Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 838: Tim ơi, bình tĩnh lại nào

Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:44:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc dù lượng khách kéo về ít, nhưng chia cho ba nhà, vả chỉ đúng một duy nhất nên thực sự tiền kiếm chẳng thấm so với lúc nhà Ngọc Khê riêng. Nghĩ nên sắc mặt ai nấy đều mấy vui vẻ, dù đang máy nhưng nụ đó còn khó coi hơn cả .

Ngọc Khê nhỏ với Diêu Trừng: "Lát nữa chị và Canh Tâm ngoài một chuyến, em ở nhà dẫn mấy đứa nhỏ lột hết chỗ tỏi còn nhé."

Diêu Trừng tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh: "Dạ ạ."

Ngọc Khê rút chìa khóa xe, dẫn Niên Canh Tâm thẳng đến khu du lịch.

Niên Canh Tâm mãi đến khi tới khu du lịch mới chị dâu mua cái gì. Hai túi lớn quần áo, mà là đồ phối sẵn theo bộ.

Gu thẩm mỹ của Ngọc Khê dạng , sự hun đúc của Lôi Âm, luôn đầu xu hướng thời trang, nên ngay cả đồ quá mùa qua tay cô phối cũng trở nên .

Thêm đó, xu hướng ở nội địa thường chậm hơn vùng ven biển, nên đối với những cô gái nội địa, những bộ đồ sức hút chí mạng. Ngọc Khê mua sỉ nhiều, đều là hàng giảm giá 80%. Một chiếc váy ngắn 150 tệ, mua chỉ 30 tệ; một chiếc sơ mi 200 tệ, mua chỉ 40 tệ. Sơ mi phối với váy ngắn, kèm thêm một chiếc thắt lưng tặng kèm điểm nhấn, cực kỳ bắt mắt.

Ngọc Khê bán theo bộ, mỗi bộ 300 tệ mặc cả, tính vẫn rẻ hơn giá gốc nhiều!

Nhãn hiệu thì lừa , khách du lịch điều kiện kinh tế đều tệ, ai nấy đều là hàng, cảm thấy bản vớ món hời. Ngọc Khê : " mua lúc giảm giá, giờ phối bán cho , chỉ kiếm chút tiền công vất vả thôi."

Các cô gái vây quanh đều thấu hiểu, quần áo còn nghĩ chiếm hời, Ngọc Khê gì họ cũng đều thấy hợp lý.

Ngọc Khê bán tổng cộng mười hai bộ, 300 tệ một bộ, thu về 3600 tệ, cộng với 100 tệ còn là 3700 tệ.

Niên Canh Tâm phát điên lên , đếm đếm mấy : "3700 tệ?"

Ngọc Khê: "Lần thứ năm đấy."

Niên Canh Tâm lúc mới xác nhận thực sự kiếm 3700 tệ: "Chị dâu, mua thêm ít quần áo nữa !"

Ngọc Khê: "........ Chú nghĩ đạo diễn cho phép chắc? Thợ phim nãy gọi điện báo cáo cho đạo diễn kìa."

Niên Canh Tâm lườm thợ phim: "Quên mất, bên cạnh kẻ chuyên báo mật."

Thợ phim: "........" Anh cũng ngờ bán quần áo đắt hàng như thế, nhất định ngăn chặn thôi. Nếu cứ để mặc cho phát triển, tin rằng chỉ cần hai ngày, Lữ tổng thể biến giấc mơ sở hữu tài sản vạn tệ thành hiện thực, lúc đó đạo diễn sẽ nhảy lầu mất.

Con 3700 tệ hiện tại vượt xa tôn chỉ của chương trình. Nghĩ đến vị đạo diễn khi báo cáo im lặng hồi lâu đáp lời, bỗng thấy sướng rơn, hóa đả kích lớn nhất.

Phi phi, trọng điểm cái đó. Anh thực sự nể Lữ tổng sát đất, một bộ nhập bảy tám mươi tệ mà bán tận 300 tệ, thế mà vẫn đòi trả thêm tiền để mua. Cái đầu óc kinh doanh , thật hỏi xem giờ xin nghỉ việc để nhảy việc theo phò tá Lữ tổng thì muộn quá ?

Ngọc Khê lái xe chợ, mua một đống đũa bát dùng một , còn mua cả ớt hiểm và đủ loại gia vị.

Thợ phim: "........" Anh nghĩ tim của đạo diễn cần kiên cường hơn nữa!

Về đến điểm , đạo diễn đang lều, quạt lấy quạt để đắp khăn lạnh lên đầu.

Ngọc Khê xuống xe, đạo diễn như kích động, bật dậy như lò xo, đ.á.n.h rơi cả quạt, trố mắt : "3700 tệ?"

Ngọc Khê giật : "Vâng."

Đạo diễn: "......." Bàn tay vàng là đây chứ ! Ông bản lĩnh thì sớm phát tài !

Niên Canh Tâm lẳng lặng tiến lên một bước: "Đạo diễn, chuyện gì ạ?"

Đạo diễn hít sâu mấy , ông nhận ngăn nổi Lữ tổng giàu nữa : "Không... gì, các vị cứ tự nhiên !"

Ông chút buông xuôi , niềm an ủi duy nhất là tập cực kỳ nhiều điểm nhấn, chương trình chắc chắn sẽ nổi tiếng!

Ngọc Khê im lặng một lát: "Bị đả kích nặng nề ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-838-tim-oi-binh-tinh-lai-nao.html.]

nên vẫn còn chiêu khác để kiếm tiền ? Với vốn 3700 tệ , ngày mai cô thể nó tăng gấp đôi, gấp ba. đạo diễn đáng thương quá, vả tiền cũng đủ , hôm nay kiếm nốt một mẻ cuối thu tay.

Về đến xe RV, tỏi lột xong sạch sẽ. Diêu Trừng hỏi: "Chị dâu, lột nhiều tỏi thế để gì ạ?"

Ngọc Khê lấy tấm bìa các-tông còn , dùng bút lông đen chữ đậm: "Chế biến hải sản hộ, 10 tệ một món."

Vợ chồng Niên Canh Tâm: "........" Bốn đứa nhỏ: "........."

Ngọc Khê đưa tấm biển cho Niên Canh Tâm: "Ra bãi biển dạo một vòng . Trưa , ai cũng đói, hải sản tươi rói chế biến tại chỗ sức hút đấy."

Niên Canh Tâm thợ phim đang thẫn thờ, vỗ vỗ vai : Đừng so đường nước bước với chị dâu , thực sự là so nổi .

Niên Canh Tâm cầm biển dạo một vòng, lưng liền ít du khách theo.

Tổ chương trình: "......." Ba nhà chắc sẽ tức đến hộc m.á.u mất.

Quả thực là hộc m.á.u thật. Họ vất vả kéo khách về, hai nhà Lữ Ngọc Khê mát ăn bát vàng kiếm tiền mồ hôi nước mắt của họ. Càng hận hơn là tại một ý tưởng như nghĩ .

Việc chế biến hải sản tại chỗ cũng quy tắc, một loại sò ngao vì thịt đầy cát, chỉ mấy loại ốc, cầu gai, bạch tuộc, cá bống nọ.

Lần Ngọc Khê và Niên Canh Tâm cùng nấu, Diêu Trừng và lũ trẻ phụ trách sạch hải sản. Ở đây mấy ngày nên ai nấy đều thạo việc.

Còn về món chính, khách du lịch đều lái xe đến nên thường mang theo đồ ăn vặt, cần lo lắng.

Phía Ngọc Khê đắt hàng như tôm tươi, hương vị Niên Canh Tâm nấu thực sự ngon. Ngọc Khê thì kém hơn chút, nhưng nhờ nhiều ớt nhiều tỏi nên vị cũng khá .

Bận rộn suốt hai tiếng đồng hồ cuối cùng cũng thảnh thơi. Phí chế biến mỗi món là 10 tệ, còn một lúc mấy món.

Lúc đếm tiền cảm giác cực kỳ sướng. Đạo diễn từ lúc nào sấn gần: "Để đếm hộ cho."

Ngọc Khê đôi mắt sáng rực của đạo diễn: "....... Vâng."

Đạo diễn bệt xuống, thoăn thoắt đếm tiền. Đừng ông béo, ngón tay nhiều mỡ mà động tác và tốc độ đếm tiền cực kỳ chuyên nghiệp. Ông đếm cảm thán: "Ngày xưa từng ở ngân hàng đấy, đợt thi đại học mới nghỉ việc. Thấy , đây là kỹ thuật đếm tiền bằng tay, lục nghề tí thôi."

Ngọc Khê: "........" Cô tuyệt đối tin, nhưng cái kiểu mắt sáng quắc thế , cô thực sự sợ ông sẽ cướp tiền chạy mất.

Cuối cùng tính , hai tiếng đồng hồ kiếm 600 tệ, trừ chi phí, lời 550 tệ. Cộng với 3700 tệ lúc , tổng cộng là 4250 tệ.

Đạo diễn cạn lời. Ông thể tưởng tượng điểm nhấn của tập mất sạch . Tuy chút mâu thuẫn, hy vọng Lữ tổng bày trò để chương trình sức hút, hy vọng Lữ tổng tuân thủ quy tắc. cứ nghĩ đến việc ở điểm tham quan tiếp theo, Lữ tổng sẽ "ngoan ngoãn" tuân thủ quy tắc, ông thấy cứ sai sai thế nào nhỉ!

Ngọc Khê thấy đạo diễn bỏ , cũng may là lấy tiền của . Cô nhanh chóng cất tiền túi. Nhìn đồng hồ một giờ chiều, mệt rã rời, cô nấu mì đơn giản cho bữa trưa tuyên bố: "Tối nay chúng ăn món Sơn Đông."

Ừm, đổi hệ món ăn khác xem , tiền thì hưởng thụ chứ!

Ăn xong, hai nhà Ngọc Khê ngủ trưa. Lên xe đóng cửa , cách biệt với ánh mắt ghen tị của ba nhà .

Đến khi Ngọc Khê tỉnh dậy thì thủy triều dâng, khách cào hải sản rời hết. Ba gia đình mệt phờ , từ lớn đến trẻ con.

Đạo diễn mắt tinh lắm, thấy hai nhà Lữ Ngọc Khê chuẩn ăn tiệm, bèn vội vàng bày trò ngay: "Đã gần bốn giờ , chúng tính xem hôm nay kiếm bao nhiêu tiền nào."

Ba gia đình nhà họ Hồ và họ Hà đạo diễn, cảm nhận sâu sắc sự ác ý hướng về phía .

Ngọc Khê: "........" Cái bắt nạt khác nhé, đạo diễn bày trò, là của đạo diễn!

 

Loading...