê , các gia đình còn đều hình: "........"

 

Loading...